Đường Ngữ Yên cúi người, đầu ngón tay khẽ lướt qua chiếc áo lót đẫm mồ hôi của anh ta, cảm nhận thân nhiệt nóng bỏng và nhịp tim dữ dội qua lớp vải.
"Em trai," giọng cô thấp và chậm, mang theo cảm giác mệnh lệnh không thể chối từ, "Buổi dạy kèm hôm nay, do tôi chủ trì. Cậu chỉ cần ngoan ngoãn nằm đó, làm bệ đỡ cho tôi."
Yết hầu anh ta chuyển động, trong mắt lóe lên một tia không cam lòng, nhưng cuối cùng không dám phản kháng. Cô hài lòng nhếch môi, trước tiên đưa tay nắm lấy vật kia vốn đã cứng đến phát đau trong quần thể ȶᏂασ. Lớp vải bị căng lên chật ních, cô cố tình dùng lòng bàn tay ma sát chậm rãi qua lớp quần, trượt từ gốc lên đỉnh rồi nắm mạnh một cái.
Anh ta lập tức rên hừ một tiếng, eo vô thức rướn lên nhưng bị bàn tay kia của cô ấn lên ngực, cưỡng ép ép trở lại ghế.
"Đừng vội." Cô cười lạnh, thong thả kéo cạp quần của anh ta xuống. Vật tính dục trẻ trung và thô cứng đó bật mạnh ra, gân xanh nổi đầy, đỉnh đầu đã rỉ ra dịch trong suốt, hơi rung động trong không khí.
Cô ngửi thấy mùi hương đực tính nồng nặc — mùi mồ hôi, mùi sắt gỉ, mùi tanh ngọt nồng nhiệt đặc trưng của làn da trẻ tuổi, hòa quyện vào nhau như loại thuốc kích dục mạnh nhất. Cô lấy dung dịch bôi trơn từ túi áo, nặn một lượng lớn vào lòng bàn tay, chất lỏng mát lạnh kéo sợi giữa các ngón tay. Cô dùng hai tay bao bọc lấy anh ta, chậm rãi sục đẩy, từ nắm chặt ở gốc đến vê nhẹ ở đỉnh, mỗi lần đưa lên đều dùng ngón cái nghiền ép rãnh quy đầu nhạy cảm.
Tiếng nước nhớp nháp vang lên cực kỳ rõ ràng trong phòng gym yên tĩnh, "chủp chà chủp chép", kèm theo hơi thở ngày càng nặng nề của anh ta. Cơ bụng anh ta căng cứng thành khối, mồ hôi lăn từ thái dương xuống, nhỏ lên đệm ghế. Cô cố tình làm chậm tốc độ, khiến anh ta hết lần này đến lần khác tiến gần đến bờ vực, rồi đột ngột dừng tay, nhìn vùng eo anh ta bất lực rướn động, sâu trong cổ họng phát ra tiếng gầm nhẹ bị kìm nén.
"Muốn bắn?" Cô ghé sát tai anh ta, trầm giọng chế giễu, "Cầu xin tôi đi."
Anh ta nghiến chặt răng, gân xanh trên trán nổi lên, nhưng cuối cùng vẫn bại dưới bản năng cơ thể, giọng nói khàn đặc: "Bác sĩ Đường... cầu xin chị..."
Cô cười khẽ một tiếng, tăng tốc sục đẩy, lòng bàn tay siết chặt, ngón cái liên tục kí©ɧ ŧɧí©ɧ lỗ sáo. Cuối cùng, toàn thân anh ta căng cứng, một tiếng nức nở trầm đục bật ra từ cổ họng, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi phun trào ra, bắn lên mu bàn tay cô và cơ bụng của anh ta, mùi tanh nồng lập tức lan tỏa.
Đường Ngữ Yên chậm rãi vuốt ra giọt cuối cùng, dùng đầu ngón tay quệt qua khóe môi anh ta, ép anh ta nếm thử mùi vị của chính mình — chát mặn, nồng đậm, mang theo sự đặc quánh của tuổi trẻ. Khi anh ta còn chưa kịp hoàn hồn sau dư vị cao trào, cô đã đứng dậy, cởi bỏ quần legging và nội y của mình, cưỡi lên eo anh ta. Độ cao của giá tạ vừa vặn để cô đứng từ trên cao nhìn xuống như một vị nữ vương nhìn xuống thần dân.
Vật tính dục của anh ta sau khi vừa bắn vẫn còn nửa cứng, cô nắm lấy nó nhắm chuẩn vào lối vào đã sớm ướt đẫm của mình, chậm rãi hạ xuống. Cảm giác nóng bỏng và thô cứng khiến cô ngay lập tức bị lấp đầy đến căng tức. Cô khẽ hít một hơi, cơn đau tức do vách trong bị nong rộng hòa lẫn với kɧoáı ©ảʍ xông thẳng lên sống lưng. Tay anh ta theo bản năng muốn nắm lấy eo cô, nhưng bị cô lườm một cái lạnh lùng, đành phải nắm chặt thanh tạ.
Cô bắt đầu nhấp nhô lên xuống, quyền chủ động hoàn toàn nằm trong tay cô. Mỗi lần ngồi xuống đều sâu đến tận cùng, đỉnh đầu đâm mạnh vào điểm nhạy cảm nhất, phát ra tiếng "bạch bạch" nhớp nháp. Mồ hôi từ lưng cô trượt xuống, nhỏ lên ngực anh ta, hòa lẫn với mồ hôi của anh ta thành một mảnh. Cô cố ý siết chặt vách trong, hết lần này đến lần khác chủ động kẹp lấy anh ta, dùng lực như muốn nghiền nát anh ta. Anh ta lập tức mất kiểm soát gầm nhẹ, eo thúc mạnh lên nhưng bị cô ấn chặt vào cơ ngực, cưỡng ép trở lại nhịp điệu.