Giữa phòng ngủ chỉ còn tiếng thân thể va chạm, tiếng môi lưỡi dây dưa, cùng âm thanh nữ nhân thống khổ rêи ɾỉ kiều mị. Cố Minh Mặc khóc như mưa, run run cất tiếng: “Cầu xin anh…Nhẹ chút….cầu anh nha….”
“Nhẹ không được, bức xử nữ kẹp thật chặt. ŧıểυ tâm can, ai biểu em ȶᏂασ ngon vậy chứ.” Thịnh Phong bóp eo nàng kéo về phía hắn, tốc độ va chạm ngày càng nhanh, ngón tay cũng quên véo véo đầu vυ", sờ sờ âm đế, cuối cùng hắn còn cúi đầu xuống liếʍ liếʍ gương mặt và khóe miệng của nàng, động tác dưới thân càng nhanh hơn: “ŧıểυ bảo bối, có sướиɠ không? dươиɠ ѵậŧ lão công lớn vậy cũng chưa làm em đạt được cao trào?”
Cố Minh Mặc nhắm mắt lại khóc, biểu tình phức tạp rối rắm, nàng vươn hai tay ra ôm lấy bả vai nam nhân, tức giận cắn lên một ngụm, rồi dùng sức hét lên bên tai hắn: “Một chút đều khó chịu! Đồ trứng thối, kỹ thuật của anh thật kém.”
Thịnh Phong bị chọc tức đến không chịu nổi, cắn môi dưới rồi hút đầu lưỡi nàng, dươиɠ ѵậŧ ở bên trong đấu đá lung tung: “ŧıểυ xử nữ! Chơi chết em!”
Hắn dùng ngón tay sờ soạng miệng huyệt của nàng một phen, rồi trét lên mặt nàng: “Chảy nhiều nước như vầy còn nói khó chịu? Tự mình nếm thử coi.” Nói xong liền đem ngón tay mạnh mẽ nhét vào miệng nàng, hạ thân tăng tốc như gắn mô tơ: “ŧıểυ tao hóa! Bắn chết ngươi!”
“A…Không….Không được a….” Cố Minh Mặc rêи ɾỉ mơ hồ không rõ tiếng, co xoắn người lại muốn trốn đi, nhưng chỉ có thể làm cho miệng huyệt càng cắn chặt, khiến nam nhân bắn càng mau: “A, có…có cái gì đi vào….”
Thịnh Phong gắt gao bóp lấy eo nàng, thanh âm trầm thấp: “ŧıểυ xử nữ, toàn bộ đều bắn cho em!”
Cả buổi tối, Cố Minh Mặc bị Thịnh Phong lăn lộn qua lại rất nhiều lần, bụng nhỏ rót đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙, quỳ gối hỗn độn trên giường, dẩu mông lộ ra cái đùi tràn đầy dấu vết hồng tím, mặc cho nam nhân đưa đẩy eo hông ra vào ŧıểυ huyệt dầm dề ái dịch.
“Ân…..To quá….”
Trên mặt nam nhân vẫn rất thâm trầm, viết rõ mấy chữ ‘dục cầu bất mãn’. vυ" trắng thiếu chút nữa làm hoa mắt hắn, vài cọng tóc đen mướt mồ hôi vắt ngang qua lưng, môi đỏ bị mυ"ŧ đến sưng đỏ hơi hơi giương lên thở dốc rêи ɾỉ….Hắn xem đến miệng đắng lưỡi khô, lại cúi người qua hôn lấy, tiếp tế nước miếng cho nàng. Âm thanh kháng cự của nàng càng làm hắn kích động, nhất thời không khống chế được sức lực mà đem khóe miệng nàng cắn hư.
“Đồ trứng thối! Ô ô ô…Tôi hận anh…..Quá lớn…Không cần…”
Thịnh Phong bẻ chân nàng ra, dươиɠ ѵậŧ không ngừng ra vào nơi huyệt khẩu nhỏ hẹp, vừa thở hổn hển vừa ȶᏂασ làm: “Hận tôi? Hận tôi tôi liền yêu em. Xem đây, tôi đang yêu em, cái ŧıểυ dâm phụ này, yêu cái miệng nhỏ hồng phấn chịu để tôi đâm thành màu đỏ nha.”
“Không cần….không cần….a…..” Cố Minh Mặc nheo đôi mắt lại, trong mắt hàm chứa thỏa mãn tìиɧ ɖu͙© đến lười biếng, còn có chút khó chịu không thể thừa nhận, dâm thủy chảy ra càng nhiều sau một lần bị nam nhân đâm vào, nàng giờ chỉ có thể nằm ở trên giường thét chói tai, dâm thủy từng đợt từng đợt chảy ra bên ngoài.
Cố Minh Mặc trôi nổi trong cảm xúc cao trào, hắn vừa bóp vυ" vừa chờ nàng phun nước xong: “ŧıểυ dâm phụ, không phải em nói khó chịu sao? Khó chịu mà đêm nay cũng lên cao trào vài lần ha?”
Cố Minh Mặc quay đầu nhìn hắn, ánh mắt trống rỗng, làn da trắng nõn nay đã chuyển sang màu hồng phấn, hai chân mở rộng ra cũng chưa hề khép lại, cuối cùng cũng chỉ có thể mang theo ủy khuất, khóc lóc nức nở mắng ra vài tiếng: “Đồ trứng thối…..”
Thịnh Phong bị mắng cũng không hề tức giận, ngược lại còn kéo chân nàng ra: “ŧıểυ huyệt bị chơi thành màu đỏ rồi, môi âʍ ɦộ cũng sưng thật lợi hại, chỗ đó của tụi mình đều dính máu, phải đi tắm rửa một cái mới được.”
Cố Minh Mặc biết cái đồ biến thái này không sợ bị mắng, bèn quay mặt đi, nhắm lại đôi mắt khô khốc đã khóc cả đêm nên rất khó chịu….
Khi nàng mở mắt ra lần nữa thì trời đã tối rồi, trên người cảm giác thật sạch sẽ, nam nhân bên người thì đang dựa vào đầu giường xem tin tức quốc tế toàn là tiếng anh. Một người học dở như Minh Mặc thì quả thật nghe một từ cũng chả hiểu nổi.
“Tỉnh rồi?” Giọng nam trầm thấp trong đêm thật câu người, so với cách ăn mặc tây trang vuốt keo xoa tóc vô cùng cợt nhả lưu manh, thì khi hắn mặc quần áo ở nhà ngược lại lại có một hương vị nghiêm túc soái ca khác lạ.