Nuốt hơn phân nửa sau đó dừng lại, Bùi Yên nhu nhược nhìn người đàn ông, khuôn mặt nhỏ yêu kiều buồn rầu chất vấn anh.
ŧıểυ yêu tinh này!
Bộ dáng cầu hoan của cô nhóc gợi lên dục hỏa trong người đàn ông, lồng ngực rắn chắc thở dốc kịch liệt.
Bàn tay to siết chặt eo cô, phần hông cường tráng đỉnh một cái thật mạnh, côn th*t sưng to tiến vào bên trong mật huyệt.
"A..."
Bùi Yên ngẩng đầu lên, bụng nhỏ căng trướng làm cô hừ hừ ngâm nga, nhẹ cong môi đỏ, hương ngọc lan thoang thoảng phả vào Lâm Dịch Phong.
Bàn tay to lặp lại động tác xoa bóp mông nhỏ, da thịt hồng hào dần dần được in vết năm ngón tay người đàn ông.
Anh thúc giục bé con: "Thoải mái sao, mau động đi!"
Trải qua vài cuộc hoan ái, người đàn ông dạy dỗ Bùi Yên trở nên thuần thục hơn, tay nhỏ chống ở ngực anh, vòng eo thon gọn không còn xấu hổ dùng sức lên xuống.
Nhũ cầu tùy ý đung đưa, tạo thành cơn sóng lăn tăn trên làn da trơn bóng, đẹp đến mê hồn.
ŧıểυ huyệt nuốt trọn cự vật, quy đầu thô cứng nhiều lần chọc huyệt thịt mẫn cảm, chỗ kết hợp tràn ra từng đợt mật dịch, vương vãi thấm ướt drap giường.
Mới động được mười lần, cả người cô gái nhỏ bủn rủn, mệt mỏi ngả vào lồng ngực anh.
Cái miệng nhỏ còn rêи ɾỉ vài tiếng tỏ vẻ khó chịu không thôi.
Quá đuối rồi, sao anh có thể làm cả buổi tối...
"Mệt sao? Yếu như vậy à?"
Lâm Dịch Phong cúi đầu nhìn cô gái nhỏ thở gấp gáp, đôi mắt đen láy hiện lên ý cười, giây sau liền biến mất.
Anh rất hưởng thụ ánh mắt say mê của cô dành cho anh, hay ngắm cô nhóc mồ hôi đầm đìa dán vào ngực anh, đúng là đáng yêu mà.
Phải tự mình chủ động giúp cô thôi.
Ngay lập tức, người đàn ông ra sức ȶᏂασ lộng cô, thân thể nhỏ xinh giật bắn lên, anh nhanh chóng rút côn th*t, lại mạnh bạo cắm vào trong.
Bùi Yên như ngồi trên lưng ngựa xóc nảy, nơi riêng tư thọc vào rút ra, tiếng nước "òm ọp" càng thêm vang dội.
Cô bị cắm hỏng rồi... Mau cắm chết cô...
Bùi Yên hoảng hốt nắm chặt drap giường, bên dưới điên cuồng tuôn trào mật hoa, cô gái nhỏ thống khổ la oai oái.
"Ách a! A ân! Ách a! A ân!..."
Khuôn mặt tinh xảo dụ hoặc anh, bé con xinh đẹp tựa đóa hoa đang đầm mình vào bão táp mưa sa, dáng vẻ phong tình vạn chủng khiến người đàn ông mê muội vì cô.
Lâm Dịch Phong hơi dùng sức đẩy, cô nhóc ngã xuống, chân đặt giữa eo anh.
Anh nâng hai chân cô gái nhỏ đè lên nhũ hoa phấn hồng.
Sau đó lại không thỏa mãn liền túm chặt cổ chân non mịn trước ngực, mở đầu cho công cuộc "hoan ái".
Mỗi khi cô gái nhỏ bị đâm đến cuối giường, bàn tay to kia nhạy bén kéo cổ chân cô lại.
Sau đó lại quấn quýt nhau như đôi ŧıểυ ngư vùng vẫy trong biển lớn.
Lúc thì cô gái nhỏ bị anh nâng lên, lúc thì nằm uể oải mặc anh ȶᏂασ làm.
Tuy nhiên, chỉ có nơi giao hợp "Phốc! Phốc! Phốc!" chưa bao giờ gián đoạn.
"A! A ân! Dịch Phong!! Ân a!..."
Bùi Yên đánh mất lý trí trước tư thế điên cuồng của hai người, nơi tư mật chống đối cô, mang theo niềm vui sướиɠ khi bị anh "bắt nạt".
Cô nhóc sức cùng lực kiệt thừa nhận người đàn ông ngang nhiên xâm lược.
Muốn chết... Muốn chết mất thôi...
"Ách a! Ách a! Ách a! Ách a!"
Bé con kêu thảm thiết, nháy mắt đã bị anh đâm đến cuối giường, mười ngón tay gắt gao bám chặt mu bàn chân, hoa huy*t kiều nộn nhanh chóng cao trào.