“Tôi nói lại lần nữa, nhấc mông lên, tôi muốn ȶᏂασ em.” Hắn trầm giọng nói, ngữ khí lạnh như băng, Tiếu Dao sợ tới mức theo bản năng tự nhấc mông cao lên.
Đôi tay Tần Mặc ôm vòng eo nhỏ tinh tế của Tiếu Dao, nhìn chằm chằm cô trong gương, bỗng nhiên tăng tốc thọc vào rút ra.
“A, ân a, a...” Sức Tần Mặc hoàn toàn không phải thứ Tiếu Dao có thể thừa nhận, cô không có cách nào tưởng tượng, thế nhưng tồn tại người có tốc độ nhanh như vậy, sức lực lớn như vậy!
“A a, ân a a...”
Trừ bỏ thét chói tai, cô giống như cái gì cũng làm không được, Tần Mặc mỗi một lần va chạm, thân thể của cô giống như bị đâm bay, nếu không phải eo còn trong tay Tần Mặc, cô nhất định sẽ trực tiếp bay rồi đụng phải gương, đâm cho đầu rơi máu chảy.
“A ân a, Tần Mặc, nhẹ chút, nhẹ chút, a...”
Nhục huyệt nguyên bản chỉ có đau đớn, cũng không biết bắt đầu từ khi nào, một loại cảm giác khác dần dần dâng lên, dường như lấy hoa huyệt làm trung tâm, từ từ lan tràn đến toàn thân.
Đôi tay Tiếu Dao đặt trên tay hắn, thật vất vả nâng người lên, mới thấy rõ ràng dươиɠ ѵậŧ vừa rồi cưỡng gian mình thật lâu lại vô cùng lớn!
Thật sự rất lớn! Cơ hồ lớn hơn cánh tay của cô rồi! Hàng lớn như vậy mà nhét vào, thảo nào rất đau!
Sau khi thấy rõ ràng hàng của Tần Mặc không tầm thường, Tiếu Dao chỉ cảm thấy trong lòng một trận sợ hãi, theo bản năng liền muốn chạy trốn.
Tần Mặc dùng tay giữ chặt cô, cúi đầu cắn đầu vυ" cô, dùng sức mυ"ŧ một cái.
“A...” Tiếu Dao bị mυ"ŧ đến thân thể run rẩy một trận, nhịn không được ngẩng đầu, rêи ɾỉ lên: “Đừng, đừng chạm vào em, ân a... Đừng mυ"ŧ, không cần mυ"ŧ, a a...”
Một tay Tần Mặc ôm eo cô, đề phòng cô chạy trốn, một tay khác nắm vυ" cô, răng môi ở trên đầu vυ" vừa gặm vừa mυ"ŧ, phát ra tiếng vang chậc chậc.