Không cần nghĩ tới, cô biết rằng tất cả số di động trong danh sách này đều là của những bạo chúa giàu có ở địa phương.
Tôn trọng quan hệ tìиɧ ɖu͙© kỳ quặc của nhà giàu, cô trích đoạn dạng tin nhắn quấy rối, thêm vào những từ mơ hồ "nô tài đang tìm chủ nhân", và gửi đi từng người một trong hai trang số điện thoại di động khiến cô mỏi tay.
Lúc đầu, cô không dám nghiêm túc, cũng không trả lời tin nhắn, nhưng lại có người tự động tới cửa phòng cô, Tư Trì An là người đầu tiên gọi cho cô.
Sau khi tìm hiểu, cô phát hiện rằng anh ta cũng có thói quen này, nhưng trái ngược với cô, anh ta thích hành hạ người khác, và cô khá thích điều đó.
Ngay lúc Tần Tiếu sắp đến cuộc hẹn sau, Tống Chiêu gọi tới có mục đích với cô.
Tần Tiếu hoảng sợ, chưa bao giờ nghĩ đến hậu quả nghiêm trọng của việc đi hẹn riêng, sau khi nhận lời huấn luyện của họ, cô đã yêu cái cảm giác này, hơn 20 năm qua cô chưa từng trải qua sự sung sướиɠ nào. Vì miễn cưỡng mà phải chọn giữa hai người.
Một người dịu dàng và khiêm tốn, độc đoán, còn người kia thì tàn nhẫn và hung ác, sự ích kỷ của cô không cho phép bản thân đưa ra lựa chọn, chỉ đơn giản là đối phó hai người.
Dù sao bọn họ cũng chỉ là tay súng trên danh nghĩa, ai quy định chỉ được có một xạ thủ?
Đến các cuộc hẹn với những người chủ nhân khác nhau vào thời gian quy định có thể mang lại cho bạn những niềm vui khác nhau mỗi ngày. Đây chẳng phải là điều mà Tần Tiếu luôn mong muốn sao?
Vì vậy, khi cái bàn tay đó trước mặt tát cô một các kiên quyết, cô chỉ biết giả vờ bị oan và sắp khóc, cầu xin anh ta thương xót.
Nhưng thật ra không ai biết cô đang hưng phấn như thế nào, kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến mức không kìm được mà phun nước ra nước ở cái lỗ nhỏ bên dưới.
Tư Trì An nâng cầm cô lên, dùng ngón tay cái vuốt ve gò má ửng đỏ của cô, chế nhạo "Không tuyệt sao?"
"Không, đau quá..."
"Vậy thì cám ơn chủ nhân?"
Lỗ nhỏ không khỏi phun ra nước khó chịu, Tần Tiếu ngoan ngoãn quỳ lạy hắn " Cám ơn chủ nhân"
"Vẫn chưa kết thức, tra cứu"
Anh lại nhấc bàn tay lên và tát lần nữa, tay của người đàn ông rất mạnh, anh đã dùng sức mạnh tát vào mặt cô sang một bên.
Anh nhéo cằm cô rất mạnh.
"Còn dám nói dối?"
Tần Tiếu run rẩy môi, hai mắt đẫm lệ, giọng nói khàn khàn yếu ớt "Không dám nữa"
Cô phải nói rằng anh rất đẹp thực sự rất hấp dẫn, anh có khuôn mặt đẹp trai với các góc cạnh sắc nét, khuôn mặt như điêu khắc, không có hơi ấm, và anh ấy có đầy đủ hương vị nam tính, làn da trắng, sống mũi cao và đôi môi mỏng, mái tóc mỏng gợi cảm trên trán dính vào hàng mi dài.
Lúc hắn cất roi đi, Tần Tiếu nhàn nhạt mong chờ, nàng biết hôm nay hắn sẽ đυ. nàng, cho nên cố không để Tống Chiêu động nàng.
Tư Trì An quay lại nhìn thấy vẻ mặt của cô, ánh mắt anh có vẻ như không thể thoát khỏi ánh mắt của cô vậy.
"Em có vẻ mong chờ điều gì đó?"
Tần Tiếu cúi đầu "Nô tài tuân theo mệnh lệnh của chủ nhân"
Anh đi tới, bóp vào má ửng hồng của cô, cái miệng nhỏ bĩu ra, đôi môi nhỏ ẩm ướt khiến người khác cắn một cái.
Tư Trì An đã không làm những gì cô hi vọng "Điếm nhỏ, phía dưới dường như không thể nhịn được nữa rồi? dâm dịch sắp chảy xuống ghế rồi."
Nguyên bản hai má hồng hào lại càng đỏ hơn, không biết hắn làm sao có thể phân biệt được.
"Hình phạt vẫn chưa kết thúc. Nếu em cứ cư xử tồi tệ như này, tôi sẽ không làʍ t̠ìиɦ với em hôm nay"
"Nô lệ.....sẽ cư xử tốt, chủ nhân"
Anh cởi xích sắt và ra lệnh cho cô quỳ trên mặt đất trong khi anh ngồi trên chiếc ghế sô pha da màu đen, thích thú mà trêu chọc:
"Để tôi xem kết quả của một tháng huấn luyện, có thể làm hài lòng tôi như thế nào?"
Tần Tiếu bò lên người hắn, hôn lên đôi dép lê mày đen trên chân hắn, dùng miệng cởi ra, mu bàn chân rộng nổi lên gân guốc rõ ràng, ngay cả bàn chân cũng đẹp như vậy.