Trương Hồng Mai thậm chí còn cảm giác như cây kéo trong tay Lê Hân giây kế tiếp sẽ liều mạng mà đâm vào mặt bà ta.
"Con điên!" Trương Hồng Mai mắng một câu, lúc này bà ta đã không còn một chút cứng rắn nào để đối đầu với Lê Hân nữa mà liền quay đầu bỏ chạy.
Lê Hân sau khi dọa bọn họ chạy đi thì cũng không đuổi theo ra ngoài mà tiện tay đóng cửa phòng lại.
Lúc này sắp đến giờ cơm rồi, Tam Mao ở trong không gian đã nấu cơm xong xuôi, cô phải nhanh chóng quay về đi ăn cơm thôi.
"Mẹ...chị ta, có phải chị ta bị ma quỷ ám rồi không? Sao đột nhiên lại trở nên hung dữ như thế chứ?" Lê Chí Sâm nhìn Trương Hồng Mai, nghĩ lại mà vẫn còn cảm thấy sợ hãi.
Trương Hồng Mai khi nãy cũng bị dọa phát hoảng, nghe Lê Chí Sâm nói như thế, bà ta liền không kìm được mà nuốt nước bọt.
Đừng nói nữa, thật sự đừng nói nữa!
"Con, trước tiên con đi thay quần đi... buổi chiều đừng, đừng nên đi chọc ghẹo nó, chờ đến tối sau khi ba con quay về thì hẵng nói sau." Trương Hồng Mai kéo Lê Chí Sâm vào nhà, căn dặn cậu ấy.
Lê Kiến Bình là một người đàn ông cao lớn, sức đàn ông khỏe mạnh, chắc chắn có thể ngăn chặn được Lê Hân...
Đúng không>
"Ừ ừ." Lê Chí Sâm vào lúc này lại rất biết điều, liên tục gật đầu với Trượng Hồng Mai.
Cậu ấy bây giờ vô cùng sợ hãi Lê Hân, chắc chắn không dám lại đi trêu chọc Lê Hân nữa.
...
Vào buổi tối, cả gia đình nhà họ Lê ngồi chung dùng bữa, ai cũng không có ý định đi gọi Lê Hân.
"Kiến Bình, tôi nói chuyện này với ông, hôm nay Lê Hân giống như bị điên vậy, trước kia nào dám động thủ với Tiểu Sâm đâu, thế mà hôm nay nó suýt chút nữa đã đoạn tử tuyệt tôn thằng bé rồi!" Trương Hồng Mai vội vàng kể chuyện này với người đàn ông nhà mình: "Còn cắt cả tóc của tôi nữa, ông nói xem có phải nó bị trúng tà rồi hay không..."
Mặc dù bà ta ở nông thôn, làm việc cả ngày lẫn đêm, cũng đã đến độ tuổi này rồi nhưng bị con đê tiện kia cắt mất tóc của mình thì vẫn vô cùng tức giận!
Nhớ đến ban ngày bị Lê Hân bắt nạt, trong lòng Trương Hồng Mai vẫn còn cảm thấy bất mãn, bản thân không dám tìm cô thì để cho Lê Kiến Bình đi chỉnh đốn cô lại.
Lê Kiến Bình: "..."
"Có thể là bởi vì chuyện ép cưới trước kia nên trong lòng vẫn còn nén giận." Lê Kiến Bình cau mày: "Đừng có mà trúng tà hay không trúng tà gì, nhà mới có chuyện vui, bớt nói mấy lời xui xẻo đó lại đi!"