"Thế sao..."Lê Kiến Bình nghe thấy vậy thì vừa gật đầu vừa lẩm bẩm nói. Nhìn sắc mặt của ông ta có thể thấy rõ ràng bây giờ đang có tính toán chuyện gì đó trong lòng rồi.
*
Sáng sớm hôm sau, Lê Kiến Bình vừa thức dậy liền vội vàng thúc giục Trương Hồng Mai làm bữa sáng, mà còn phải làm một bữa phong phú đa dạng một chút nữa.
"Tiểu Hạ, sao con còn đeo túi quần áo vậy? Có phải con nha đầu Lê Hân chết tiệt kia lại làm ầm ĩ không?" Lê Kiến Bình nhìn thấy Hạ Bắc Thần đi ra khỏi phòng còn mang theo túi quần áo thì sắc mặt lập tức biến sắc.
Mặt ông ta đanh lại rồi vén tay áo lên định đi tới phòng Lê Hân.
"Không phải đâu ạ bác trai, con muốn quay về quê để cúng bái cho ba mẹ, hai ba ngày là về lại ạ." Hạ Bắc Thần chau mày, ngăn Lê Kiến Bình lại. Anh có chút không vui với hành động hở một tí là muốn dạy dỗ cô con gái này của ông ta.
"Ờ ờ." Lê Kiến Bình vừa nghe xong thì liền thở phào nhẹ nhõm, may mà không phải là có xích mích với Lê Hân: "Vậy con ăn bữa sáng trước đi rồi hẵng đi, ăn no mới có sức để lên đường chứ."
Lê Kiến Bình lập tức tươi cười nhiệt tình kéo anh lại dẫn vào trong gian nhà chính dùng bữa sáng.
Đồng thời còn kêu Trương Hồng Mai chuẩn bị một ít lương khô, sau khi dùng bữa sáng xong thì đưa số lương khô đó Hạ Bắc Thần.
"Mấy món lương khô này mang để ăn trên đường đi, ta biết quê con ở thôn Khê Khẩu, ở đó xa xôi, trên đường con nhớ đi cẩn thận nhé." Lê Kiến Bình nhiệt tình tiễn Hạ Bắc Thần một đoạn đến đầu thôn.
"Con cảm ơn." Hạ Bắc Thần sau khi cảm ơn Lê Kiến Bình thì liền nhanh chóng rời đi.
Hạ Bắc Thần vội vàng rời đi, dù sau đường đi cũng xa xôi. Lê Hân bây giờ vẫn còn trong phòng ngủ, cô vẫn hồn nhiên không cảm xúc gì về chuyện anh rời đi.
Rầm--
Một tiếng vang lớn đột nhiên vang lên từ phía cửa.
"?" Lê Hân vốn dĩ vẫn còn đang mơ màng ngủ liền bị đánh thức tỉnh lại. Mặc dù vẫn còn chút mộng mị nhưng đã không còn cảm thấy mơ màng nặng trĩu như ngày hôm qua nữa, nhiệt độ cơ thể cũng đã khôi phục lại bình thường.
Liều thuốc mà ngày hôm qua Hạ Bắc Thần mang từ trạm y tế về rất hữu hiệu. Cô đã giảm sốt rồi, ngày hôm qua còn được nghỉ ngơi cả ngày nhưng di chứng của đêm đầu tiên vẫn còn đó khiến eo và chân cô vẫn còn hơi khó chịu.