Mặt trời buổi chiều không quá gay gắt,ánh sáng vàng chói qua cửa sổ tạo nên màu vàng ấm áp, bầu không khí thật sự thơ mộng. Nhưng An Tử đứng ở góc phòng cảm nhận từ đợt không khí lạnh lẽo bao trùm thân thể. Cố Danh Quân ngồi trên ghế da hổ hai chân gian rộng,cả người tựa vào ghế vô cùng thoải mái. Anh như đế vương nhìn xuống đám người bên dưới khiến căn phòng trở nên lạnh lẽo tràn ngập sát khí. Những lão già đã lăn lộn trong giang hồ mấy chục năm nay phải khom lưng quỳ gối trước mặt đứa nhóc. Trong lòng bọn họ mặc dù có bao nhiêu không phục nhưng cũng không dám làm phản. Vừa rồi chẳng phải những lão bằng hữu cùng bọn họ cạnh tranh nữa đời người, chỉ một câu không hợp liền bị tên kia xử tại chổ. Thi thể vừa được kéo xuống mùi vị máu tanh vẫn thoang thoảng trong không khí.
An Tử nhìn gia chủ mà anh đã phục vụ hơn mười năm nay,con người này vừa máu lạnh lại vô cùng tàn nhẫn. Từ trước đến nay làm việc chưa bao giờ nói hai lời, năm ấy khi mới hơn hai mươi tuổi đã nắm giữ vị trí gia chủ. Ai trong giới hắc đa͙σ không biết Cố Gia cạnh tranh tàn khốc thế nào, còn nhớ sự việc vang danh năm đó. Vì tranh giành vị trí gia chủ mà người đó đã chính tay giết chết vợ và con trai mình. Sống trong một gia tộc đứng đầu từ nhỏ đã hình thành con người không có tình thân chỉ có lợi ích, không biết còn bao cuộc chiến đẫm máu khác đã xảy ra. Ở gia tộc mà việc ăn hay uống một thứ gì cũng có thể chết không rõ nguyên nhân,cả trong giấc ngủ cũng có thể không bao giờ tỉnh. Nhưng anh thật sự có thực lực khiến toàn gia tộc trên dưới tâm phục khẩu phục. Cố Danh Quân làm việc luôn khiến người khác sợ hãi,An Tử nhớ lại sự việc hôm nay trong lòng càng thêm sùng bái anh. Những năm gần đây Cố Danh Quân đã triệt để phong tỏa hàng cấm trong khu vực của Cố Gia, nhưng Bang Tọa Kỳ này ỷ vào việc được Mộc Gia chống lưng nên không xem Cố Gia vào mắt. Hai gia tộc luôn ngang hàng khó phân cao thấp trong hắc đa͙σ chỉ là thủ đoạn hành sự lại khác biệt rất nhiều. Mộc Gia không từ mọi loại thủ đoạn chém giết cướp của,buôn người,buôn nội tạng,buôn trẻ em và hàng cấm. Cố Gia từ bao đời nay đều đã nghiêm cấm các hành vi này, hôm nay người của Tọa Kỳ lại ngang nhiên trao đổi hàng cấm trong địa phận Cố Gia. Chọc đến gia chủ tự mình ra tay, anh chỉ dẫn theo mười thủ hạ đột nhập vào tổng bộ bắt lão đại của bọn chúng. Hiện tại chúng chỉ có hai lựa chọn hoặc chết hoặc phục tùng Cố Gia, những tên không phục vừa rồi đã bị xử thi thể vẫn còn ấm đây.
Cố Danh Quân nhìn tin nhắn trong điện thoại, khuôn mặt vừa nãy lạnh băng hiện đã nhiều hơn cảm xúc khác lạ. Anh đứng lên dùng tay phủi nhẹ trên áo vest đen không dính chút bụi nào,ra hiệu về phía An Tử.
“Nếu không ai phản đối nữa,thì từ bây giờ nơi này sẽ thuộc sự quản lí của Cố Gia. Nên dựa theo quy tắc của Cố Gia mà hành sự rồi.” An Tử đi đến trước mặt Cố Danh Quân thay anh nói lời cần nói, không đợi An Tử nói xong vị gia chủ nào đó đã rời đi rồi.
“Cố gia đi thong thả” đám lão già cúi đầu cung kính hướng cửa tiễn Cố Danh Quân,nhưng đáp lại chỉ là khoảng không yên lặng. Bọn họ dù tức cũng không dám làm gì,tên này ra tay tàn độc lại rất có thực lực. Bọn họ mười người đã dễ dành dọn một đường đi thẳng đến phòng của lão đại, khả năng chiến đấu như vậy cho dù liều cái mạng già này cũng chưa chạm được sợi lông tơ của người ta. Nên họ chỉ đành ôm cục tức này ngoan ngoãn phụng sự vì Cố Gia dù sao gia tộc này so với Mộc Gia kia cũng chỉ hơn không kém.
Trung tâm thương mại chính là thiên đường của mọi cô gái khi hẹn hò với nhau. Hôm nay Uông Uyển cùng Mộ Tư Chân đi dạo muốn mua vài món đồ để tham gia tiệc mừng thọ. Một tháng này hai người gần như gặp nhau mỗi ngày, tình cảm cũng đã thân thiết hơn nhiều. Vì thân thể không tốt nên Uông Uyển rất ít khi đến trường,cha mẹ mất sớm hiện tại cô đang cùng bà nội nương tựa nhau. Mặc dù Uông Gia cũng là một trong những thế gia lâu đời chuyên về khoáng sản và dầu mỏ. Nhưng hiện tại chú cô là người nắm quyền, cô đang có cuộc sống phải nhìn sắc mặt người khác. Cô tiếp cận Mộ Tư Chân cũng không đơn thuần chỉ là sau thời gian tiếp xúc cô thật sự thích cô ấy. Uông Uyển đã nhận được yêu cầu chia rẻ tình cảm của Mộ Tư Chân và Quách Hàn, người kia hứa sẽ giúp cô thoát khỏi gia tộc. Mà đó là điều cô cực kì mong đợi,bước đầu tiên trong công cuộc trả thù những người đã hại cô rất thảm. truyện kiếm hiệp hay
“Chị Chân Chân mau nhìn xem” Uông Uyển kéo tay Mộ Tư Chân vào cửa hàng đá quý, cô chỉ vào vòng tay bạch kim lấp lánh.
“chiếc vòng này đẹp quá,chị đeo lên chắc sẽ rất hợp đó” Mộ Tư Chân theo hướng tay cô nhìn một chút,cảm giác thật sự rất đẹp nhưng không phải phong cách cô thích.
“Chúng ta xem nơi khác đi,chị không thích kiểu như vậy” Mộ Tư Chân muốn rời đi nhưng Uông Uyển không rời mắt khỏi chiếc vòng kia được, cô như bị hút hồn rồi a.
“Cô à tôi có thể xem chiếc vòng đó chứ” Uông Uyển ngẫn đầu nhìn nhân viên bán hàng, nữ nhân kia nhìn bọn họ từ trên xuống dưới như đang đánh giá.
“xin lỗi đây là mẫu mới nhất của cửa hàng chúng tôi, có giá trên 300 vạn” Cô ta dùng vẻ mặt khinh thường nhìn hai người,bộ dáng như nhìn thứ gì đó rất dơ bẩn.
“ý của cô là chúng tôi không mua nổi sao?” Mộ Tư Chân không nhịn được thái độ này của nhân viên,cô dù không mua nổi nhưng kim chủ của cô không để cô thua thiệt thứ gì.
“tôi chỉ muốn nhắc nhở hai người,nếu chạm hỏng rồi thì phải đền a” cô ta đã làm việc ở đây được hai tháng,người quyền quý trang phục đều là hàng hiệu xa xỉ. Hai cô gái này nɠɵạı trừ nɠɵạı hình xinh đẹp thì quần áo và trang sức trên người không có chút thương hiệu nào.
“Vậy tôi càng muốn xem là trang sức các cô nhiều hay tiền của tôi nhiều hơn” Mộ Tư Chân cười như không hướng nhân viên nói,Uông Uyển bên cạnh cũng im lặng xem trò hay.
“đừng giả vờ phú bà ờ đây những thứ này cả đời cô cũng không mua nổi đâu” nhân viên vẫn bộ dạng không để ạ vào mắt,vì động tĩnh khá lớn nên thu hút không ít người qua đường vây xem.
" Có chuyện gì vậy?" Nữ nhân mặc trang phục công sở dáng người xinh đẹp đi đến,mà giọng nói này khiến Mộ Tư Chân bất ngờ. Là một người quen cũ có lẽ đã lâu không gặp không nghĩ đến lại gặp lại nhau trong hoàn cảnh như thế này.