Hai người vòng qua quầy hàng phía trước trung tâm thương mại, tiến đến cầu thang thoát hiểm. Nơi này không có cửa sổ, cả cầu thang tối đen như mực.
Thời Yến che chở Nhược Tinh sau lưng, tự mình đi trước. Cô có chút sợ bóng tối, liền níu lấy góc áo anh, kéo nhẹ ra hiệu cho anh ghé tai lại.
"Anh đi chậm thôi, nếu có tang thi thì anh cứ khống chế giết nó giúp tôi nhé."
Thời Yến liếc nhìn bàn tay nhỏ đang nắm chặt vạt áo mình, rồi nhìn lên gương mặt cô. Mồ hôi lấm tấm trên chóp mũi cô, rõ ràng đang căng thẳng nhưng cô vẫn muốn xông lên. Anh không nhịn được mà bắt chước giọng điệu của cô, đáp lại đầy trêu chọc.
"Biết rồi."
Nhược Tinh lập tức nhận ra sự chế giễu của anh nhưng cô là con gái, nhận thua cũng chẳng có gì xấu hổ. Dù anh nói gì đi nữa, cô cũng nhất quyết không buông tay!
Đợi mắt quen dần với bóng tối, hai người mới cẩn thận bước lên cầu thang. May mà tầng này không có nhiều tang thi, chỉ lác đác vài con đang lang thang vô định. Có vẻ như bóng tối khiến chúng di chuyển chậm hơn.
Nhược Tinh áp dụng cách giết tang thi Thời Yến vừa dạy, việc xử lý tang thi trở nên nhanh gọn hơn hẳn.
**********
Bên ngoài trung tâm thương mại Long Thịnh Quốc Tế.
Hầu Tử vừa thầm cầu nguyện hai người đừng đi quá xa, vừa lần theo dấu vết của họ đến trước cửa trung tâm thương mại. Khi nhìn thấy cánh cửa rộng mở, hắn trợn tròn mắt, hai người kia cứ thế mà vào luôn sao?!
Các tòa nhà trong khu vực này chưa từng có dị năng giả nào dám bén mảng vào. Ở đây tầm nhìn kém, chỉ một chút động tĩnh cũng tạo ra tiếng vang lớn. Ngay khi mạt thế bắt đầu, không biết kẻ nào đã phong tỏa toàn bộ trung tâm, biến nơi này thành một ổ tang thi khổng lồ. Số lượng tang thi bên trong nhiều đến mức không một đội dị năng nào có thể đối phó nổi.
Hắn hoảng sợ quay đầu lại hỏi lão đại: "Đa… đại ca… chúng ta có vào không?"
"Chờ bọn họ ra rồi tính." Người đàn ông ngồi phịch xuống ngay trước cửa, lạnh lùng đáp. Với số tang thi bên trong, hai người đó chắc chắn phải khốn đốn một phen. Gã chỉ cần ngồi đây làm ngư ông đắc lợi là được.
**********
Bên trong trung tâm thương mại.
Sau khi dọn dẹp tầng hai, Nhược Tinh thấy có gì đó không ổn. Tang thi ở tầng này không nhiều lắm, chỉ vừa đủ để cô hoàn thành nhiệm vụ tiêu diệt 100 tang thi của hệ thống. Phần thưởng 5 lọ thuốc hồi phục đã vào túi.
Cô thuận tay dọn sạch toàn bộ giày dép ở các cửa hàng, nhìn lén vào không gian trữ đồ, vậy mà mới chỉ chất đầy chưa tới một phần mười!
Thời Yến ngồi trên ghế thử giày trong cửa hàng, nhìn cô rồi hỏi: "Em là rết tinh à? Lấy lắm giày vậy để làm gì?"
Nhược Tinh chọc vào trán anh, lườm nhẹ: "Đồ phá của! Tôi mang về khách sạn để bán mà."
Dù đang phấn khích, cô vẫn cảnh giác nhìn quanh, rồi nghiêm túc hỏi: "Đại lão cấp 5, tôi có một vấn đề không biết có nên hỏi hay không… Hai tầng cộng lại mới hơn một trăm con tang thi, chuyện này có bình thường không?"
"Chậc, không hổ là người phụ nữ mà tôi để mắt tới, trong đầu không chỉ có tiền." Thời Yến nghiêm túc lại: "Tôi nghi ngờ nơi này có tang thi vương."
"Cái gì cơ?!"
Mặc dù Nhược Tinh không rõ tang thi vương mạnh đến mức nào, nhưng chỉ cần nghe cái tên thôi cũng đủ biết không phải thứ dễ đối phó.
"Vừa bước vào đây, tôi đã cảm nhận được rồi." Thời Yến trầm giọng nói tiếp: "Tang thi vương là những tang thi có chấp niệm cực kỳ mạnh mẽ tiến hóa thành. Trong quá trình tiến hóa, chúng cũng giống tôi, hấp thụ đồng loại, vậy nên tốc độ mạnh lên nhanh khủng khiếp, sức mạnh thì vô cùng đáng sợ."
Thời Yến đưa tay khép cái miệng đang há hốc của Nhược Tinh lại, như thể đã đoán được cô đang nghĩ gì. Anh bình thản nói tiếp: "Đừng nghi ngờ năng lực của người đàn ông của em. Những tang thi cấp cao thông thường vốn chẳng dễ đối phó, nhưng như tôi đã nói, tang thi vương luôn có chấp niệm, mà dị năng giả hệ tinh thần lại có thể lợi dụng điểm này để thôi miên nó. Tuy không thể điều khiển hoàn toàn, nhưng làm nó yên tĩnh thì không thành vấn đề."
Hắn giơ tay chọc vào trán cô: "Chẳng lẽ em tưởng tôi dẫn em vào đây để chịu chết à, hửm?"
"Thế tinh hạch của tang thi vương chắc đáng giá lắm nhỉ?"
Thời Yến cứ tưởng Nhược Tinh không tin mình, ai ngờ cô gái này lại đang cân nhắc xem có thể giết tang thi vương để kiếm tiền hay không.
Anh thở dài, nói: "Hai chúng ta phối hợp cũng không phải không có cơ hội… nhưng sẽ tốn kha khá công sức đấy."
Cả hai tiếp tục leo lên hai tầng nữa. Quần áo nam nữ bày bên ngoài đều đã rách nát, bẩn thỉu, chứng tỏ nơi này từng xảy ra một trận hỗn chiến. Nhưng quần áo trong kho hàng vẫn còn nguyên vẹn. Nhược Tinh đoán rằng, khi thảm họa bùng phát, những người trong trung tâm thương mại thậm chí không kịp trốn vào kho đã bị xé xác ngay tại chỗ. Cô tiện thể quét sạch toàn bộ quần áo bốn mùa của cả hai tầng vào không gian trữ đồ.
Tầng bán đồ điện tử còn ít tang thi hơn nữa, mà kỳ lạ nhất là không con nào có tinh hạch. Xem ra, tang thi vương đã hấp thụ gần như toàn bộ những tang thi có giá trị trong tòa nhà này rồi.