Chương 108
Không thể tưởng được Tư Khảm Hàn thế nhưng còn hoài nghi cô, Ngưng Âm tức giận một phen, đẩy cửa thang máy ra nói với Tư Khảm Hàn: " anh có ý tứ gì? Có chuyện gì thì anh trực tiếp nói với tôi này, sao mà anh cứ mói đến chuyên đó hoài vậy?"
" Cô không hiểu ý của tôi." Tư Khảm Hàn bắt lấy cổ tôiy của Ngưng Âm, thở dài, " Cô đối anh không cái loại cảm giác này, cũng không thể nói rằng anh đối với cô không cái loại cảm giác này."
“ anh nói bậy bạ gì đó!" Ngưng Âm đối với Tư Khảm Hàn cảm thấy tức giận, căn bản không muốn nghe Tư Khảm Hàn giải thích, "Nếu anh cố ý muốn nói chính là này, tôi không biết đáp án, anh muốn biết đáp án thì đi kiếm Lăng Tuyên mà hỏi, tôi phải đi, anh buông tôiy tôi ra."
Tư Khảm Hàn không có buông tôiy cô ra , đem Ngưng Âm đẩy đến trên vách tường, lấy thân hình mình che lúc trước cô, làm cho cô không đường thối lui, anh nhìn thẳng cô và nói, "Nếu anh nói anh thích cô, thậm chí. . . . . . Yêu cô, cô sẽ làm như thế nào?"
Ngưng Âm có chút hổn hển, không hiểu Tư Khảm Hàn có dụng ý gì, nghĩ đến Tư Khảm Hàn còn muốn thử cô, cười lạnh một chút, "Yên tâm! Đừng nói anh ấy có phải theo tôi tỏ tình, cho dù Tuyên có quỳ xuống, tôi chân mày cũng không nhăn một chút, lại càng không có đáp ứng, ok?"
Không cần biết cô nói thật hay là nói dối, Tư Khảm Hàn có được đáp án mà anh muốn, tôiy cầm lấy tôiy cô nới lỏng rồi rời ra, Ngưng Âm liếc anh một cái, bước nh anh đi ra khỏi công ty.
Tư Khảm Hàn cười cười, bước đi chậm rãi đi tới, Ngưng Âm quay đầu, nhìn thấy hai người cách nhau một khoảng cách, khóe miệng gợi lên một nụ cười, lùi về phía sau lui dần rồi lớn tiếng nói: " anh có biết tôi vì cái gì sẽ không đáp ứng anh ấy không?"
Nghe vậy Tư Khảm Hàn cau mày, nheo mắt, bước nh anh hướng đi về phía cô, Ngưng Âm bật người quay về lúc trước rồi c y, vừa c y vừa nói: "Nếu không phải bởi vì theo anh, tự nhận không xứng với anh ấy, Tuyên nếu tỏ tình với tôi, tôi một trăm một ngàn lần nguyện ý."
" Cô nói cái gì!" Tư Khảm Hàn trầm mặt, bước nh anh theo Ngưng Âm và đuổi theo cô.
Ngưng Âm không trả lời, hai người cách nhau khoảng cách càng lúc càng nhỏ, Ngưng Âm c y trốn càng nóng nảy, sợ Tư Khảm Hàn đuổi theo cô, ánh mắt rất nh anh nhìn chung qu anh dạo qua một vòng, tìm xe của Lăng Tuyên, nhìn thấy cửa xe màu trắng có rèm che, cô nháy mắt liền nhẹ nhàng thở ra, đánh cái thủ thế, nhìn Lăng Tuyên từ mở cửa xe.
Lăng Tuyên từ trong xe nhìn ra không hiểu gì cả, ở xa xa cũng nhìn ra được Ngưng Âm đang sốt ruột, liền mở cửa xe, Ngưng Âm mới vừa đi xe của anh, không kịp thở đã nói: "Mau, mau lái xe, đừng làm cho Tư Khảm Hàn đuổi lại đây."
Lăng Tuyên cười với khuôn mặt tuấn tú, nhìn cô, cũng không hỏi nhiều, nhìn thấy Tư Khảm Hàn đuổi tới được đây, khiêu khích liếc mắt nhìn anh một cái, ý cười càng thêm rõ ràng , giây tiếp theo liền đem xe nổ máy phóng đi.
Nhìn thấy đi xa đúng chiếc xe này, chờ anh đem xe đến, sẽ tìm xe của Lăng Tuyên cũng chưa quá muộn , Tư Khảm Hàn thở phì phò, thấp giọng mắng Ngưng Âm một chút, chờ cô trở về anh sẽ cho cô biết, hừ! Tức chết anh .
Nghĩ tới chuyện vừa nãy, Tư Khảm Hàn buông tha cho cô không muốn đuổi nữa đi kiểm tra ý niệm trong đầu, tưởng tượng lại chuyện lúc đó, liền cầm cái điện thoại goi cho trợ lý, đi vào ga ra lấy xe trở về nhà.
Vừa vào trong nhà, Tư Khảm Hàn liền khẩn cấp tìm được kia băng ghi hình, khẩn trương nhìn chằm chằm màn hình.
Theo ngay từ đầu, Lăng Tuyên cùng Ngưng Âm đều là trần trụi trên giường, mà Lăng Tuyên ánh mắt có chút không đúng, động tác cũng hơi hơi run rẩy , nhìn thấy trên giường Ngưng Âm không tự chủ được liền kéo qua, hôn Lăng Tuyên.
Ngưng Âm tuy rằng chủ động, chính là lại giống như không có ý thức giống nhau, Tư Khảm Hàn nhìn thấy, cả kinh, điều chỉnh remote, thẳng đến cuối cùng mới dừng lại vả tiếp tục xem, cho đến khi xem xong rồi mới mới nhẹ nhàng thở ra, như trút được gánh nặng sau đó liền bật cười.
Bọn họ không có làm chuyện đó, anh nhìn ra được Lăng Tuyên từ bị người ta bỏ thuốc , khi anh nhìn vào vẻ mặt có thể nhìn ra được.
anh lúc trước bởi vì quá mức giận mà không có còn thật sự xem, tức giận quá, cho nên căn bản là không nghĩ tới muốn xem đến cuối cùng, mà người đưa cho anh băng ghi hình thực hiển nhiên cũng đoán được tâm lý của anh, cho dù bọn họ không có làm trọn vẹn, cũng sẽ lớn mật đem cuộn băng cho anh xem, anh không thể không thừa nhận khi anh nhận cuộn băng anh thực vẫn là có một chút suy nghĩ .
Nắm cuộn băng trong tay anh thực hưng phấn, anh thật cao hứng, anh không kiềm chế được nội tâm chính mình hưng phấn, Tư Khảm Hàn bỏ lại cuộn băng, mở cửa lại lái xe đi ra ngoài, lúc trước lòng đố kị biến mất , anh khẩn cấp muốn gặp đến Ngưng Âm, từ nay về sau, anh thật sự sẽ không hoài nghi cô cùng Lăng Tuyên nữa.
anh chính là muốn gặp thấy cô mà thôi, anh sẽ không quấy rầy cô cùng Lăng Tuyên, chính là nhìn xem cô là tốt rồi.
Tư Khảm Hàn lái xe, đem vùng phụ cận từng quán cơm cao cấp đều nhìn một lần, vẫn không ngừng tìm kiếm Ngưng Âm, rốt cục ở một nhà hàng Pháp, anh tìm được cô.
Như thế đồng thời, cùng lúc đó, ánh mắt anh nhìn hướng ngồi bên cạnh Nhã Tư, Nhã Tư buông cuốn tạp chí trong tay, nở nụ cười, khó hiểu hỏi: "Hàn? Anh ta làm gì ở đây vậy?"
" anh gọi em ra có một chút có chuyện về Ngưng Âm có một sự việc." anh nhìn cô chần chờ, nhưng là vẫn là có chút tức giận Nhã Tư, nói ra mục đích của mình, "Nhã Tư, có lẽ em biết anh định nói cái gì?"
Nhã Tư cười cười, nhíu mày, "Ý của anh là? Nếu mà như Ngưng Âm, có lẽ anh ta đã không đám cưới với em, anh nói xem có phải không?" Cô nhìn anh và nói.
Nhã Tư buông tờ tạp chí trong tay xuống, và nhìn chăm chú vào anh, cô như thế nào mà không hiểu suy nghĩ của anh, "Vì cái gì phải làm như vậy? em làm như vậy, sớm hay muộn cũng sẽ có ngày bại lộ, khi đó, anh phải nói như thế nào với Hàn đây?"
" anh có biết, tôi có thể che dấu rất tốt." Cô không có một chút cũng lo lắng, nhưng là nói không áy náy là không thành thực , kỳ thật anh cũng thích Ngưng Âm, và cũng thiệt tình hy vọng cô có thể cùng Tư Khảm Hàn cùng một chỗ.
Chính là gần đây thấy Nhã Tư tinh thần sa sút, bọn họ từ lúc biết nhaunlâu như vậy , chưa bao giờ gặp qua Nhã Tư thống khổ như bây giờ, anh sợ cô tiếp tục sa sút tinh thần, anh luôn đứng về phía cô, hy vọng cô có thểhạnh phúc.
Nhã Tư lâm vào trầm tư, cười khổ, thản nhiên hỏi: "Huân, anh cho rằng tôi là người như vậy sao?"
"Chính là. . . . . ." Huân cũng không chịu buông tha cho cô , còn muốn tiếp tục thuyết phục cô.
"Như vậy chỉ biết có vẻ tôi càng thật đáng buồn mà thôi, chúng tôi cùng một chỗ ba năm , so ra kém bọn họ không đến ba tháng, anh cảm thấy được tôi còn có phần không tốt sao?" Nhã Tư ánh mắt nhìn phía phương xa, " anh nghĩ rằng tôi muốn như vậy sao , tuy rằng tôi rất giàu, tôi cao ngạo, không chấp nhận được người khác phản bội tôi, chính là, tình yêu không như vậy, không thích sẽ không thích,tôi không muốn chia tay với anh ấy?"
Huân vẫn là không ủng hộ lời của cô, "Chính là, tôi không cố gắng, anh như thế nào mà hiểu được?"
"Tôi cố gắng ba năm, kết quả thì như thế nào?" Nhã Tư hỏi lại, Huân không nói lời nào, cười cười, còn nói: "Hơn nữa, Hàn đã nói chia tay với tôi, tôi liền hoàn toàn hết hy vọng , hiện tại ngẫm lại, tôi cũng có sai, rõ ràng biết, cho tới nay anh đối tôi không phải là tình yêu, chính là cứ cố gắng ở lại anh bên anh ấy, mà hiện tại, tôi nghĩ, tôi hẳn là thật sự không biết một chút gì về tình yêu ."
Huân, kinh ngạc ngẩng đầu nhìn cô và suy nghĩ về những lời nói của cô
P/s: Càng G+ thichdoctruyen càng nhiều sẽ càng có nhiều chương mới nhé ^^~!
>> Truyện siêu hot đề cử 2016 : ba xa anh chi thuong em