Tinh Khôi Và Nồng Nhiệt

Chương 51 - Mấy người đàn ông trong vở diễn.

Trước Sau

break
Cung Triệt quả nhiên hôm sau đi làm lại, Ninh Tiểu Thuần đã đến văn phòng chuẩn bị tài liệu họp từ sớm. Đây là cuộc họp đột xuất, nếu không phải hôm qua Cung Triệt nói cô biết, cô còn không biết chuyện này. Lúc trước họp với Hồ tổng, đều do Cung Triệt đích thân một mình bàn bạc, nhưng lần này còn triệu tập toàn bộ trưởng phòng các phòng ban, theo đó cho thấy cuộc họp lần này quan trọng vô cùng.

Khi Ninh Tiểu Thuần đến phòng họp phát tài liệu ở mỗi vị trí, các trưởng phòng nối đuôi nhau bước vào, cô ngẩng đầu lên, tầm mắt hướng đến Cố Minh Vũ. Anh ta mặc bộ âu phục vừa vặn, môi mím chặt, trong mắt có tơ máu, khuôn mặt có vẻ mệt mỏi, giống như vừa mới đi xa về gấp. Cô sực nhớ chuyện hạng mục Thanh Đảo, chẳng lẽ anh ta vừa từ Thanh Đảo gấp gáp quay về?

Cố Minh Vũ chạm phải mắt Ninh Tiểu Thuần, mỉm cười xem như chào hỏi. Ninh Tiểu Thuần cũng cười chào lại, sau đó bước ra khỏi phòng. Trong lúc cô dẫn mấy cô bưng bê đồ uống từ phòng trà nước đi ra, thì thấy Cung Triệt và Hồ tổng từ ngoài đi tới. Đương nhiên, Tươi Mơn Mởn cũng ở đó, anh ta vẫn mặc bộ âu phục màu bạc, mái tóc bồng bềnh, nhưng có điều lần này có đeo kính, là kiểu kính viền nửa tròng gọng vàng, tăng thêm dáng vẻ thư sinh và chín chắn. Phong cách người này sao lại thay đổi vào lúc thế này chứ. Mấy MM đang cắm cúi làm việc đều lén nhìn về phía họ, mỗi ánh mắt đều hiện trái tim màu hồng. Ninh Tiểu Thuần lắc đầu, nhóm OL cũng là những người quan trọng hình thành hàng ngũ háo sắc.

Mấy người đàn ông từ ngoài cửa thấy Ninh Tiểu Thuần đang đứng ngoài phòng trà nước, Hồ tổng niềm nở vẫy tay với cô, ánh mắt Ngô Kì Vũ sâu lắng nhìn cô, lịch sự gật đầu, Ninh Tiểu Thuần cũng mỉm cười gật đầu với họ. Đột nhiên cô thấy Cung Triệt nhíu mày, không vui nhìn cô, cô giật thót, chẳng lẽ cô làm sai gì sao? Lắc lắc đầu, cô nhanh chóng dẫn mấy cô kia vào phòng họp.

Cung Triệt dẫn Hồ tổng vào phòng họp, các trưởng phòng đều đứng lên chào “tổng giám đốc”. Cung Triệt gật đầu, mời Hồ tổng ngồi xuống, sau đó anh cũng ngồi xuống. Ninh Tiểu Thuần đặt mấy tách trà xong, mau chóng chạy ra sau lưng Cung Triệt ngồi.

Cung Triệt hắng giọng, mở đầu cuộc họp: “Cuộc họp lần này chủ yếu bàn chiến lược tiêu thụ lụa Thịnh gia, đây là nhiệm vụ hàng đầu trong quý này của Hoàn Nghệ chúng ta, mọi người phải thực hiện nghiêm túc...” Lần này họp rất lâu, Ninh Tiểu Thuần hết sức chăm chú làm biên bản, mắt nhìn thẳng, tránh ánh mắt chăm chú từ đối diện bắn tới. Ngô Kì Vũ này muốn làm gì vậy, không phải lần trước cô đã nói rõ ràng rồi sao, đang họp mà anh ta trắng trợn nhìn cô, cô làm sao chịu nổi đây. Cô chỉ muốn sống yên ổn, không muốn thành nhân vật bị nhóm háo sắc ngoài kia công kích.

Đến giờ ăn trưa, cuộc họp cũng kết thúc, Cung Triệt nói: “Mọi người đã rõ nhiệm vụ cần làm của cuộc họp lần này rồi chứ?” Anh nhìn quanh phòng một vòng, thấy tất cả mọi người đều gật đầu, hài lòng nói: “Tốt lắm, hi vọng tất cả thực hiện cho tốt. Cuối cùng còn một việc tôi muốn thông báo với mọi người, Hồ tổng phải về tổng công ty, nhưng vì phối hợp với chúng ta mà anh Ngô Kì Vũ của lụa Thịnh gia sẽ ở lại, làm cố vấn tiêu thụ cho chúng ta, đảm nhiệm chức vụ ở Hoàn Nghệ, mong mọi người giúp đỡ cố vấn Ngô hoàn thành nhiệm vụ.”

Tiếng nói vừa dứt, cả phòng vỗ tay rào rào. Ngô Kì Vũ đứng lên, lịch sự giới thiệu bản thân, được các cô vỗ tay nồng nhiệt nhất. Ninh Tiểu Thuần vô tình nhìn bà cô già, bắt gặp ánh mắt cô ta tham lam như sói vồ mồi, không khỏi rùng mình, thật là khủng khiếp mà. Bà cô già đổi mục tiêu rồi à, chuẩn bị làm trâu già gặm cỏ non á?

Tan cuộc họp, các trưởng phòng đi về gần hết, Cố Minh Vũ lúc ra đến cửa phòng bị Cung Triệt gọi lại: “Vũ, ở lại ăn cơm với chúng tôi.” Cố Minh Vũ nhìn họ, gật đầu quay lại. Ninh Tiểu Thuần nhìn họ một cái, cảm thấy không còn chuyện của cô, chân như bôi mỡ lẹ làng chuồn đi, ai ngờ Tươi Mơn Mởn ở đằng sau gọi cô: “Cô Ninh.” Ninh Tiểu Thuần đành phải dừng lại, quay đầu miễn cưỡng cười cười, “Có chuyện gì không?” Tươi Mơn Mởn vừa định mở miệng, điện thoại của cô vang lên, cô như trút được gánh nặng, cầm điện thoại, đi ra ngoài nghe.

Là Lục Tử Hiên gọi tới, ít nhiều gì cú điện thoại này cũng đỡ cho cô khỏi gặp mặt Tươi Mơn Mởn. Cung Triệt đều còn ở trong, nếu anh ta nói gì đó không nên nói, cô biết phải làm sao đây.



“Alo, Tử Hiên?” Ninh Tiểu Thuần nhận điện thoại.

“Giờ em rảnh không, đi ăn cơm với anh?”

“Có, có,” đương nhiên rảnh, đây là lý do tốt nhất, có thể đường hoàng từ chối Tươi Mơn Mởn, “Anh ở đâu?”

“Trên đường đến, em ở đại sảnh chờ anh một chút, anh đến nhanh lắm, đừng bỏ đi đâu .” Lục Tử Hiên dặn dò.

“Vâng, em biết rồi.” Ninh Tiểu Thuần nhức đầu, cúp điện thoại.

Lục Tử Hiên đang chạy trên đường cũng cúp điện thoại, nhìn xấp giấy tờ để một bên, khoé miệng nhếch lên, tròng mắt hiện lên tia sáng khó hiểu.

Đây là “chân tướng”, đây là chứng cớ sao? Các người chờ xem, tôi không để mấy người sung sướng như vậy đâu. Bất kể thế nào, tôi phải trả cho các người gấp bội. Lục Tử Hiên giẫm mạnh chân ga, phóng nhanh đến Hoàn Nghệ.

Bên đây Ninh Tiểu Thuần vui vẻ cất điện thoại, chuẩn bị về phòng thu dọn, thì Ngô Kì Vũ và Hồ tổng đi ra, thấy Ninh Tiểu Thuần nói xong điện thoại, nên bước lại: “Cô Ninh, tôi...”

“Có chuyện gì không ạ?” Ninh Tiểu Thuần muốn nhanh chóng bỏ đi.

“Cùng ăn cơm nhé?” Tươi Mơn Mởn mời, vẻ mặt chờ mong.



Tươi Mơn Mởn à, tôi làm gì có tư cách ăn cơm với mọi người, giám đốc, tổng giám đốc, Hồ tổng, thêm cố vấn Ngô anh, bốn sếp lớn lận nha, cô sao nhận nổi. “Thôi ạ, tôi có hẹn rồi.” Ninh Tiểu Thuần từ chối.

Tươi Mơn Mởn vẻ mặt hoài nghi, “Vậy à? Với ai vậy?”

Cô hẹn ai, liên quan gì đến anh ta chứ!! Sao anh ta lại hỏi tới, Ninh Tiểu Thuần rất bực mình. “Anh Ngô à, đây là chuyện riêng của tôi, chúc mọi người ăn ngon miệng.” Cô nói xong đi về phòng làm việc của mình.

“Tiểu Ngô, lại đây.” Hồ tổng gọi. Ngô Kì Vũ nhìn theo bóng lưng Ninh Tiểu Thuần, thở dài, đi lại chỗ Hồ tổng. “Cậu nói gì với cô Ninh thế để Cung tổng đứng đợi này.” Hồ tổng không hài lòng.

“Cung tổng, ngại quá, để anh đợi lâu.” Ngô Kì Vũ xin lỗi.

“Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu. Tôi hiểu mà.” Cung Triệt như đang trêu ghẹo, “Có điều, hoa rơi cố ý, nước chảy vô tình, trợ lý Ninh của chúng tôi là hoa đã có chủ rồi.”

“Tôi...” Ngô Kì Vũ nghẹn lời, da mặt mỏng, nên trên mặt đỏ ửng.

Hồ tổng nghe Cung Triệt nói, nghiêng sang nhìn Ngô Kì Vũ. Thằng nhóc này không phải quen với Dương Vi cháu mình à, sao giờ lại theo đuổi trợ lý của người ta, chẳng lẽ một chân đạp hai thuyền? Nghĩ thế, Hồ tổng nổi giận, không vui nhìn Ngô Kì Vũ.

Cố Minh Vũ ở bên cạnh xem kịch hay, lại hơi nghi ngờ, tổng giám đốc nhà anh sao lại tổn thương con người ta vậy, y như cậu bé ghen tuông kì cục ấy.

Ninh Tiểu Thuần đương nhiên không biết tình hình mấy người bên này, cô chỉ chậm chạp thu dọn, không muốn chạm mặt với họ. Sau này Tươi Mơn Mởn làm việc ở Hoàn Nghệ, không tránh khỏi sớm muộn gì cũng gặp mặt ở công ty, muốn chết quá đi. Í, phòng làm việc của anh ta ở đâu đây? Trăm ngàn lần đừng cùng tầng với cô nha...
break
Hệ Thống Xuyên Không Dục Nữ
Ngôn tình Sắc, Xuyên Không, Cổ Đại
Anh Rể Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng
Cậu Thật Hư Hỏng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Hào Môn
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc