Tiền quà đám hỏi cũng là tiền do Chúc Bắc Thần tiết kiệm được, anh đã tham gia quân ngũ 13 năm cho nên không đến mức không trả nổi lễ hỏi.
Hơn nữa cho nhiều lễ hỏi thì mới có người đồng ý gả đến, như thế cũng chứng minh được nhà họ Hạ bọn họ sẽ không bạc đãi người khác, cho thêm thì có gì xấu sao?
Hoàn toàn không có!
“Nếu như em không muốn thì tôi sẽ không miễn cưỡng em.”
Mặc dù Chúc Bắc Thần gấp gáp cưới vợ nhưng anh cũng sẽ không phát điên rồi cưỡng ép một cô gái.
“...”
Thực ra vừa rồi Lê Hân đã suy tính đến vấn đề này. Vừa mới báo cáo kết hôn, chẳng lẽ bây giờ lại lập tức viết báo cáo ly hôn sao?
Như vậy thì anh sẽ trở thành người ly hôn nhanh nhất thế giới.
Mắt thấy Chúc Bắc Thần muốn đi, Lê Hân vô ý thức đưa tay ra kéo lấy góc áo của anh.
“?”
Chỗ vạt áo bị kéo lại khiến Chúc Bắc Thần nhướn mày.
“Em nghĩ thông suốt rồi...”
Lê Hân nhanh chóng tỏ thái độ, để chứng minh mình không gạt người, cô còn nghiêm túc gật đầu một cái: “Thật đó!”
Cũng không biết có phải cô gái cố gắng giảm cân hay không mà cả người gầy gò nho nhỏ, trên khuôn mặt nhỏ nhắn cũng không có chút thịt nào khiến cho cặp mắt hắc bạch phân minh kia của cô càng lớn hơn.
Mặc dù nghe lời này không có độ tin cậy cao nhưng nếu chính cô đã nói như vậy thì Chúc Bắc Thần cũng sẽ tin.
Vậy bây giờ... Phải động phòng thôi.
Từ sau khi tốt nghiệp thì Lê Hân vẫn luôn làm việc tại viện nghiên cứu quốc gia, cô chưa từng yêu đương cho nên cũng không có kinh nghiệm về phương diện này.
Nhưng mà ở trong ánh nến chập chờn, Lê Hân trông thấy người đàn ông cởi áo ra để lộ cơ thể cường tráng, hình dáng của tám khối cơ bụng hoàn mỹ, tạo ra một phần bóng tối dưới ánh sáng cùng với chiếc eo gầy kia, khuôn mặt của Lê Hân lập tức đỏ lên.
Xem xét có vẻ như lực của anh sẽ rất mạnh...
Vừa xuyên qua thì đã cưới chồng, còn là một anh trai làm binh, nhưng lại chỉ có thể trải nghiệm hai tháng.
Vào lúc thân mình cao lớn của người đàn ông áp xuống, Lê Hân còn có thể cảm nhận được hơi nóng từ trên người kèm theo hơi thở phái nam của anh vây quanh cả người mình.
Cảm giác áp bách mạnh mẽ này khiến Lê Hân co rúm lại một cái theo bản năng.
“Trốn cái gì?”
Động tác của Chúc Bắc Thần có chút dừng lại, nhẹ nhàng giữ lấy chiếc cằm nhỏ bé của cô. Không phải nói là đồng ý sao?
Tên lừa gạt nhỏ.
“Cái đó, Chúc Bắc Thần...” Lê Hân nhẹ nhàng đẩy cơ thể nam tính đang đè trên người mình một chút.
“Hửm?”
“Anh nhẹ một chút.”
Chúc Bắc Thần khắc chế và kìm nén khẽ hôn xuống, sau đó chính là tiếng nói trầm thấp gợi cảm bên trong còn mang theo tiếng thở dốc của anh: “... Anh biết rồi.”