Tần Mặc lại bất vi sở động! Không thể không nói, lúc người đàn ông này lạnh nhạt lên, quả thực lạnh làm người giận sôi: "Muốn, tự mình tới!"
Tiếu Dao trừng mắt hắn, có điểm nước mắt lưng tròng, đau đớn làm cô từ ý loạn tình mê thoáng thanh tỉnh, rốt cuộc thấy rõ ràng mình ngồi trên người ai.
Tiếu Dao cảm thấy ủy khuất, hỗn đản này không lâu phía trước còn muốn độc chết cô, hiện tại cũng đã cắm vào ŧıểυ huyệt cô! Nhưng mà, cô có chút phản ứng không kịp, vì sao mình ăn thuốc độc lại không có chết?
"Ân... Hỗn đản, ân a..." Sóng nhiệt từng chút từng chút đánh úp tới, ý thức Tiếu Dao lại bắt đầu không thanh tỉnh, đôi tay đỡ cầu vai Tần Mặc, cô cắn môi, không dễ dàng nâng lên mông nhỏ của mình, rồi vì thân thể nhũn ra tứ chi bất lợi, không cẩn thận liền ngồi trở về.
Cô đỡ vai Tần Mặc, lại một lần nâng lên mông cùng hậu huyệt hồng nhạt của mình, lúc này đây không phải không cẩn thận ngã xuống, xác thật chủ động dùng sức ngồi xuống.
"A! A a ân..." sướиɠ quá! Thật sự sướиɠ quá! Nhưng, vẫn chưa đủ, vẫn mãi mãi không đủ!
"Ân, ân ân... A a a..."
Cô cứ như vậy đỡ đầu vai người đàn ông, thét chói tai tự nâng mông, lại thét chói tai dùng sức ngồi xuống, cặp vυ" trắng nõn ở trước mặt Tần Mặc tới lui, tay hắn rốt cuộc nhịn không được đặt trên vυ" cô, dùng sức xoa nhẹ.
"A, thật thoải mái, dùng sức xoa em, dùng sức cắm em, a a... Dùng sức a..." Thiếu nữ da^ʍ đãиɠ ngay cả bản thân cũng không thể tưởng tượng nổi, nhưng mình da^ʍ đãиɠ như thế, rồi lại hung hăng lấy lòng người đàn ông bị cô ngồi dưới thân.
Môi mỏng hắn gợi lên, bỗng nhiên cười: "Muốn tôi dùng sức ȶᏂασ em? Vậy em nói cho tôi biết, hiện tại người ȶᏂασ em là ai?"
••••••••
Lời editor: Đáp án chính xác là Nam Cung Tịch, Quân Dạ Huyền còn lâu lâu lâu... lắm cơ!!!
Nhưng vì các nàng hưởng ứng nhiệt tình nên ta sẽ đăng một nửa phần thưởng = 3 chương.
Sơ lược một chút: Qua đêm nay với Tần Mặc, Tiếu Dao muốn chia tay Nam Cung Tịch, sau đó... ai cũng biết sau đó như nào mà