Lúc này hệ thống đã bị suy nghĩ lớn mật của Lâm Khâm làm cho con ngươi chấn động: "Cô đúng thật là một người phụ nữ có thể làm được việc lớn!”
Nhưng bây giờ câu hỏi đặt ra là, Lâm Khâm là một người phụ nữ nhỏ yếu, bất lực và đáng thương, làm sao cô có thể trong vòng nửa ngày mà hãm hiếp được một người đàn ông cao lớn, cường tráng, lạnh lùng vô tình như Bùi Hình Chi đây?
Trực tiếp làm?
Chắc chắn là không được.
Vừa nãy theo cô thấy thì Bùi Hình Chi cao ít nhất một mét chín, từ phần cơ bụng lộ ra và cơ bắp cánh tay thì có thể biết được anh rèn luyện cơ thể quanh năm, vóc người tráng kiện. Nếu cô kiên quyết làm thì tám phần là sẽ bị anh xử giống như "diều hâu xách gà con".
Nhưng vào lúc này, hệ thống lại yếu đuối giơ tay lên: "Cái đó, thật ra chúng tôi luôn chuẩn bị một phần quà lớn cho người mới xuyên không, chính là thuốc giúp cho H thuận lợi.”
Lâm Khâm cảm thấy trí tưởng tượng của mình bị hạn chế: "Nó là thứ đồ gì vậy?”
Hệ thống: "Nó có thể khiến anh ấy mất đi tỉnh táo, sau đó xảy ra H với cô, dùng thuốc xong sẽ không để lại bất kỳ dấu vết gì."
Lâm Khâm "Woa" một tiếng, còn có chuyện tốt như vậy sao?
Vậy cô còn chờ gì nữa?
Sau khi bị người phụ nữ kia giày vò thì rốt cục Bùi Hình Chi cũng không ngủ được nữa.
Anh dứt khoát đi vào thư phòng.
Mãnh thú vừa mới phóng thích ra bị anh che phủ dưới lớp quần áo màu xám nhạt mặc ở nhà, anh đeo kính mắt màu đen, ánh mắt sâu thẳm, ngũ quan lập thể. Ngón tay với những khớp xương rõ ràng thỉnh thoảng gõ nhẹ trên máy tính.
Nhưng anh lại không chú ý tới, giờ phút này, cửa thư phòng đã bị lặng lẽ đẩy ra thành một khe hở, Lâm Khâm đang ở bên ngoài nhìn trộm anh!
Mấy năm nay, Lâm Khâm ở trong giới giải trí cũng coi như là đã gặp qua vô số mỹ nam. Cô dùng ánh mắt xem xét anh cẩn thận, Bùi Hình Chi chính là mỹ nam trong mỹ nam, cực phẩm trong cực phẩm.
Đặc biệt là quần áo anh lại cài đến nút trên cùng, theo động tác uống nước mà yết hầu của anh nhấp nhô lên xuống, sau đó lướt xuống vải vóc mềm mại ở cổ áo, hơi thở cấm dục tràn đến trước mặt!
Từ góc độ này của Lâm Khâm, cô mơ hồ có thể nhìn thấy anh đang tiến hành một cuộc hội nghị trực tuyến xuyên đại dương.
Đối diện anh là một loạt những giám đốc người nước ngoài, mỗi người đều là tinh anh trên thương trường nhưng khi đối mặt với Bùi Hình Chi thì những người này ngay cả nói cũng không dám nói nhiều một câu.
Bùi Hình Chi ở bên này đột nhiên nhíu mày một chút thì những giám đốc tiêu thụ bên kia đã run rẩy đến mức mắt thường có thể nhìn thấy.
Hệ thống: "A Bảo, cô có muốn thả thuốc khiến việc H thuận lợi ra không?"
Lâm Khâm cắn răng một cái: "Thả!”
1 giây
2 giây
3 giây
Trong thư phòng, Bùi Hình Chi không có dấu hiệu báo trước mà "Rầm" một tiếng, nằm sấp trên bàn làm việc.
“Ôi, anh Bùi, anh, anh bị sưng sao?” Máy tính truyền ra phát âm tiếng Trung kém cỏi của các giám đốc điều hành nước ngoài.
Một bàn tay mảnh khảnh như ngọc đột nhiên đặt lên màn hình máy tính, ngay sau đó, máy tính bị "bộp" một tiếng khép lại.
Dưới ánh đèn mờ nhạt, mặt mày Bùi Hình Chi trong veo lạnh lùng, môi mỏng mà đỏ thẫm, đây là sắc đẹp mà Lâm Khâm mong muốn có thể dùng ống kính trực tiếp ghi lại.
Cô đỡ anh ngồi xuống chiếc ghế văn phòng rộng lớn, sau đó ngồi lên đùi anh, cởi quần áo mặc ở nhà của anh ra.
Lúc này cơ ngực rắn chắc của người đàn ông lộ ra, hai bàn tay nhỏ bé của Lâm Khâm chống lên ngực anh, trong nháy mắt cô cảm nhận được sự nóng bỏng khi mạch máu phun trào.
Dáng người Bùi Hình Chi tốt hơn trong tưởng tượng của cô rất nhiều.
Bàn tay trắng nõn trượt một đường từ trên làn da màu lúa mạch xuống dưới, đi tới cơ bụng, tuyến nhân ngư rồi đến phần hông của anh...
"A" một tiếng, Lâm Khâm không chút do dự kéo khóa kéo xuống, đồ vật khổng lồ đáng sợ nào đó lập tức bắn ra.
Đồ vật thật sự lớn hơn thứ mà cô vừa nhìn dưới lớp áo choàng tắm rất nhiều.
Dưới váy Lâm Khâm không mặc qυầи ɭóŧ, lúc này một tay cô cầm lấy vật to lớn khổng lồ kia nhét vào giữa hai chân mình... Của cô nhỏ quá.
Rõ ràng là không vào được, nó mà vào thì cô sẽ đau chết mất!
Đôi mắt to tròn xoay một vòng, Lâm Khâm để tay anh nắm lấy bộ ngực đầy đặn của mình, xoa nắn.
Bàn tay kia của cô dẫn bàn tay to lớn còn lại của anh xuống dưới váy của mình.
Đùi cô kẹp chặt lấy bàn tay to ở giữa hai bắp đùi.
Hai ngón tay thì lại thò xuống ŧıểυ huyệt của mình, mở rộng, đùa giỡn, ma sát...
"Ưm... A... Thật thoải mái..."
Cô hít lấy hơi thở nam tính nồng đậm trên người Bùi Hình Chi, Lâm Khâm quấn lấy anh như một con rắn nước, đùi trong của cô kẹp lấy tay anh, cọ vào mu bàn tay nóng bỏng của anh, ngón tay cô lại ở phía dưới khuấy đảo, rất nhanh đạt tới cao trào...
Đúng lúc này, Bùi Hình Chi chợt mở to mắt.