“tôi sẽ tổ chức hôn lễ” Anh không dừng động tác ăn vẫn nhàn nhạt nói,không tìm ra được bất kì bất thường nào trên khuôn mặt ấy.
“cái gì” mọi người trên bàn ăn đồng loạt hét,mẹ Cố còn không cẩn thận bị sặc kho khan mấy tiếng, ba Cố ân cần giúp vợ vỗ lưng.
“Lần gặp mặt tiếp theo tôi sẽ dẫn cô ấy đến, mong mọi người sẽ cư xử tốt” Cố Danh Quân đặt lại bộ dao nĩa chỉnh tề trên dĩa,anh cầm ly rượu vang đỏ nhấp một ngụm nhỏ. Bàn tay thon dài nhẹ nhàng lắc,rượu đỏ như máu chầm chầm rãi đều trên dao bạc như một lời nhắc nhở.
Trong hành lang dài,dãy ánh đèn vàng sang trọng như đốt nóng thêm không khí cuồng nhiệt của cặp nam nữ. Hai người hôn nhau đến hơi thở gấp rút, nam nhân lần mò mở cánh cửa phòng phía sau lưng cô gái. Không thể chờ đợi mà đẩy ngã cô lên giường, thân thể anh cũng nhanh chóng đè lên phía trên. Anh gấp rút cởi bỏ quần áo trên người cô, từng cái hôn rãi rác khắp nơi trên cơ thể trần trụi. Cô quấn lấy anh nhiệt tình đáp lại chỉ sợ không thể thõa mãn đối phương,càng không thõa mãn bản thân. Hạ Viên Viên lật người ngồi trên bụng anh,bàn tay mềm mại không xương ma sát trên thân thể anh. Xúc cảm cơ thể khác lạ khiến anh như phát điên muốn áp cô dưới thân tùy ý chà đạp.
“sao nào? sợ rồi” vừa nói anh vừa làm động tác đẩy hông,khiến nam căn cứng nóng trong tay cô ma sát làm cô cảm nhận độ thô to rõ ràng hơn.
“ai sợ chứ” Hạ Viên Viên lấy lại bình tĩnh,cô cười như không chầm chậm lui người về phía sau. Mặc dù có hơi to hơn người khác một chút, dài hơn người khác một chút. Nhưng cũng không phải vấn đề gì quá nghiêm trọng, cố gắng một chút là có thể dễ dàng hành động thôi.
“ân…” tiếng rên khàn thấp của Lăng Niên Hữu khiến không khí vốn có chút khô nóng trở nên càng ái muội. Anh không tin được cô gái kia vậy mà không do dự ngậm lấy dùng sức hút côn th*t, cảm giác tê dại như đánh thẳng vào đại não bắt ép anh bắn ra.