Cuộc sống này quá dài, nếu cuối cùng nói mà không làm được, chẳng phải nó sẽ trở thành lời nói dối sao?
Tô Tinh Thần mơ hồ biết được một ít chuyện cũ của Du Phong Hành, tuy rằng không nhiều, chỉ là một ít đầu mối thấy được trên mạng mà thôi.
“Tất nhiên rồi.” Cậu hôn lên má Du Phong Hành một cái: “Em vẫn sẽ luôn thích anh, yêu anh nhất.”
Tô Tinh Thần không hề e lệ chút nào khi thổ lộ những lời sến súa như vậy.
Bởi vì rõ ràng cậu đang yêu, cần gì phải giấu giếm.
Hơn nữa… Nhìn đối phương ôm cậu chặt như thế, cũng biết rất yêu cậu rồi.
Nếu như những câu nói này có thể khiến Du Phong Hành cảm thấy quãng đời còn lại không còn thiệt thòi, vậy Tô Tinh Thần cảm thấy cậu cũng không thiệt thòi nữa.
Hai người ôm nhau một hồi rồi thả nhau ra.
Dù sao cũng là đàn ông, ban ngày ban mặt làm chuyện sến súa cũng phải có mức độ.
Tô Tinh Thần tiếp tục tựa vào cánh tay rắn chắc của sư huynh đọc sách, gặp phải chỗ không hiểu lại nhỏ giọng chậc chậc hai cái, mỗi lần như vậy cậu sẽ nhận được lời giải thích cặn kẽ đến từ sư huynh học ngành lịch sử ngồi bên cạnh.
Du Phong Hành chống một chân trên sofa, trên đùi đặt laptop, rõ ràng là đang làm việc.
Bùi Văn đang trò chuyện với hắn, đột nhiên nghe hắn nhả một câu: “Bùi Văn, cậu cũng mau tìm người yêu đi.”
Bùi Văn ngẩn ra không kịp phản ứng, người đang nói chuyện với anh ta là sếp chưa bao giờ lo chuyện bao đồng đấy.
Nhưng mà bằng khứu giác nhạy bén của mình, từ những chữ Du Phong Hành nói đã đủ cho anh hiểu: “Sếp, anh có người yêu rồi à?”
Để anh đoán nhé: “Là em trai Tinh Thần đúng không?”
Thực ra anh chỉ đùa thôi, thư ký Bùi nghiêng về khả năng Du Phong Hành có người yêu là một cô nàng sexy hơn.
“Đúng vậy.” Thế nhưng sếp không cho anh cơ hội chúc mừng.
Bùi Văn: “Anh… anh…”
Còn chưa kịp nói ra chữ vì sao, đối phương đã phát cho anh một bao lì xì đỏ thẫm.
Phản xạ đầu tiên của thư ký Bùi khi thấy lì xì là mở ra, sau đó tất cả những lời muốn nói đều bị tiền trong lì xì thồn trở lại
Thư ký Bùi: “Chúc mừng sếp! Chúc mừng sếp! Chúc anh và em trai Tinh Thần 99999999!”
Sếp Du rất thoải mái, cảm thấy tiêu đống tiền này thật không uổng.
Hắn cười cười, dặn thư ký Bùi phát kẹo cưới cho mọi người trong công ty.
Bởi vì hắn đang vui, nên cũng để cho mọi người vui vẻ chút.
Tô Tinh Thần phát hiện sư huynh cậu cười thật tươi.
Toàn thân như được một tầng ánh sáng dìu dịu bọc lấy, quả thực khác xa so với lần đầu gặp mặt.
Không cần phải nói, chắc chắn Tô Tinh Thần yêu thích sư huynh hiện tại hơn.
Cứ như vậy, một ngày thứ sáu nhàn nhã chớp mắt đã trôi qua.
Sáng chủ nhật, tình trạng cơ thể của Tô Tinh Thần về cơ bản đã khôi phục như thường.
Cậu dậy sớm, kéo Du Phong Hành đi siêu thị với mình mua một vài món mang về.
Chuẩn bị làm bánh đường nâu nhân táo đỏ và bánh khoai môn, hơn nữa phân lượng cũng không ít, nguyên liệu mỗi loại phải đầy đủ sáu cân!
“Em làm nhiều vậy là muốn đi bán à?” Du Phong Hành cảm thấy hai người bọn họ không thể ăn hết được nhiều như thế.
Tô Tinh Thần xấu hổ nói rõ suy nghĩ: “Ngày đó ra về đột ngột nên hơi ngại, em muốn làm ít đồ mang cho các anh các chị. Còn anh thì…”
Cậu nghe Du Phong Hành nói: “Mặc dù em không cần xã giao nhiều như thế, nhưng mọi người ngẩng đầu không gặp cúi đầu cũng thấy, thường xuyên phải gặp mấy người kia nên phải khách khí chút.”
Tuy rằng tối hôm ấy mọi người không nói rõ, nhưng ai cũng thầm hỏi cậu, có phải Du Phong Hành cùng phòng cậu bận lắm không.
Tô Tinh Thần muốn làm vài món chia cho mọi người ăn, Du Phong Hành không phản đối, coi như là cậu đang phát kẹo cưới, thế nhưng hắn không thể không nhắc nhở bạn trai hắn một chút: “Bạn học Tô ŧıểυ Thần, bọn họ muốn hỏi thăm tôi không chỉ đơn thuần là muốn kết bạn với tôi thôi đâu.”
“Thế thì muốn làm gì?”
Cũng không thể là bàn chuyện làm ăn được?
Tô Tinh Thần thầm nghĩ, mọi người đều đang đi học, không phải ai cũng như hắn, học chuyên ngành lịch sử lại mở công ty game.
“Đương nhiên là muốn cua tôi rồi.” Du Phong Hành cười như không cười nói.
“Haha.” Tô Tinh Thần lắc đầu một cái, lười nói với sư huynh.
Trước khi cậu bắt tay vào nấu, đột nhiên nhanh trí lấy di động trước đó hay dùng gác bên cạnh nhà bếp.
Lâu lắm không livestream, hôm nay phát sóng làm điểm tâm vậy.
Du Phong Hành đứng xem cậu bận bịu cũng không hề ngăn cản, trái lại còn cầm lấy một cái tạp dề đeo lên, đứng bên cạnh bồn rửa tay xử lý đống khoai môn bự chảng.
Tô Tinh Thần tình cờ ngẩng đầu, thấy hắn dùng tay không ra trận, lập tức nín cười nói: “Anh đúng là nhanh quên, lại muốn ngứa tay phải không?”
Du Phong Hành sững sờ, nhìn nụ cười sáng lạn trên mặt cậu, sau đó cúi xuống nhìn khoai môn trong tay mình: “Sao? Tôi gọt vỏ như vậy không đúng à?”
Chẳng lẽ gọt vỏ còn bị sai nữa sao?
“Sư huynh ngốc, khoai môn cũng giống củ từ, tay không mà dính nhựa sẽ bị ngứa.” Tô Tinh Thần nói, trong khi đó phòng livestream đã được mở.
Lúc vừa bắt đầu không có khán giả, cậu cũng không ngại, lắp điện thoại lên giá xong liền đi qua đi lại bận rộn nấu ăn.
“Đeo bao tay nilon lên, đồ ngốc này.”
“Tôi không biết điều này cũng là bình thường mà.”
Bạn trai nhỏ thấp hơn sếp Du một cái đầu đứng nghiêm chỉnh bên cạnh, cố gằng giải thích cho hắn hiểu.
Tô Tinh Thần: “Gọt lớp vỏ đi, dùng cái này bào thành từng sợi như vậy…”
ȶᏂασ tác vô cùng đơn giản, sếp Du tỏ vẻ mình đã học được rồi!
“Món này là món mặn à?”
Món bánh đường nâu nhân táo tiếp theo là món ngọt, hơn nữa độ nêm nếm khác nhau, rất quan tâm đến khẩu vị của người khác, đúng là đậm chất Tô Tinh Thần.
“Ừm, nam sinh khá thích món bán khoai môn ngọt nổi tiếng, còn nữ sinh lại thích ăn bánh đường nâu táo đỏ ngọt, chúng giúp cơ thể khỏe mạnh, còn có thể tu dưỡng nhan sắc.” Dáng vẻ nghiêm túc giải thích của Tô Tinh Thần trông thật ấm áp, dưới góc nhìn của khán giả không khỏi thấy vui tai vui mắt.
Nếu như cậu không gay, cậu chắc chắn sẽ là ứng cử viên làm người chồng trong mơ của nhóm con gái.
Biết làm cơm làm việc nhà, hẳn sẽ săn sóc lắm đây.
Sau đó nếu có con, chắc chắn tuyệt đối không phát sinh tình huống chồng không chịu nhận con rồi.
Đáng tiếc cậu tuổi còn nhỏ, hơn nữa còn là gay.
Bạn trai cao lớn anh tuấn còn đang đứng canh bên cạnh, mấy em gái trong phòng livestream đều không hẹn mà cùng nghĩ: Quả nhiên đàn ông ưu tú đều gay hết cả rồi.
Tô Tinh Thần đang xử lý quả táo: “Sư huynh, em đang mở phòng livestream, nhưng không có quay mặt của anh vì anh cao quá, thế nhưng nếu anh muốn lộ mặt thì có thể khom lưng xuống một chút.”
Cậu cảm thấy cái phòng livestream nho nhỏ này chắc không có bao nhiêu người đang xem.
Vả lại chia sẻ niềm vui tìm được người yêu với số lượng fan ít ỏi cũng vui lắm.
“Sao em không nói sớm, báo hại tôi phải tìm chỗ trốn.” Du Phong Hành nói như thật, sau đó hắn khom lưng, nghiêng đầu nhìn vào di động của Tô Tinh Thần, chớp mắt nở một nụ cười mỉm.
Hắn rất tình nguyện được chung một màn hình với Tô Tinh Thần.
“Em nói bọn họ có thể đoán ra mối quan hệ của chúng ta không?” Du Phong Hành lo lắng.
Cũng chỉ có Tô Tinh Thần biết vấn đề sư huynh lo lắng không phải là chuyện của hai bọn họ, mà sư huynh đang lo rằng người khác không biết hai người bọn họ là một đôi.
Tô Tinh Thần nhớ lại phong cách của khán giả: “Anh yên tâm đi, diễn viên nam trong hai bộ phim khác nhau cũng bị họ ghép thành một cặp.”
Nhưng Du Phong Hành vẫn cảm thấy không đủ rõ, cho nên hắn cúi người hôn lên mặt Tô Tinh Thần một cái.
Qua mấy giây sau, Tô Tinh Thần cũng ngửa đầu hôn lại!
Tiếp đó là anh tới tôi đi, hôn không biết bao nhiêu lần, vừa rời miệng lại hôn tiếp.
Về phần số người xem trực tiếp cùng bình luận livestream, Tô Tinh Thần không hề xem, tới lúc kết thúc vẫn không xem.
Có lẽ là rất nhiều bình luận che kín màn hình, có lẽ có rất nhiều người xem, cũng có lẽ là chẳng có ai thèm xem hai tên gay làm trò sến súa.
Thế nhưng Tô Tinh Thần rất vui.
Cậu cùng Du Phong Hành đi phát đống bánh đường nâu táo đỏ và bánh khoai môn đã làm xong.
Tuy rằng Du Phong Hành chỉ đi theo cậu mà thôi, mang hắn theo cũng không có tác dụng xã giao gì cả.
Rõ ràng là làm kiêu, vậy mà còn nói mình đang triệt tiêu khả năng có người đào góc tường nhà Tô ŧıểυ Thần.
Haha.
Tô ŧıểυ Thần không khỏi nhớ lại, cậu cua được ngài Du thế nào nhỉ?
Nấu cơm? Truyền giấy?
Tô Tinh Thần cứ như vậy mà nhớ lại, cuối cùng cảm khái kết luận rằng, thật ra ngài Du rất dễ cưa.
Lúc này nhóm nghiên cứu sinh nhận được bánh đường nâu táo đỏ lẫn bánh khoai môn đã sôi sùng sục, thầm tung tin bát quái trong trường!
Các cô gái thần kinh khá nhạy bén là người tìm ra vấn đề đầu tiên: Sao hôm nay nhận được phần quà bánh nhỏ lại có cảm giác như nhận kẹo cưới thế này!!
Má nó, hộp bánh nhiều màu sặc sỡ, hai miếng bánh khoai môn ngọt, hai miếng bánh đường nâu nhân táo, có cặp có đôi, bên nhau vĩnh kiếp!
Tỉnh tỉnh!
Thẳng nam không thể tinh tế thế được!
Mấy bạn học nam thần kinh thô gặm gần hết nửa phần quà bánh: Mẹ nó, các cậu không nói tôi cũng không nhận ra luôn, mà vừa nói là tôi thấy đúng chóc.
Hơn nữa lúc phát quà bánh cũng có vấn đề.
Một người đi là được rồi, đây cố tình lại là hai người cùng đi!
Chu Gia là một người khôn khéo nhanh nhẹn, đã từng hóng hớt vô số nhóm.
Chờ mọi người ầm ĩ đoán mò xong, anh ta mới đội lớp hóa trang lên sàn.
Chu Gia: Bị mọi người nhìn ra rồi.
Mọi người: Nói! Nhanh!!
Chu Gia: Lần đầu tôi bước vào phòng bọn họ đã biết rồi, phòng ở hàng ngày mà trang trí tinh xảo ấm áp như thế, còn tự mình nấu ăn, nếu không phải vợ chồng son, đầu tôi đây sẽ làm bóng cho mọi người đá!
Học bá làm ninja nằm vùng trong đám: Tổng kết một chút, đây là cặp bá đa͙σ cao lãnh niên thượng công X hiền lành ngoan ngoãn nhân thê thụ điển hình, là loại nữ sinh thích nhất.
Lại một ngày mới.
Hai người chín giờ sáng đều có tiết, trước khi ra ngoài nhìn nhau nở nụ cười, ăn ý giang tay ôm lấy đối phương.
Qua một đêm làm chuyện thân mật với nhau, Tô Tinh Thần cảm giác cả người cứ run run không còn sức.
“Hay tôi xin nghỉ cho em nhé?” Du Phong Hành hôn trán cậu, thấp giọng khẽ nói, trong mắt là tình ý ngọt ngào vô hạn.
Quả thực khiến Tô Tinh Thần quên luôn ngài Du trước đây là loại người như thế nào.
Bởi vì hai ngày nay cậu đã hoàn toàn thay đổi ấn tượng vốn có đối với Du Phong Hành rồi.
Có thể nói là cực kỳ ngọt ngào.
“Không cần, anh không lợi hại như mình tưởng tượng đâu, kính nhờ anh tỉnh lại đi được không?” Tô Tinh Thần mặt không đổi sắc mắng hắn.
Sếp Du: …
Sếp Du:???
Em gia nhập team cà khịa lúc nào sao tôi không biết?
“Hôn một cái, sau đó đi học vui.” Giáo chủ cà khịa giáo Tô ŧıểυ Thần cười híp mắt nói.
“Được, đi học vui.”
Du Phong Hành nắm lấy hai tay Tô Tinh Thần, hôn được rồi mới chịu thả cậu ra.
Cuối cùng lại hôn thêm một chút.
Du Phong Hành sóng vai với Tô Tinh Thần ra khỏi cửa.
“Sư huynh, đến đầu đường rồi.” Tô Tinh Thần hơi dừng bước, nở nụ cười với người đàn ông bên cạnh.
Du Phong Hành cũng hơi dừng, nâng tay xoa xoa đầu bạn trai.
Sân trường trong này chia thành hai nhánh, Du Phong Hành bên trái, Tô Tinh Thần phía trước, rẽ thành hai phương hướng khác nhau.
Nhưng cả hai biết rằng, bất kể là ra ngoài bao xa, bọn họ đều sẽ quay về bên đối phương trước khi mặt trời lặn.
Vành tai mai tóc thân mật phủ lên nhau, cùng nhau đón ánh ban mai trong hơi thở giao hòa.
Hoàn chính văn
Lời editor: Vậy là chúng ta đã hoàn chính văn rồi, còn hai phiên nɠɵạı nữa, mọi người nhớ đón đọc nhé =)))