Sắc mặt Trần Kế Tần hơi khó coi: “Hương Hương, anh đối xử với em không tệ, ở bên em một tuần mà anh đã tiêu cho em năm mươi nghìn tệ”. “Bây giờ ở trước mặt anh. em lại dám nói muốn đi tìm người đàn ông khác?”
“Đương nhiên em biết anh Tần rất tốt”, Quách Hương lai kéo cánh tay của Trần Kế Tần, vẻ mặt nũng nịu, nói: “Chỉ là em không nỡ để anh Tần rời xa em, môt đêm mà không nhìn thấy anh Tần là em lại nhớ mà...”
“Em chỉ là nói khi đang tức giận thôi, cũng tại anh làm em giận đó”.
Những người phụ nữ này, khả năng làm trò cũng thật lơi hại.
Trần Kế Tần nói: “Anh em của anh làm bác sĩ, đã kê cho anh mấy đơn thuốc, anh phải đi bốc thuốc, ngày mai anh phải nghỉ ngơi một ngày, tối ngày kia sẽ lại tới tìm em, được chứ?”
Quách Hương có chút không vui, nhưng vẫn gật đầu: “Vậy được, ngoài em ra anh không được tìm người phụ nữ khác đâu đó”.
“Em yên tâm đi, đồ ngốc”, Trần Kế Tần khẽ nhéo mũi Quách Hương: “Em cũng phải ngoan đó”.
Hai người cùng nói những lời đường mật, bộ dạng không nỡ rời xa, sau đó Trần Kế Tần rời đi.
Trần Kế Tần vừa rời đi, Quách Hương đóng cửa, vẻ mặt đầy khinh thường: “Đúng là đồ keo kiệt, môt tuần mới cho mình được hai mươi ngàn tệ, như vậy là hào phóng sao?”
“Nhìn thì xấu, đi cái xe rách, lại còn là xe nội địa sản xuất, đúng là đồ keo kiệt”.
“Nếu không phải vì thấy anh ta có quan hệ tốt với ông Hướng, thì tôi sẽ đi theo anh ta sao?”
“Không ở với tôi thì tôi đi tìm người đàn ông khác, hứ!”
Tôi ngạc nhiên vô cùng, thật không ngờ Quách Hương sẽ nói ra những lời như thế này.
Nhưng, những cô gái phong trần như vậy đều làm mọi thứ vì tiền, đối với tất cả đàn ông chỉ là diễn kịch, vậy nên tình cảm với Trần Kế Tần cũng chỉ là giả, cô ta chỉ vì tiền của Trần Kế Tần mà thôi.
Tiên nữ Thanh Thủy nói: “Ngươi đi đến phòng bên, ngủ với cô ta”.
“Cái gì?”, tôi ngây người: “Tôi... ngủ với cô ta?”
Vốn dĩ tôi muốn quan sát Quách Hương, đợi buổi tối cô ta đi làm thì lại theo dõi, xem có thể phát hiện được manh mối gì không, vậy mà tiên nữ Thanh Thủy lại bảo tôi ngủ với cô ta.
Tiên nữ Thanh Thủy nói: “Đúng vậy, mấy hôm nay Trần Kế Tần luôn ở cùng cô ta, không làm gì khác, mỗi tối Quách Hương đều muốn năm, sáu lần”.
“Cho dù là có như vậy liên tục một tuần, dương khí của Trần Kế Tần cũng không thể tiêu hao nhiều đến vậy, phải gấp hơn năm lần so với người bình thường”.
“Pháp sư bình thường cũng không kiểm tra ra được, xem ra Quách Hương cũng không có gì bất thường”.
“Vậy nên, nếu ngươi muốn tìm đáp án thì phải tìm từ người phụ nữ này”.
“Chỉ cần ngươi ngủ với cô ta, nếu cô ta hút dương khí của ngươi, ngươi lập tức sẽ biết được, vậy là có thể tìm ra đáp án”.
Trong đầu tôi mông lung: “Tôi có thể khống chế người phụ nữ này, ép hỏi cô ta, tại sao lại phải ngủ cùng cô ta chứ?”
Tiên nữ Thanh Thủy nói: “Ngươi có thể lấy tin tức từ ánh mắt của cô ta, nhưng không có thông tin nào hữu dụng cả, chắc chắn là cô ta không biết gì hết”.
“Hoặc có thể nói, có người đã giở trò trên người cô ta mà đến cô ta cũng không biết”.
“Vậy nên ép hỏi không có tác dụng gì đâu”.
Tiên nữ Thanh Thủy nói rất có lý, nhưng mà... tôi không có cảm hứng gì với mấy cô gái phong trần này, hơn nữa, cô ta còn từng ngủ với Trần Kế Tần, bây giờ ngủ với tôi?
Tôi thật sự không muốn làm những việc như vậy.
Tiên nữ Thanh Thủy nói: “Bây giờ người anh em của ngươi đã dính phải thứ không sạch sẽ, ngươi nhất định phải điều tra cho rõ, vì để điều tra rõ mọi chuyện thì hi sinh một chút đâu có sao? Hơn nữa giữa nam và nữ không phải cũng chỉ có chuyện này thôi sao?”
“Hơn nữa Trần Kế Tần cũng không thực sự thích Quách Hương, loại phụ nữ này xứng đáng để anh em ngươi thích sao?”
Tôi không biết nói gì... Nhưng tôi, bắt buộc phải đi làm.
Tôi thật sự sợ Trần Kế Tần sẽ xảy ra chuyện.
Nếu sau này Trần Kế Tần còn ở bên Quách Hương, dương khí tiếp tục bị mất đi, đến khi dương khí cạn kiệt thì anh ta sẽ chết!
Tôi nhìn qua tường, thấy Quách Hương đã cởi quần áo, cô ta nằm trên giường... dang rộng hai chân, lấy một chiếc sεメtoy từ trong túi ra, bắt đầu tự thỏa mãn.
Trời ơi, chuyện gì thế này, đam mê đến vậy sao, Trần Kế Tần vừa đi đã tự mình thỏa mãn rồi.
Quách Hương ánh mắt mê muội, khẽ rên trong cổ họng, một tay xoa bóp phần ngực, một tay cầm sεメtoy đẩy nhanh ở phía dưới.
Tôi không hề gấp gáp, ngồi trên ghế ở bên này ngắm nhìn cảnh xuân này.
Khoảng ba, bốn phút sau, Quách Hương dừng lại, để đồ nghề sang một bên: “Sao lại không có tác dụng nhỉ?”
“Trước đây rất có tác dụng mà, còn thỏa mãn hơn so với đàn ông, nhưng tại sao bây giờ lại không có cảm giác gì nhỉ?”
Quách Hương tự hỏi, sắc mặt phiếm hồng, bây giờ cô ta rất cần một người đàn ông.
Quách Hương lấy điện thoại ra, xem ra cô ta định tìm đàn ông rồi.
Thế là tôi rời khỏi phòng, đi gõ cửa phòng kế bên.
Rất nhanh, cửa được mở ra, Quách Hương chỉ khoác trên người chiếc khăn mỏng, bên dưới mặc nội y màu đen gợi cảm.
Mà ở bên dưới Quách Hương không hề mặc qυầи ɭóŧ, chiếc đùi trắng ngần, vùng đen ẩn hiện dưới làn khăn mỏng.
“Trương Sơn Thành?”, Quách Hương nhìn thấy tôi thì rất ngạc nhiên.
Tôi cười nói: “Quách Hương, tôi đến tìm Trần Kế Tần, không làm phiền đến cô chứ?”
Quách Hương nhìn tôi ám muội, nói: “Trần Kế Tần đi rồi, mấy ngày nay sức khỏe không được tốt nên về nghỉ ngơi”.
“Nếu đã đến rồi thì vào đi”.
Tôi chuẩn bị nói tôi muốn vào trong thì Quách Hương đã mở miệng nói trước.
Quách Hương ngồi trên giường, ngồi vắt chân, vẻ đẹp bên dưới tấm khăn mỏng thật động lòng người.
Tôi ngồi lên ghế bên phải giường: “Quách Hương, cô có bao giờ nghĩ sẽ rời khỏi hội quán chưa?
“Rời đi?”, Quách Hương nhìn tôi ám muội: “Anh Sơn Thành, lẽ nào, anh muốn dùng tiền giúp em rời khỏi hội quán sao?”
Từ ánh mắt của Quách Hương tôi nhìn ra được thông tin: Tên Trương Sơn Thành này còn trẻ, là một miếng “mồi” ngon, lúc uống rượu Trần Kế Tần từng nói, Trương Sơn Thành có rất nhiều tiền, là một ông lớn, hôm nay mình nhất định phải có được cậu ta”.
Người phụ nữ phong trần này coi tôi là một miếng “mồi” ngon?
Tôi không thay đổi sắc mặt nói: “Nếu cô muốn rời khỏi đây thì tôi có thể giúp cô”.
“Không không không...”, Quách Hương nói, cô ta rời khỏi giường rồi đi đến trước mặt tôi, vẻ mặt dịu dàng nói: “Anh Sơn Thành, em có đẹp không?”
Tôi cười nói: “Đẹp, rất đẹp, rất gợi cảm”.
“Vậy anh thích em không...”, nói rồi Quách Hương ngồi lên chân tôi, hai tay ôm lấy cổ tôi.
Một hương thơm truyền đến, đây là mùi nước hoa trên người Quách Hương.
Thế này.... cũng hơi gấp gáp rồi.
Tôi xuất hiện đúng lúc Quách Hương cần đàn ông, bây giờ nhất định cô ta đang rất muốn sự chiều chuộng của tôi.
“Tôi thích...”, nếu Quách Hương đã chủ động đến vậy, tôi lập tức ôm lấy cô ta, ném cô ta lên giường, xé rách lớp khăn mỏng trên người cô ta, tôi muốn xông thẳng vào trong để nhanh chóng giải quyết mọi chuyện.
Tuy Quách Hương rất đẹp, nhưng tôi thật sự không có hứng thú với con gái phong trần, chỉ muốn nhanh cho xong việc để điều tra sự tình.
Sau đó Quách Hương dùng tay đẩy vào ngực tôi: “Anh Sơn Thành, vội gì chứ, chúng ta đi tắm rồi từ từ hưởng thụ”.
“Em nhất định sẽ làm cho anh thỏa mãn...”
Tắm chung? Tôi chưa từng tắm chung với người phụ nữ nào.