Sau đêm kế hoạch hóa gia đình thì lưng Tô Linh không ngừng ê mỏi , miệng nhịn không được mà chửi thầm ông chú già nhà mình .
Tô Linh ngồi rén hết cả người trên ghế nhà trường , cơ thể có thể nói là không khác gì là bị một cái xe tải cán qua vậy . Tên Wakasa đáng chết ấy ! Lúc làm thì hết mình lắm , giờ sáng sớm thì bảo có công việc .
" Chậc ..." Tô Linh càng nghĩ càng bực mình , không thèm để để tâm đến ông chú già kia nữa mà cùng bạn học xuống lầu .
Hiện giờ danh tiếng chị đại trong trường của Tô Linh có thể nói là vang xa khắp bốn phương , cũng có người nghe không thấy phục liền muốn tỉ thí . Nhưng rồi cũng quỳ xuống gọi ba ba , không hổ là bất danh hư truyền .
Đi đến quầy ăn , cô căn tin cười cười múc cơm cho Tô Linh . Tay không ngừng rung rung làm cơm chiên rớt xuống .
" Ây ya ~ cô ơi đừng rung nữa ! Thịt muốn rớt hết ra rồi " Tô Linh co rút khóe môi , nhịn không được mà nói .
Nếu là học sinh hay sinh viên trong trường , ai cũng sẽ từng gặp các cô bác căn tin nhỉ ? . Và bệnh chung của họ là mỗi lần múc cơm cho học sinh con mẹ nó đều có tật rung tay cực mạnh , đến mức còn rơi gần hết thịt trong mui .
Tô Linh lấy đồ ăn xong thì đặt lên bàn , đi lấy nước uống . Không biết sao tay lại rung nhẹ làm rơi ly xuống , nước ngọt cứ thế mà lan khắp sàn .
" Tô Linh sao lại bất cẩn vậy ?" bạn học nhíu mày lo lắng nói .
Tô Linh nhẹ nói không có gì , nhìn tay mình hồi lâu . Lạ ...hôm nay tự nhiên tay lại run vậy ? Làm rơi cả ly xuống sàn .
Có lẽ là do cơ thể quá mệt đi , Tô Linh lắc nhẹ suy ngẩm . Nhưng không hiểu sao có điều gì đó đang mách bảo cô rằng sắp có chuyện không sảy ra .
Ema đi vào phòng ăn , thấy Tô Linh thì trầm mặc nhẹ quay đầu làm như không mấy quen thân với cô . Dù sao đêm hôm ấy cũng đủ làm cho cô ta quá là mất mặt rồi .
Giờ nghỉ ngơi cũng nhan kết thúc , học sinh lên lớp lại chuẩn bị cho tiết tiếp theo . Tô Linh cũng không nɠɵạı lệ , dẫu là chị đại nhưng cô đây cũng phải lo học chứ không thể mãi rong chơi .
Học thêm vài tiếng thì cũng về , cô cùng bạn học đi xuống chuẩn bị về nhà . Hôm nay thì Wakasa nói với cô rằng bang có việc gấp nên không thể đến đón cô được .
Tô Linh cũng không phải dạng dễ dỗi , hở cái là giận hờn mấy việc nhỏ nhặt này nên cũng thông cảm cho ông chú gì nhà mình . Đi về thì trời nổi mưa !
" Trời ạ ! Sao lại máu thế này ?"
" Hôm nay không phải dự háo thời tiết nói là trời không mưa sao ?"
Tô Linh đứng trong dòng người học sinh àm trầm mặc , nhìn cơn mưa không ngừng rơi xuống kia .
Tích tách ...tích tách ...
Từng tiếng mưa cứ không ngừng vang lên , nó như liên hồi như tiếng chuông cảnh báo cho Tô Linh .
Tô Linh co rút đồng tử , tim nhịn không được thắt lại ...
Lạ quá ...sao cô có dự cảm không lành !
___end chương 79
Sắp hoàn rùi ~ cỡ chương 85 mấy là hoàn á =))
Các bạn có muốn phiên nɠɵạı Wakasa và Tô Linh kết hôn ko ?