Tinh Ngự

Chương 613: Vô cực long đạo trận

Trước Sau

break

Suy nghĩ một lúc, hắn lại nhìn quái hộp, ánh mắt mang theo một tia khổ não:

- Trước mắt cần phải giải quyết một vấn đề đã.

- Vấn đề gì?

Thanh long tộc tộc trưởng hỏi một cách vô thức, ngay sau đó, mặt lóe lên một tia minh ngộ, nhớ lại biểu hiện yên tâm lúc nãy của mình, không khỏi khổ não nói:

- Đúng vậy, tên tông chủ Sáng Tông đó đúng là một tên khó kiếm.

Âu Mẫu Long chăm chú nhìn vào quái hộp trong thiên hương ngưng, nói với vẻ khó xử.

- Hừ, cứ để hắn ở trong đó, không lẽ hắn định không ăn không uống? Ta kiên quyết không tin!

Hồng long tộc trưởng lên tiếng, mặt lộ vẻ khó chịu:

- Chỉ cần nhốt chúng lại sẽ có một ngày chúng phải chui ra, đến lúc đó chúng ta sẽ lại tính sổ!

Âu Mẫu Long cười lớn, lắc đầu nói:

- Dù chúng ta có chút khó chịu nhưng thế cục đâu có đến dễ dàng.

Hắn nhìn về phía quái hộp, không khỏi lộ ra một tia bực bội, từ sau khi trở thành viên mãn cấp cường giả, chưa bao giờ hắn cảm thấy khó chịu đến vậy.

Sáng Tông tông chủ, thực sự quá đáng ghét!

- Tông chủ lúc này,

Hắc long tộc trưởng đột nhiên thần tình thoáng động, đợi đến khi cả bốn người cùng chú ý về phía mình, khuôn mặt núng nính mới xuất hiện một tia lúng túng, xoa xoa cái đầu tròn, hắn nói:

- Ta đề nghị, hèm, chỉ là đề nghị thôi

Chẳng quan tâm đến chuyện mọi người đều đã đợi đến ngứa ngách tay chân, Hắc long tộc trưởng mang theo vài phần do dự, ngập ngừng nói:

- Chúng ta có thể nhốt hắn vào "chỗ đó".

Âu Mẫu Long giật mình, ba vị tộc trưởng còn lại biểu tình còn dữ dội hơn, cùng lộ ra thần sắc vô cùng kinh ngạc. Trầm ngâm một lúc, Âu Mẫu Long cảm thấy bị hắn thuyết phục vào phần, nói:

- Trước mắt, chỉ có một phương pháp duy nhất, muốn thấy ngay được kết quả trong một thời gian ngắn thì chỉ có nơi đó mới đáp ứng được yêu cầu.

- Tộc trưởng, không được!

Thanh long tộc trưởng vội vàng nói:

- Nơi đó là cấm địa của tộc nội, ngộ nhỡ xuất hiện vấn đề gì, chúng ta biết ăn nói sao với liệt tổ liệt tông? Tộc trưởng, nếu vậy, Thanh long tộc ta nguyện không tìm lại Long tộc ngọc bích nữa, chỉ mong tộc trưởng đừng có ý nghĩ đó!

Nói đoạn, hắn trợn mắt nhìn Hắc long tộc trưởng:

- Ngươi cố ý đấy à?

Hắc long tộc trưởng xoa xoa đầu, mặt đầy vẻ bối rối:

- Thanh long, ngươi đừng giận, coi như ta chưa nói gì.

Không biết "cấm địa" mà họ nhắc đến có lai lịch như thế nào, Thanh long tộc vì không muốn để xảy ra vấn đề gì với nó đến cả thanh long ngọc bích cũng nguyện từ bỏ.

- Hồng long, kim long, hai ngươi thấy sao?

Âu Mẫu Long chuyển ánh mắt sang hai người Ngao Châu, chưng cầu ý kiến của họ. Có thể chấp chưởng Long Tộc bao nhiêu năm nay, Âu Mẫu Long không thể chỉ độc đoán chuyên hành mà còn phải quyết nghị dân chủ.

- Tộc trưởng.

Ngao Châu suy nghĩ một lúc, cuối cùng khó xử nói:

- Nếu như quái hộp này là một loại thần khí, thì chắc chỉ có duy nhất phương pháp mà Hắc Long nói. Nhưng Thanh long kiêng kị như vậy cũng không phải là không có đạo lý, đúng là có chút khó xử.

Nghe hắn nói vậy, tất cả mọi người đều trợn mắt: Nói vậy thì có khác gì không nói? Tên này đúng là xỏa quyệt, chẳng làm mất lòng bên nào.

Chỉ có Hồng long tộc trưởng là người có tính tình phóng khoáng nhất, trực tiếp nói:

- Có thể làm được.

- Ồ?

Âu Mẫu Long nghi hoặc nhìn hắn, đợi hắn đưa ra lý do của mình.

- Nếu như chúng ta muốn lấy được thứ bên trong nó, vậy thì nhất định phải phá vỡ quái hộp thần khí, như vậy chỉ còn nơi đó thôi.

Hồng long tộc trưởng tỏ ra hết sức bình thản, phân tích một cách rõ ràng:

- Ngoài ra, nghe nói trong cấm địa còn đang trấn áp cái tên đáng sợ đó, nhưng đã bao nhiêu năm nay người đó vẫn chẳng hề hấn gì, chỉ sợ năng lực cũng suy yếu, muốn làm ăn được gì cũng khó.

- Hơn nữa, người đó bị phong ấn ở một tầng khác, do Kim Thanh Hồng Hắc tứ đại tộc thần cấp cường giả liên thủ phong ấn! Trừ phi có thể có được miếng hỏa hệ phong ấn còn thiếu, nếu không dù có thần khí trong tay, cũng đừng mong phá được nó.

- Vẫn còn Sáng Tông chi chủ.

Hồng long tộc trưởng lộ ra biểu tình nghiêm nghị:

- Hắn mặc dù biểu hiện vô cùng yêu nghiệt, nhưng trong cấm địa có phệ linh thiên hỏa, hỗn độn thánh viêm và năm loại bại thiêu năng lượng mạnh nhất thủ hộ, ngay cả thần chi cũng bị tiêu diệt! Chỉ cần rơi vào đó, hắn có thể duy trì minh mẫn đã là lợi hại lắm rồi, nói gì đến việc nổi sóng gió?

Thấy hắn nói rõ ràng rành mạch như vậy, Âu Mẫu Long cũng phải gật đầu, lộ ra vài tia ý động.

Thấy vậy, Thanh long tộc trưởng vẫn còn có chút lo lắng vội vàng nói:

- Nhưng cũng đừng quên Sáng Tông tông chủ là hỏa hệ thiên hành giả, ngộ nhỡ thiêu không cháy, lại còn giúp hắn có thể tranh thủ cơ hội tu luyện như viễn cổ cường giả, thì...

Không đợi hắn nói hết, Hồng long tộc trưởng đã khó chịu phẩy tay, nói:

- Mượn dùng cấm địa hỏa diễm để tu luyện? Hừ, Thanh long, đầu óc ngươi không hỏng đấy chứ? Thần chi nhất cấp, đâu phải ai cũng có thể mượn dùng được. Không lẽ vì hắn là hỏa hệ thiên hành giả triển hiện thiên tư yêu nghiệt mà nghĩ là hắn có bản lĩnh ấy? Hừ, nếu như là vậy e rằng chúng ta cũng sẽ bị hắn giam cầm!

Hắn nói chuyện rất không khách khí, nhưng ý tứ ẩn hiện bên trong vô cùng rõ ràng, nếu như Lăng Phong có thực lực thần chi thật, thì sao có thể giữ được hắn?

Thanh long tộc trưởng cũng bị thuyết phục, biểu tình trên mặt dịu đi vài phần.

Lúc này, vẫn là Âu Mẫu Long ra quyết định:

- Được, chúng ta đưa hắn về tộc nội, bỏ vào trong cấm địa! Thanh long! Hắc long! Kim long! Hồng long! Sau khi trở về cấm địa, các ngươi phụ trách canh chừng cấm địa cho đến khi thần khí bị hỏa diễm luyện hóa mới thôi!

Âu Mẫu Long trịnh trọng nói.

- Vâng!

Sau khi định xong kế hoạch, bọn Âu Mẫu Long không dám chậm trễ. Lần này ra mặt chặn đường huynh đệ Vưu Lực, bên ngoài biểu hiện có vẻ không kiêng kị nhưng nội tâm không hề nghĩ vậy.

Yêu Tộc từ xưa đến nay luôn hành sự cổ quái, nếu như để vị yêu thú đại viên mãn cường giả trong rừng sâu biết thủ hạ của mình phải chịu ấm ức, không biết sẽ bạo phát đến thế nào.

Huynh đệ Vưu Lực thì còn có thể giận đến choáng váng, nhất thời không nghĩ ra điều gì nhưng vị yêu tôn đại nhân đó thì không dễ xúc động vậy, ngộ nhỡ để hắn biết giá trị của Sáng Tông, rất có khả năng Yêu Tộc sẽ phái ngay đại quân, thậm chí đích thân tìm đến!

Như vậy, thời gian dành cho Long Tộc sẽ không còn nhiều nữa.

Bởi vậy, họ không dám để lãng phí thời gian, thậm chí còn di chuyển nhanh hơn lúc đến, nửa ngày sau đã trở về đến Long Tộc.

Người thường nhắc đến Long Tộc trú địa thường hay dùng từ "long đảo" một cách vô thức, nhưng nếu truy vẫn kĩ lưỡng thì họ lại không biết sao lại gọi vậy. Dường như đó là một loại nhận thức có sẵn trong xương tủy, hoàn toàn không có bất cứ đạo lý gì.

Mà trú địa Long Tộc cũng đúng là một hòn đảo, chỉ có điều không phải một mà là vô số đảo!

Nơi này nhìn đâu cũng thấy đại dương mênh mông, mặt biển xung quanh vô cùng bình lặng, thỉnh thoáng một cơn gió nhẹ thoảng qua, mặt biển lại nhấp nhô gợn sóng. Đôi khi một vài chú cá nhỏ nhảy lên, góp vui cùng bầy chim trắng trên mặt biển, tạo nên một cảnh tượng vô cùng mỹ diệu.

Những hòn đảo lớn nhỏ không đều phân tán như sao trời, thảm thực vật xanh biếc bên trên khiến chúng chẳng khác gì một miếng phỉ thủy mỹ lệ, tràn đầy mê lực kinh nhân.

Những hòn đảo nhỏ này là trú địa của Kim Thanh Hồng Hắc tứ tộc. Trên mỗi một hòn đảo lại phân thành các phụ tộc khác nhau. Tiền bối của phụ tộc cũng là Long Tộc, chỉ có điều họ là hậu sinh của Long Tộc và các chủng tộc khác, bởi bì huyết mạch trong cơ thể không được thuần nên có thể tu luyện đến linh cấp đã là cực hạn rồi.

Nhưng may là họ cũng được coi như huyết mạch Long Tộc, Long Tộc đương nhiên không thể để mặc cho huyết mạch cao quý của mình lưu lạc bên ngoài, nên mới thu họ làm phụ tộc, tiện thể có người để sai bảo việc vặt.

Trong mắt họ, phụ tộc giống như những tên nô lệ, thực lực không cao, dù có bị bắt nạt cũng không dám lên tiếng.

Nhưng như vậy vẫn chưa phải tuyệt đối, nghe nói trước đây đã từng có một vị phụ tộc thiên tư yêu nghiệt, thực lực cường hãn vô cùng, nhưng lúc nào cũng tỏ ra khiêm tốn, không biểu lộ ra ngoài bao giờ.

Một ngày, một tên Long Tộc không biết điều định tìm hắn như tìm một tên phụ tộc để bắt nạt, người này bạo phát! Tu vi người này vô cùng kinh nhân, tứ tộc cường giả xuất mã mà cũng bị hắn làm cho điên đảo, Long Tộc cũng vì thế mà tổn thất vô cùng nghiêm trọng.

Sau này, không biết vì sao không còn thấy tông tích người này nữa, chỉ có một minh chứng duy nhất cho sự tồn tại của hắn là, tháu độ của Long Tộc dành cho phụ tộc đã thay đổi một cách vi diệu, hiền hòa hơn rất nhiều.

Bọn Âu Mẫu Long không hề dừng lại, bay qua những hòn đảo nhỏ này, họ tiến thẳng vào thánh đảo được bao bọc ở giữa.

Trong lúc bay qua, uy năng bàng đại mà họ để lộ ra ngoài khiến người trên những hòn đảo nhỏ bên dưới không khỏi chấn động, quỳ sụp xuống lạy, nhất là đám phụ tộc lại càng khoa trương hơn, đầu cúi hẳn xuống đất, toàn thân run lẩy bẩy.

Âu Mẫu Long đương nhiên chẳng còn hơi sức để tâm đến những điều này, hắn gọi bốn người sau lưng, trực tiếp nói:

- Đi cấm địa.

Bốn tộc trưởng không ai phản đối, vội vàng gật đầu. Thân hình của họ lướt đi như lưu tinh, trực tiếp đạp hạ xuống đảo.

Diện tích thánh long đảo vô cùng rộng lớn, giống như một quả trứng phỉ thủy nằm trên mặt biển, từ trên cao nhìn xuống thì không rõ ràng nhưng sau khi đáp xuống có thể nhìn thấy người thường ở trong đó chẳng khác gì con kiến.

Hòn đảo này giống như một thành phố cỡ lớn!

Chiu chiu chiu chiu.

Bị âm thanh phá không làm cho kinh động, hộ vệ trên đảo nhất tề bay ra, đang định lên tiếng hỏi nhưng sau khi nhìn rõ người trước mặt lập tức nuốt vội hết nộ ý trên mặt, trong mắt chỉ còn lại một sự chấn động to lớn: Rốt cục đã xảy ra chuyện gì? Sao tộc trưởng đại nhân và bốn bị tộc trưởng lại vội vàng đến vậy?

May mà Âu Mẫu Long đã lên tiếng:

- Các ngươi không cần phải hoảng, ta và bốn vị tộc trưởng có chuyện cần bàn, các ngươi chỉ cần thủ vệ như cũ là được rồi.

Dù vẫn đang bay, giọng nói của hắn vẫn không nhanh không chậm, thong dong bình thản.

- Vâng.

break
(Cao H)Câu Dẫn Cầm Thú Giáo Sư Nhà Bên
Ngôn tình Sắc, Sủng, HIện Đại
Hẹn Tình Với Người Nổi Tiếng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Chỉ Mê Đội Trưởng Đội Bóng Rổ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc