Trước khi mất ý thức, Nhược Tinh nghe thấy âm thanh thông báo từ hệ thống. Cô mệt mỏi đến mức chẳng thèm quan tâm đến vẻ mặt ngạc nhiên của mấy người đàn ông trước mặt. Ngay khi thoát khỏi sự kiểm soát của cốt truyện, cô liền chìm vào giấc ngủ.
Bốn người đàn ông nhìn nhau, nhìn về phía cô gái đã ngủ thiếp đi, rồi lại nhìn dươиɠ ѵậŧ mềm oặt của nhau, dường như chuyện vừa xảy ra không phải là điều họ muốn làm, nhưng lại chính là khao khát trong lòng họ.
Bọn họ mất một lúc để tắm rửa giúp cô và dọn dẹp căn phòng. Đợi đến khi họ nằm xuống giường, trời đã tờ mờ sáng.
Khi Nhược Tinh tỉnh dậy, cô nhận ra mình đang nằm trên giường lớn, bốn người đàn ông đang cuộn mình trong đống quần áo, nằm tạm bợ trên sàn qua đêm. Căn phòng sạch sẽ, như thể mọi chuyện đã xảy ra tối qua chỉ là một giấc mộng xuân.
Eo đau… Chân đau… ŧıểυ huyệt cũng đau…
Cô dựa vào tường, nhẹ nhàng bước ra khỏi phòng. Sau khi cải tạo, khách sạn đã hoàn toàn thay đổi, không gian của sảnh lớn rộng thêm 10 mét vuông, quầy lễ tân trở nên mới tinh, mặt tường được sơn lại, những viên gạch lát sàn cũ đã được thay bằng những viên gạch gốm trắng sữa.
Hành lang dài thêm, mỗi bên có 3 phòng, cuối hành lang chia thành hai ngả, ở giữa treo một chiếc gương lớn. Cô tiến lại gần chiếc gương, hệ thống nhận diện khuôn mặt tự động sáng lên, cánh cửa mở ra, đó chính là phòng riêng của cô. Không gian bên trong không quá rộng, chỉ có một chiếc giường lớn mềm mại, cạnh giường là bàn trang điểm, sát tường là một dãy tủ màu vàng nhạt, bên cạnh chiếc ghế sofa nhỏ là chiếc đèn đứng với ánh sáng vàng ấm áp.
Bên trái là một hành lang dẫn đến phòng tắm công cộng rộng 5 mét vuông, mỗi buồng tắm có cửa che kín mít, không để một khe hở nào. Quạt thông gió luôn hoạt động, cả khu vực tỏa ra mùi chanh tươi mát.
Bên phải là cầu thang lên tầng hai, đi thẳng sẽ thấy nhà ăn mở cửa 24//24. Tiến vào sâu hơn là các phòng dành cho khách thuê trên tầng hai, bao gồm phòng 201, 202 và 203.
Trước cửa nhà ăn có một bảng hiệu ghi các món ăn ba bữa trong ngày. Nhược Tinh xem xét xung quanh, tại khu vực tự phục vụ có chỗ quẹt thẻ điểm tích lũy để gọi cơm. Ngoài ra còn có một vài bộ đồ ăn được bày biện gọn gàng trên những chiếc bàn tròn.
Nhược Tinh gọi một phần bữa sáng và ngồi xuống. Cháo thịt nạt và trứng bắc thảo mới ra lò, hơi nóng tỏa ra nghi ngút. Món bánh cuốn cuộn tôm tươi đã được rưới sẵn nước tương, kèm theo một ly nước cam lạnh. Cô uống một ngụm, quả nhiên là nước cam tươi ép!
"Hệ thống, mở trung tâm mua sắm."
Có rất nhiều hàng hóa trong trung tâm mua sắm cấp 2, bao gồm nhu yếu phẩm hàng ngày, dụng cụ, búp bê tìиɧ ɖu͙© và thuốc, tất cả đều cần điểm cá nhân để mua.
Có một số thứ đặc biệt thu hút sự chú ý của cô. Đầu tiên là búp bê, được ghi chú: [Mặc dù là búp bê cấp 1 nhưng nó có nhiệt độ và xúc cảm gần giống với cơ thể con người, đồng thời có thể nâng cấp bằng điểm tích lũy để mở khóa các chức năng AI thông minh].
Cô mua hai con để trưng bày ở tủ kính, mỗi phòng một con.
Tiếp theo là thuốc: [Thuốc thăng cấp dị năng cấp thấp], một liều thuốc cần 10 điểm tích lũy; [Thuốc mỡ trị vết thương ngoài da], bôi lên vết thương sẽ giúp vết thương lành nhanh hơn, không có tác dụng với vết thương chí mạng.
Đây là thứ tốt, mang đi bán có thể kiếm được không ít điểm cá nhân. Cả hai loại thuốc đều được cô định giá 1 tinh hạch cho mỗi liều. Cô đổi lấy một kệ hàng nhỏ trong trung tâm mua sắm và một ít thuốc, để ŧıểυ Thanh đặt chúng cạnh quầy thu ngân.
Sau khi thu dọn xong, cô quay lại phòng mình. Phòng tắm tuy không lớn như phòng cho khách, nhưng cũng được phân chia thành khu vực khô và khu vực ướt rõ ràng. Cô tìm một bộ quần áo, vừa tắm vừa suy nghĩ cách phân chia các phòng dành cho khách thuê. Cô có thể chọn sao chép phòng tắm suối nước nóng và phòng tuần trăng mật theo số lượng, còn phòng đơn thì tạm thời cô không đủ sức để kích hoạt. Nhìn chung, hiện tại phòng đôi có vẻ như sẽ tiết kiệm hơn một chút, vì nếu có nhiều người vào, nó sẽ chuyển thành cảnh quang nâng cấp. Vậy thì cô cũng có thể thu thêm tiền.
"Hệ thống, giúp tôi sao chép 1 phòng suối nước nóng và 1 phòng tuần trăng mật ở tầng 1, 1 phòng suối nước nóng ở tầng 2. Hai phòng còn lại sẽ ngẫu nhiên."
[Sao chép đã có hiệu lực.]
[Chọn chủ đề ngẫu nhiên cho phòng 202: Phòng huấn luyện SM]
[Chọn chủ đề ngẫu nhiên cho phòng 203: Bệnh viện phụ khoa]
Sau những gì xảy ra vào đêm qua, dù bây giờ hệ thống có hiện lên chủ đề gì đi nữa thì Nhược Tinh cũng cảm thấy mình đều chấp nhận được, thậm chí còn thấy khá vui vẻ. Cô không nhịn được mà thầm cảm thán, kiếp trước của mình quả thật sống quá uổng phí!
Đêm qua cô bị bốn người luân gian đã kiếm được 1200 điểm tích lũy, hiện tại cô có tổng cộng 2100 điểm tích lũy.
**********
Lục Châu Dã ngậm điếu thuốc, tập trung quan sát tình hình của đám tang thi gần đó, nhắc nhở Trần Mặc không được phát ra tiếng động. Tang thi trên vài con đường nhỏ gần đây đều đã bị anh dụ tới gần khách sạn và dọn dẹp gần hết, nên hai người đành phải đi xa hơn một chút.
"Đội trưởng, hai con đó có vẻ hơi nguy hiểm, hay là chúng ta quay lại gọi mọi người đến giúp?"
"Không cần. Hôm nay bọn họ đã tiêu hao quá nhiều năng lượng, có đến cũng chẳng giúp được gì." Lục Châu Dã không rời mắt khỏi phía xa, chú ý đến động tĩnh ở nơi đó.
"Chúng ta tranh thủ thời gian giết thêm vài con đi. Cơn sóng nhiệt lớn sắp ập đến rồi, đến lúc đó có ra ngoài được không còn chưa biết đâu."
Thật ra bọn họ cũng đã hơi kiệt sức, sử dụng dị năng quá nhiều sẽ khiến thể lực tiêu hao rất nhanh. Nếu có thể dùng dao để giải quyết thì họ sẽ cố gắng không dùng dị năng. Xử lý tang thi cấp một và cấp hai thì còn ổn, nhưng sau một năm tận thế, đã có một số tang thi đã tiến hóa lên cấp ba, cấp bốn. Dị năng cấp 1 như bọn họ nếu thật sự gặp phải tang thi cấp cao thì cũng chỉ có thể chạy trốn để bảo toàn mạng sống.
Trong căn cứ, có một số thành viên khác đã sử dụng tinh hạch để nâng cao dị năng của mình, nhưng sau khi ăn vào, cơ thể những người đó cũng dần dần biến thành tang thi, vậy nên nhóm bọn họ vẫn chưa thử vì chẳng biết sẽ trụ được bao lâu.
Lục Châu Dã rít một hơi thuốc thật sâu rồi vứt tàn thuốc trên mặt đất, dẫm tắt tia lửa.
"Tiếp tục."