“Ark, cậu tới nơi này mà không nói trước với tôi.” Trạch An lườm mắt nhìn Ark một cái.
Ark như đang muốn giải thích gì đó, nhưng khi bắt gặp ánh mắt của tôi liền trở nên yên lặng.
‘Đúng rồi, tốt nhất đứng yên ở đó, đừng gây phiền toái cho tôi nữa!’ Trạch An nghĩ thầm trong bụng.
Khi Trạch An quay đầu lại, nhận ra Ma Vương Bael đang nhìn về phía mình.
Bael cất tiếng: “Ân nhân, anh cũng muốn giết chết tôi sao?”
Ký ức ở thị trấn North Somalli thoáng hiện qua như một cái chớp mắt, Trạch An bình tĩnh đáp lại “Không đâu, mục đích của anh tới đây khác với kẻ kia.”
Cậu lấy ra từ trong túi 1 mảnh giấy trắng rồi nói với Bael “Em hãy học cái này trước đi.”
Bael nhìn chằm chằm Trạch An một lát, rốt cuộc vẫn phất tay điều khiển mảnh giấy trôi về phía mình.
Ark đứng một bên quan sát vẻ mặt của Trạch An lẫn Bael, trong lòng đầy sự nghi vấn và bực bội.
Liam biết được gương mặt của Ma Vương thì không nói, dù kiếp trước Ark có giam cầm cậu trong không gian thần bí thì cậu vẫn quan sát được những gì diễn ra ở thế giới bên ngoài.
Nhưng tại sao hiện tại hắn lại có cảm giác hai người đã quen biết nhau từ trước vậy?
Chẳng lẽ quãng thời gian Liam rời khỏi học viện đã tiếp xúc với tên Ma Vương đó sao?
Tại sao lúc Liam gặp hắn thì chỉ toàn sợ hãi trốn tránh, mà khi gặp tên Ma Vương chết tiệt đó lại tỏ vẻ thân mật như vậy?
Lúc này, Ma Vương Bael đang đọc thông tin bên trên mẩu giấy, hắn hết nhìn Trạch An lại nhìn về phía Ark.
“Đây là một trò đùa sao?” Bael ôn tồn hỏi.
“Không đâu, anh đang rất nghiêm túc.” Trạch An đáp lại cực kỳ chắc chắn.
Biểu cảm khó diễn tả thành lời của Bael càng khiến Ark thêm sốt sắng.
“Liam, cậu gửi thứ gì cho hắn vậy? Không thể nói trực tiếp sao?” Ark tiến tới bên cạnh Trạch An hỏi.
“Tôi gửi lời mời tham dự lễ kết hôn của chúng ta cho Bael.” Trạch An trả lời ngắn gọn.
Ark đứng ngẩn người tại chỗ, hắn khó có thể tin những gì bản thân vừa nghe được.
Có phải hắn đã bị trúng ma thuật ảo giác do Ma Vương tạo ra không?
Vì sao viễn cảnh tốt đẹp này lại xuất hiện trước mắt hắn?
Ma Vương Bael sau một quãng thời gian trầm mặc cũng lên tiếng: “Chúc mừng hai người?”
“Nhưng ân nhân à, anh có đặt sai trọng tâm không? Dù anh và cậu ta có tổ chức hôn lễ thì tôi cũng không thể từ bỏ cuộc chiến được.”
“Bael, nếu em muốn mảnh đất nào đó của vương quốc, chúng ta có thể thương lượng.” Trạch An nói tiếp “Anh sẽ nhượng quyền một phần lãnh thổ của nhân loại, xem như là món quà tiếp đãi để có thể mời được vị Ma Vương tới buổi hôn lễ.”
“…” Bael lại tỏ ra trầm mặc.
Dù hắn có suy tính cỡ nào thì cũng không nghĩ tới trường hợp này sẽ diễn ra. Tuy rằng hắn muốn xâm chiếm thuộc địa của nhân loại, nhưng cũng hắn cũng không muốn chết.
Việc hắn dùng Kén địa ngục cũng là lòng tự tôn của một đấng bề trên, hắn không thể bỏ qua dễ dàng cho cái chết của thuộc hạ trung thành. Nếu vì tình nghĩa trước đây mà bỏ qua cho đám nhân loại, thì hắn chẳng còn xứng đáng ngồi trên vương vị này.
Nhưng nếu phía kẻ địch lại có sự nhượng bộ lớn như vậy, Bael không có lý do gì để từ chối cả.
So với tên ác ma khủng bố đội lốt Anh Hùng trước mắt, hắn càng muốn khiến ân nhân của mình trở thành Anh Hùng trong mắt người đời.
“Anh và cậu ta có đủ quyền hành để đưa ra lời đề nghị đó không?” Bael không vội đồng ý mà hỏi lại một câu.
Trạch An liếc nhìn Ark một cách sắc bén “Cậu thấy sao, Ark? Cậu có đủ quyền hành không?”
“Được! Đương nhiên là được! Đám hoàng tộc chỉ là lũ sâu bọ trong mắt tôi!” Ark đáp lại cực kỳ chắc chắn.
Ark chẳng quan tâm tới đất đai hay tính mạng của những kẻ khác, mục đích hắn tiêu diệt Ma Vương là vì kiếp trước Liam luôn xem hắn là Anh Hùng sẽ tiêu diệt được Ma Vương.
Hắn nghĩ đó là hình tượng mà Liam yêu thích, và hắn muốn bước tiếp con đường đó vì cậu.
Nhưng mà hiện tại, Liam lại nói rằng bọn họ sẽ tổ chức hôn lễ sao?
Hắn dẹp hết tất cả những cuộc chiến và mưu kế ra đằng sau, trong tâm trí chỉ còn xuất hiện hai chữ ‘hôn lễ’.