Mạc Hy Nhi nhíu mày đưa tay vỗ vỗ nhẹ vào lưng của Hàm Linh an ủi cô ta: “Cô đừng đau lòng quá, thật không ngờ trên đời này lại có loại người vô liêm sỉ như vậy”.
“Cô không biết đâu, ngay trong hôn lễ tôi mà Kiều Uyển Vũ còn dám cưỡng hôn để quyến rũ chồng tôi mà…khi thấy cảnh tượng đó trái tim tôi dường như muốn vỡ tan thành từng mảnh, tôi vốn coi cô ấy là bạn thân vậy mà cô ấy lại xấu xa dòm ngó đến người đàn ông mà tôi yêu nhất trên cuộc đời này”.
Mạc Hy Nhi cũng tỏ vẻ tức giận nắm chặt tay thành nắm đấm rồi nghiến răng nghiến lợi mà lên tiếng: “Thật không ngờ Kiều Uyển Vũ lại là con người như vậy uổng công anh Hạo bấy lâu nay vẫn yêu thương chiều chuộng còn hết lần này đến lần khác chống đối với gia đình vì hôn nhân với cô ta”.
“Tôi biết là Kiều Uyển Vũ đã kết hôn với Tề thiếu nên cũng không dám làm lớn chuyện lên rồi ai cũng không vui, nếu phanh phui hết tất cả mọi chuyện thì tôi cũng có vui vẻ gì đâu, mới kết hôn không bao lâu chống lại nɠɵạı tình với bạn cũ, tôi lại là người có chút danh tiếng ở Vịnh Xuyên này, mọi người chắn chắc sẽ cười nhạo tôi đến chết mất”.
Mạc Hy Nhi cũng tỏ vẻ bất bình lên tiếng: “Con khốn đó đúng là cái thứ vô liêm sĩ thấp hèn, anh Hạo luôn bị cô ta lừa gạt tình cảm tôi nhất định không thể khoanh tay làm ngơ được nữa”.
Hàm Linh liền mỉm cười xấu xa trong lòng rồi lên tiếng nói với Mạc Hy Nhi: “Hiện giờ Kiều Uyển Vũ đang mang thai nếu như cô ta sinh ra con trai thì chắc chắn là được lòng ba mẹ chồng đến lúc đó dù cô có nói gì thì cũng vậy thôi”.
“Làm gì có chứ nếu như cô ta thật sự là kiểu người như thế thì cùng lắm Tề gia nhận nuôi cháu bỏ đi con dâu thôi”.
Hàm Linh liền châm thêm dầu vào lửa: “Theo như tôi được biết thì Hy Nhi ŧıểυ thư đây cũng rất là yêu Tề tổng và mong muốn được gả cho anh ấy, cô nghĩ thử xem nếu như bây giờ Kiều Uyển Vũ làm mất đi cháu đích tôn của Tề gia thì chuyện gì sẽ xảy ra”.
Mạc Hy Nhi liền đáp: “Đương nhiên là dượng tôi sẽ rất tức giận có khi từ mặt cô ta không chừng”.
Hàm Linh gật đầu: “Phải đó, nếu cô ta vì nɠɵạı tình mà mất con thì lúc đó Tề tổng cũng sẽ không còn tình cảm gì với cô ta nữa nếu Kiều Uyển Vũ bị đuổi ra khỏi Tề gia thì Hy Nhi ŧıểυ thư chắc chắn sẽ có cơ hội giành lấy tình yêu của cuộc đời mình rồi”.
Mạc Hy Nhi nghe vậy liền cảm thấy rất khoái chí: “Nhưng mà phải làm sao bây giờ??”.
Hàm Linh thì thầm gì đó với Mạc Hy Nhi khiến cho sắc mặt cô tỏ ra sợ hãi: “Chuyện này không được đâu…nếu anh Hạo mà biết thì tôi chết chắc luôn đó”.
Hàm Linh khẽ mỉm cười: “Tôi giúp cô mà không ai biết cô ra tay đâu mà lo”.
Mạc Hy Nhi đắn đo không dám bắt tay hợp tác với Hàm Linh ngay lúc đó bởi vì chuyện mà Hàm Linh muốn làm sẽ giết chết đi một sinh mạng.
Hàm Linh lại lên tiếng: “Nếu như Hy Nhi ŧıểυ thư quá lương thiện với kẻ địch thì tức là tự đào mồ chôn mình rồi”.
Mạc Hy Nhi suy nghĩ thêm một lúc rồi gật đầu: “Được tôi sẽ làm theo kế hoạch của cô nhưng mà cô phải giúp tôi xóa sạch dấu vết đó nha”.
“Chuyện nhỏ”.
Mạc Hy Nhi lén lút lấy điện thoại của Tề Cẩm Giang nhắn tin hẹn Kiều Uyển Vũ đến trung tâm thương mại The Most để mua sắm: [Chị dâu ơi chiều nay 4h chúng ta gặp nhau trước trung tâm The Most nha sắp tới tiệc Prom ở trường em muốn chị giúp em chọn một bộ váy thật đẹp ở cửa hàng Vệ Đồ].
Rất nhanh sau đó có phản hồi từ Kiều Uyển Vũ: [Được chiều nay gặp em nhé].
Sau khi có kết quả rồi thì Mạc Hy Nhi lặng lẽ xóa hết những tin nhắn đã gửi cho Kiều Uyển Vũ và cả phản hồi của cô để Tề Cẩm Giang không phát hiện ra.
Kiều Uyển Vũ có thấy Tề Cẩm Giang đang dòng trạng thái về tiệc Prom ở trường trên instagram với lại hai chị em vẫn thường hẹn nhau đi mua sắm và cô sẽ tư vấn cho Tề Cẩm Giang nên cô chẳng mảy may nghi ngờ gì hết.
Buổi chiều, Kiều Uyển Vũ rủ ŧıểυ Lộc đi cùng sẵn tiện sẽ mua thêm một số quần áo cho trẻ con luôn, cô sẽ chuẩn bị thật chu đáo cho sự ra đời của bé con nhà cô, cô cũng đã sẵn sàng tinh thần để nói với Tề Lăng Hạo về chuyện mà cô đang mang thai rồi.
Kiều Uyển Vũ đứng trước trung tâm thương mai chờ hồi lâu mà không thấy Tề Cẩm Giang xuất hiện, cô rút điện thoại ra tính gọi thử thì vô tình nhìn thấy một người đàn ông đi phớt qua mình,
Mấy giây trôi qua đột nhiên Kiều Uyển Vũ lẩm bẩm: “Người đàn ông đó là Rop.Jonathan”, nên vội vàng đuổi theo người đàn ông đó.
Lúc Kiều Uyển Vũ gần đuổi kịp thì người đàn ông đó băng qua đường nên cô cũng vội chạy theo và kêu: “Này anh ơi chờ tôi với”.
Một chiếc xe từ đằng xa lao tới với tốc độ bàn thờ, ŧıểυ Lộc nhìn thấy vội la lớn lên: “Thiếu phu nhân cẩn thận”.
Kiều Uyển Vũ vừa quay đầu nhìn thì cái xe đã lao tới tông trực diện vào cô khiến cho cô ngã xuống trên đường.
Vừa nghe thấy tiếng va chạm trên đường, người đàn ông đang chuẩn bị đi vào quán cà phê ven đường quay người lại nhìn, anh ta là Đoạn Phong Lãng.