Loại chuyện báo thù này, đương nhiên là nên sớm làm, không nên chậm trễ.
Dạ Đàm đảo mắt, nàng nói: "Vậy ta bây giờ liền đi tìm chủ nhân của Cơ Thị, Thần Quân cũng về sớm chút đi."
Không hiểu sao, Huyền Thương Quân đột nhiên có một loại dự cảm chẳng lành. Hắn nói: "Tỷ đấu để sau, lập tức trở lại Li Quang Thị, dọc đường đừng gây thêm rắc rối nữa."
Lão nam nhân, thật là dài dòng... Dạ Đàm tung tăng chạy đi, xa xa vung tay lên: "Biết rồi!"
Thù, đương nhiên là phải báo. Nhưng báo thế nào là cả một vấn đề. Nếu như báo thù chẳng qua là để cho đối phương nhận quả báo trừng phạt, vậy thì không có chút ý nghĩa nào.
Dạ Đàm nhẹ xoay chuyển mảnh sao nhỏ trên tay, Cơ Lang à Cơ Lang, gặp phải Bổn công chúa, đúng là khiến ngươi phải khắc cốt ghi tâm nhất đời này nha.
Gia đình Lôi Hạ Trạch Cơ mặc dù trong mắt Huyền Thương Quân chính là Tiên môn cuối cùng còn lưu lại, nhưng mà giữa hai tộc Nhân, Yêu lại rất có uy danh, được xem là danh môn vọng tộc. Dạ Đàm tìm tới nơi này cũng rất dễ dàng.
Ngày hôm sau, quá nửa giờ Tỵ. Dạ Đàm đứng ở trước cửa Cơ Thị, cửa đồng mạ vàng có đôi sư tử ngậm khuyên.
Cửa này thật sự quá cao, giống như là cố ý để người đứng ở cửa không khỏi tự cảm thấy thấp thỏm kính sợ.
Cửa lầu khí thế uy nghiêm, hai bên trái phải đều có người trông coi, Dạ Đàm trực tiếp đưa tín vật của Huyền Thương Quân, sau đó từ trong ngực móc ra khăn lụa, bắt đầu lau mắt: "Phiền ngài đem vật này đưa cho chủ nhân của Cơ Thị."
Nàng khổ sở đáng thương, nói chuyện cũng ôn nhu hiểu lý lẽ, gác cổng cũng không làm khó, trực tiếp đem tín vật đi vào.
Chỉ chốc lát sau, hai bên cửa chính của Cơ Thị mở ra, một ông cụ râu bạc trắng nhanh đi tới, tùy tùng phía sau lưng gần như không theo kịp bước chân của ông cụ.
"Vị Thần kia bảo đưa tín vật tới?" Ông cụ vội vàng đi tới trước mặt Dạ Đàm, cẩn thận tỉ mỉ.
Dạ Đàm khóc thương tâm, khóc thút thít nói: "Cơ gia gia, lần trước ở Võng Lượng Thành, tiểu nữ cùng Nhị công tử Cơ gia Cơ Lang phát sinh tranh chấp đấu nhau. Sau khi trở về, phụ thân của con nghiêm khắc khiển trách con, lại lệnh cho con mang tín vật tới cửa nhà lão nhân gia để nhận lỗi. Mong Cơ gia gia tha thứ cho sự lỗ mãng vô lễ của tiểu nữ."
Nàng vừa quỳ xuống vừa khóc, ủy khuất vô cùng. Nhìn một cái chính là cũng không phục, chẳng qua là vì lệnh của bề trên nên miễn cưỡng xin nhận sai.
Chủ nhân của Cơ Thị - Cơ Hạc Đình trong nháy mắt sắc mặt trắng bệch, chân đứng không vững, lùi lại ba bước.
Gia... Phụ?
Mảnh sao nhỏ kia, là tín vật của Huyền Thương Quân! Nàng luôn miệng gọi là gia phụ, mà Huyền Thương Quân lại chưa lập gia đình, vậy nàng rốt cuộc là người nào?!
Cơ Hạc Đình không dám hỏi.
—— Cái này, mẹ kiếp, nếu mà hỏi ra, là con gái riêng của Huyền Thương Quân. Toàn gia Cơ Thị có thể hay không sẽ bị Thần Tộc diệt khẩu?!
Có thể, rất có thể. Hai ngàn bảy trăm năm qua, Huyền Thương Thần Quân có khi nào dùng tín vật riêng của mình làm người ra mặt đâu?!
"Người đâu!" Ông lão gần như là dùng hết khí lực cuối cùng của mình, lớn tiếng kêu, "Đem nghiệt súc Cơ Lang đó trói tới đây cho ta!"
Nghe thanh âm run run như này thì liền hiểu, tín vật của Huyền Thương Quân thật sự hữu dụng. Dạ Đàm vừa khóc vừa thêm dầu vào lửa: "Cơ gia gia, ngày đó chính là Cơ Lang có lỗi trước, gia phụ liền trách móc con, vốn là không công bằng mà. Nhưng lão nhân gia nói, Cơ Thị môn quy nghiêm nghị, sẽ xử nặng Cơ Lang. Con chỉ cần tới cửa nói xin lỗi là được. Bây giờ con đã nói xin lỗi rồi, có thể đi được chưa?"
Nói xong, nàng chu môi, sãi bước rời khỏi Cơ gia. Cơ Lang à Cơ Lang, ngươi chờ chịu chết đi! A ha ha ha ha! Hôm nay thật là một ngày tốt, chuyện nghĩ trong đầu đều có thể hoàn thành.
Cơ Hạc Đình gan mật đều muốn ói ra, dặn dò tùy tùng: "Triệu tập trưởng lão của Cơ Thị, đến từ đường bàn bạc!"
Xế chiều hôm đó, Thùy Hồng Điện ở Thiên giới.
Huyền Thương Thần Quân ngồi ở trên, đang lật xem tinh tượng đồ (1) hai mươi tám chòm sao được trình lên. Tinh tượng đồ có liên quan chặt chẽ với Thiên đạo, lại có ảnh hưởng to lớn với Nhân đạo. Nếu Thiên đạo có dị biến, tinh tượng sẽ phát sinh biến cố đầu tiên.
Hắn mới vừa lật chưa được mấy tờ, bỗng nhiên có Ti Mặc Tiên thị (2) Phi Trì đi vào. Đi vào cũng không dám quấy rầy, hầu hạ một bên, muốn nói lại thôi.
Phi Trì là con thỏ trắng nhỏ, khi còn bé lỡ rơi xuống đầm lầy, được Huyền Thương Thần Quân cứu. Cũng coi là phúc duyên thâm hậu, sau khi lớn lên ở lại Thùy Hồng Điện đặc biệt hầu hạ mực bút. Là Tiên thị thân cận nhất của Huyền Thương Quân. Tính tình hắn ôn hòa, mọi người thường ngày nếu có chuyện không dám tấu trình, thì đều nhờ hắn giúp đỡ. Cho nên hắn ở Thiên giới, nhân duyên rất tốt.
Lúc này hắn do dự một chút, mới nói: "Hồi bẩm Thần Quân, Địa tiên Cơ Bạch Yên của Lôi Hạ Trạch ở bên ngoài cầu kiến."
"Cơ Bạch Yên?" Huyền Thương Thần Quân cau mày, Cơ Bạch Yên hiện giờ là Địa tiên của Lôi Hạ Trạch. Phẩm cấp không cao, hẳn là không có chuyện phải trực tiếp tấu đến Thùy Hồng Điện mới đúng. Nhưng nếu đã tới, tất nhiên có nguyên nhân. Hắn nói: "Để cho ông ấy vào."
Phi Trì lúc này mới truyền đạt.
Chỉ chốc lát sau, Địa Tiên của Lôi Hạ Trạch - Cơ Bạch Yên đi vào, không chỉ có người mặc tội y, tóc tai lại càng bù xù. Như vậy cũng thôi đi, ông ta lại còn kéo theo một người máu chảy đầm đìa cùng vào bên trong.
Huyền Thương Quân nhất thời hiểu tại sao mới vừa rồi Phi Trì vẻ mặt do dự. Hắn tính thích sạch sẽ, mà Cơ Bạch Yên lôi vào người này máu thịt mơ hồ, phải nhìn rất kỹ, mới có thể loáng thoáng phân biệt ra được hình người. Toàn bộ Thùy Hồng Điện tức khắc tràn ngập mùi máu tanh.
Huyền Thương Quân nhăn mày: "Đã xảy ra chuyện gì?"
Cơ Bạch Yên dập đầu trên đất, quỳ gối không dậy: "Thần Quân ở trên cao, Cơ gia sinh ra một đứa cháu bất hiếu, ngông cuồng, bôi xấu Cơ Thị. Cơ Bạch Yên hậu sinh vô đức, đặc biệt hướng Quân Thượng tạ tội!"
Vừa nói chuyện, hai tay vừa đưa lên một vật. Phi Trì vội vàng tiến lên nhận lấy, trình cho Huyền Thương Thần Quân. Huyền Thương Quân quét mắt qua một cái, chính là tín vật ngày trước giao cho " công chúa Thanh Quy ".
Lại liếc nhìn vị điện hạ máu chảy đầm đìa kia, hắn rốt cuộc biết được —— Cơ Lang?! Tại sao bị đánh thành như vậy. Một nữ tử như Thanh Quy, cho dù tỷ đấu, có thể ra tay tàn nhẫn như vậy?
Mắt thấy Cơ Lang cả người trên dưới không có một phần nào ổn, tu vi cả người hoàn toàn phá hủy. Căn cốt cũng bị tổn thương nghiêm trọng, cho dù chữa trị, có thể tu luyện lại lần nữa hay không cũng còn khó nói.
Hắn trầm ngâm không nói. Cơ Bạch Yên lại hốt hoảng, vội vàng nói: "Cơ Lang không tu đức, ỷ thế làm bậy, lại đắc tội ái nữ (con gái yêu) của Quân Thượng. Cơ Thị cả nhà sợ hãi, hiện đã phế bỏ tu vi của nghiệt súc, cũng thực thi gia pháp. Vốn muốn đem súc sinh kia giết chết. Lại sợ nghiệt súc tội xa không bì kịp, dùng mọi cách suy nghĩ, trói hắn tới đây, xin Quân Thượng định đoạt."
Ông ta nói những cái khác, Huyền Thương Thần Quân cũng không quá để ý, nhưng có hai chữ, lại bị hắn rõ ràng tóm gọn.
Ái... Nữ?!
Huyền Thương Quân trán nhăn thành chữ xuyên (川), không lên tiếng. Cái này còn phải nói sao? Nàng nhất định là cầm lông gà làm thẻ lệnh, đi tới Lôi Hạ Trạch cáo mượn oai hùm!
Cái này...
Hiện tại nói gì cũng là vô ích, dù sao nhảy vào Hoàng Hà cũng không tẩy sạch được.
Huyền Thương Quân thu hồi mảnh sao nhỏ.
Không nên tức giận, không nên tức giận.
Nàng chỉ là một đứa trẻ ở nhân gian, non nớt vô tri, cũng không hiểu chuyện.
Mặt hắn lãnh túc, đem chú quyết thanh tâm tĩnh khí đọc đi đọc lại, rốt cuộc chậm rãi mở miệng: "Cơ Lang mặc dù ngang ngược, nhưng hình phạt đến bước này, cũng coi như là dạy dỗ. Dẫn hắn về, nghỉ ngơi thật tốt. Ngày sau phải nghiêm ngặt dạy bảo. Nhất tộc Cơ Thị tiếng tốt tới không dễ, bây giờ có tổ tiên che chở, con cháu đời sau càng nên quý trọng phúc duyên."
Cơ Bạch Yên liên tục dập đầu, Phi Trì bên cạnh đã sớm trợn mắt, há hốc mồm —— Ái nữ của.....Thần Quân?! Chuyện từ bao giờ?!
Huyền Thương Quân chỉ là nhìn một chút biểu tình của hắn, liền giơ tay lên bảo hắn lui. Không nên tức giận, không nên tức giận... Kẻ khác tức giận, ta không tức giận, khí ra bệnh tới không ai giúp...
***Chú thích:
(1) tinh tượng đồ: Là tranh vẽ các chòm sao, dựa vào độ sáng, vị trí của sao chiếu mệnh mà suy đoán số mệnh
(2) Ti Mặc Tiên thị: Là chức vị thần tiên hầu hạ mực bút