Tần Tiêu tức giận đi đoạt lấy, bị hắn dễ như trở bàn tay vặn trụ cánh tay, toàn bộ thân mình đau bị bắt xoay chuyển về sau, hắn thanh âm âm trầm, dùng sức cắn lỗ tai cô.
“A ——”
" chị nên biết nghe lời, đừng tưởng rằng tôi không dám làm gì chị, cẩn thận một chút, lần sau có thể sẽ không đơn giản như vậy.”
Tần Tiêu tức giận nghẹn đỏ mặt, lông mi dính nước mắt, khuỵu xuống dưới.
Đáng xấu hổ chính là, rõ ràng là bị uy hiếp chịu ngược thể chất, lại làm cô có kɧoáı ©ảʍ hưng phấn.
Tần Tiêu liên tiếp ba ngày không đi đến tiệm, mỗi ngày Hoan nhi đều gọi điện thoại cho cô báo cáo tình trạng tiệm, đến thiết kế trang phục cô cũng không làm, gần đây nhất không có triển lãm quần mới, số lượng khách trong tiệm so với trước kia ít hơn.
Cô đi mua tài liệu, mang về nhà làm, thành công nhốt chính mình ở trong nhà, cửa chính cũng không ra, cả người đều ngâm mình ở trong phòng làm việc.
Liên tiếp làm hai ngày, vẫn là không đạt tới hiệu quả mong muốn, cô suy sút ngồi dưới đất, buồn rầu cau mày, bên cạnh chất đầy vải dệt cắt xé.
Nếu lúc này Lục Phong ở đây thì tốt rồi, hắn nhất định sẽ nghĩ ra nhiều chủ ý cho cô.
Ngoài cửa linh vang lên, Tần Tiêu đỡ một bên giá áo bò dậy, mơ màng hồ đồ đi ra ngoài mở cửa.
Tới không phải ai khác chính là bạn học cùng đại học bốn năm kiêm bạn cùng phòng tốt của cô, mặt mày thoa phấn, buộc 2 bên tóc đuôi ngựa, váy xẻ tà ô vuông bày ra bộ dạng mỹ nữ tuổi thanh xuân, giơ một rổ trái cây trong tay trái lên, kinh ngạc nói
“Wow, mới một tháng mình không gặp cậu, làm sao lại biến thành cái bộ dạng này?"
Tần Tiêu nhốt chính mình ở nhà năm ngày, đầu không chải, mặt không rửa, trên vai lắp thước dây, quần ống rộng thùng thình, dính đầy vải dệt vừa cắt xuống.
Cô thở dài:" mình đang làm việc sao cậu lại đến đây?"
" đương nhiên là tớ xem cậu, chúng ta 1 tháng chưa gặp, lần trước có nói cùng đi ăn lẩu, bắt mình chờ lâu như vậy, còn không hồi đáp lại, chán ghét~"
Tiền Nhiều đã chọc ghẹo cô và va vào vai cô, bất ngờ là cú va chạm này khiến cô ngã xuống đất."Cậu chạm vào đồ sứ rồi"
Tần Tiếu ngã xuống nên mông rất đau.
"Đồ sứ này rất mắc tiền! Cậu làm vỡ rồi có chết không cơ chứ!!"
“Ai u ai u, người ta sợ quá."
Lợi dụng lúc cô bị ngã, Tiền Nhiều chạy qua cửa, bước qua cô rồi bước vào phòng khách, không coi mình là người ngoài nữa, khoanh chân ngồi trên ghế sô pha.
Tần Tiếu che cái mông đau nhức, loạng choạng đứng lên, thật sự là một chút khách khí cũng không có, tự mình đem trái cây mang đến, ăn hết một hơi, cô ấy cầm một quả ném lên không trung về phía cô.
" cậu cố ý chọc giận mình?"
Tiền Nhiều vừa nhai vừa nói.
"Sao, lần trước ai kêu cậu không cùng mình đi ăn lẩu, hôm nay phải cùng mình đi dự tiệc"
“Không đi!”
Cô từ chối mà không cần suy nghĩ, Tiền Nhiều vỗ vỗ ghế sofa và quay đầu lại giận dữ.
"Tần Tiêu, mình nói cho cậu biết, cậu có dám đối với mình như vậy, nhất định sẽ phải hối hận. Nếu không phải một tháng trước mình đã bất cần đánh mất thần tài của mình thì bây giờ mình đã nhập hội nhà giàu quyền lực rồi... bây giờ cậu cầu xin mình, mình sẽ cho cậu ôm đùi phú bà là mình này.
Tần Tiêu dựa vào ghế sô pha, tức giận cười nói.
"Thần tài, là cái gì?"
Tiền Nhiều thật sự rơi nước mắt, bĩu môi bất bình và khịt mũi nói.
" đó là phương thức liên hệ của đám người giàu có kia, mình đi khắp nơi thu thập thông tin mới có được, cậu không biết nó khó khăn như thế nào đâu. Phải mất tận 2 ngày"
Tần Tiêu sắc mặt cứng đờ, ánh mắt theo bản năng nhìn lại quyển sổ tay màu vàng dưới bàn trà.
Tiền Nhiều, nghi ngờ nhìn theo ánh mắt của cô, mở to mắt nhìn cuốn sách quen thuộc.
"Thần giàu có của mình"
" đó không phải của cậu"
Tần Tiêu chạy tới ngăn Tiền Nhiều lại, cầm lấy cuốn sổ, đứng dậy chạy vào phòng làm việc, Tiền Nhiều từ trên sô pha đứng dậy đuổi theo, chửi bới.