"Than và than củi tôi lấy mỗi loại tám mươi tấn, bình ga cũng lấy một ít", thứ bình ga này sau ngày tận thế trở nên quá bắt mắt, cũng không thể lấy ra dùng.
Chàng trai nhìn cô bằng ánh mắt có chút nghi ngờ.
Với Thẩm Tầm mà nói, gần đây cô đã dần quen với ánh mắt như vậy, trực tiếp lấy thẻ ngân hàng ra: "Có đủ hàng không?"
"Có đủ, tiền đặt cọc là 400.000", chàng trai lấy máy quẹt thẻ ra đưa cho Thẩm Tầm nhập số tiền và mật khẩu.
"Anh sắp chuyển đi phải không ?",
"Còn năm ngày nữa là đến hạn thanh toán rồi, tiền thuê tăng lên nên tôi không thuê nữa", chủ nhà vô lương tâm tăng tận mấy nghìn tệ, đứa nào ngu mới đến thuê.
Mắt Thẩm Tầm sáng lên, quay lại tờ giấy cho thuê dán trước cửa, thấy bên dưới còn có một dãy số, Thẩm Tầm liền gọi điện: "Alo, xin chào, kho hàng này của anh hiện tại đang cho thuê phải không, tôi muốn thuê."
Sau khi thương lượng xong, cô thêm WeChat của chủ nhà và chuyển tiền qua. Không còn cách nào khác vì chủ nhà đang đi du lịch nước ngoài.
Chàng trai nhìn Thẩm Tầm như nhìn đứa ngốc, tiền thuê tăng thêm 3000, cô thuê ngay không chớp mắt. Cô gái này đến đây có vẻ chỉ để trải nghiệm cuộc sống, nhìn là biết không phải người làm ăn.
Lấy chìa khóa dự phòng, Thẩm Tầm bảo anh ta cứ để đồ trong kho này như thường lệ, năm ngày sau sẽ có người đến lấy.
Rời khỏi chợ, cô đi đến bờ biển. Trên biển có đủ loại thuyền xung kích, tàu ngầm tư nhân và thuyền nhỏ, thuyền đánh cá, có hai ba cặp du khách đi từng đôi một với que kem trên tay đi qua bên cạnh Thẩm Tầm.
Cô thuê một chiếc thuyền xung kích lái ra mặt biển rồi nhảy xuống, Thẩm Tầm lấy rất nhiều hải sản, phần lớn đều là đồ sống, tích trữ thêm một ít nước biển còn có thể tạo ra một vịnh nhỏ trong không gian.
Nước biển xung quanh xoáy vào trong cơ thể Thẩm Tầm.
...
Chia ra một tia tinh thần lực để khống chế nước biển ở một góc trong không gian, Thẩm Tầm có chút kiệt sức nằm gục trên thuyền xung kích. Khi bụng bắt đầu kêu, cô lấy đồ ăn từ trong không gian ra, ăn no rồi lái thuyền về, lúc rời đi cô đã mua thêm năm chiếc thuyền xung kích và ba chiếc tàu ngầm tư nhân , tất cả đều đưa đến kho hàng.
Lái xe tải trên đường về, cô liếc nhìn thời gian, 6 giờ.
Đỗ xe bên ngoài biệt thự, Thẩm Tầm lấy xe điện đi vào, trước cửa đã đỗ mấy chiếc xe hôm nay mua ở cửa hàng 4S.
Cô lái tất cả xe vào gara ngầm rồi cất vào không gian. Làm xong hết mọi việc, Thẩm Tầm thở phào nhẹ nhõm, tắm rửa rồi nằm lên giường và đặt báo thức lúc ba giờ sáng, sau đó cô liền ngủ thiếp đi.
Nếu không ngủ đủ giấc thì cơ thể sẽ rơi vào trạng thái cực kỳ mệt mỏi, sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch tiếp theo của cô.
Đúng giờ sáng báo thức reo, Thẩm Tầm nhanh chóng ngồi dậy khỏi giường, mặc áo khoác nam, đeo khẩu trang và đội một chiếc mũ lưỡi trai, cuối cùng mang theo giày leo núi, đem bản thân che kín toàn bộ.
Cô ra ngoài biệt thự, lái xe tải đến chợ đầu mối trung tâm thành phố.
Nửa đêm, có rất nhiều cửa hàng đã đóng cửa ngoại trừ các quầy thịt nướng, Thẩm Tầm dừng xe, mỗi quầy nướng đều gọi gần 200 xiên, sau khi trả tiền thì nói một lát sẽ quay lại lấy.
Chợ đầu mối bên này càng yên tĩnh hơn, Thẩm Tầm lái xe tải vào, bên kho hàng đúng là không có ai trông coi. Cô lấy chìa khóa ra mở cửa kho hàng, khom người đi vào sau đó nhanh chóng đóng cửa lại.