Cự vật hóa thành mãng xà tung hoành bốn phương, cô gái nhỏ không nhịn được lẩm bẩm kêu thảm, hai mắt đẫm lệ cầu xin người đàn ông.
"Dịch Phong...Ân a!...Chậm...Chậm một chút..."
Lâm Dịch Phong không bỏ qua bất cứ biểu tình nào trên mặt cô, mái tóc rong biển uốn lượn, hai má hồng hào có thể vắt ra nước dụ dỗ anh càng thêm xằng bậy.
Mắt hạnh mê muội phản chiếu hình bóng của anh, còn hoa huy*t bên dưới liều mạng siết chặt khiến người đàn ông sung sướиɠ. Anh cúi người đè lên cô gái nhỏ một lần nữa.
Bàn tay to xoa bóp kiều mông, cả hai cơ thể quấn lấy nhau nằm gọn trên bàn.
"Bảo bối, làm em thật sướиɠ!"
Lâm Dịch Phong giữ đầu cô nhóc, tàn bạo hôn sâu cô, tay vỗ vỗ mông thịt, thở hổn hển nói.
"Mở chân ra, để ông xã đi vào toàn bộ."
Quy đầu chọc chọc miệng huyệt, anh cố ý không cắm vào mà chờ cô gái nhỏ tự mình động thủ.
Lời nói càn rỡ làm Bùi Yên đỏ mặt tía tai, người đàn ông này thật quá đáng mà.
Anh thấp giọng dụ dỗ bên tai cô, đôi mắt thâm trầm nhìn con mồi non nớt, muốn đem cô lột da róc xương mới vừa lòng.
Cô ngoan ngoãn mở rộng hai chân, người đàn ông thuận thế đâm sâu bên trong.
"Ngô ân~"
Bất thình lình bụng nhỏ được đút no căng, Bùi Yên yêu kiều rêи ɾỉ phát ra thanh âm ngọt lịm, vừa uyển chuyển vừa êm tai quyến rũ anh trầm luân.
Trong khi đó, côn th*t mạnh mẽ liên tục "cày cấy" vườn đào, tiếng nước "òm ọp" loáng thoáng bên tai cô gái nhỏ.
Bùi Yên thẹn muốn chết, khuôn mặt đỏ bừng xấu hổ chôn vùi ở cổ anh, đôi lông mi lớn mật quét qua làm anh ngứa ngáy.
Lâm Dịch Phong không cầm lòng được cười nhẹ, trêu ghẹo cô: "Bé ngoan, còn chưa quen sao?"
Nhớ tới bảo bối nhà anh mỗi khi hoan ái, cô đều nói lắp yêu cầu tắt đèn chọc anh dở khóc dở cười không thôi. Chà, phải nghiêm túc phổ cập khoa học cho cô mới được.
"Ông xã "yêu" em là chuyện bình thường, giống như bữa cơm hằng ngày vậy. Em không thể tắt đèn rồi ăn..."
"Đừng...đừng nói nữa."
Bùi Yên đánh gãy lời anh, đầu nhỏ càng vùi sâu trong lòng anh.
Người đàn ông lưu manh này còn kể lể nữa chứ, lúc nào ngoài miệng cũng đáp ứng cô, nhưng tay thì điều chỉnh đèn đến mức sáng nhất.
Anh còn nâng mông cô thật cao, bắt chỗ kia phun ra nuốt vào điên cuồng.
"Được, anh không nói, anh làm!"
Lâm Dịch Phong xấu xa cong môi, khởi động nửa thân trên, vươn tay cầm lấy rượu vang đỏ.
Chất lỏng màu đỏ thẫm chao đảo, đổ xuống bầu ngực sữa, bụng nhỏ, cuối cùng là nơi giao hoan giữa hai người.
Người đàn ông hưng phấn đâm thọc đưa chất lỏng vào hoa huy*t, cứ thế lặp đi lặp lại.
Chốc lát, nơi tư mật cô gái nhỏ sóng sánh hỗn hợp rượu và mật dịch không khác gì vừa mới phá thân.
"Ân a ~~~"
Cột nước ấm áp phun trào thúc đẩy cơ thể mềm mại, Bùi Yên mệt mỏi lắc đầu xin hàng.
"Dịch Phong...Đừng như vậy..."
Bé con khó chịu muốn lau sạch rượu trước ngực, chưa kịp động đậy đã bị anh đè lên bàn.
Lâm Dịch Phong hôn cánh môi đỏ mọng, giọng khàn khàn dỗ dành: "Bảo bối ngoan, ông xã hút cho em."
Khe ngực sữa ánh sắc hồng, hai luồng nhũ thịt dính đầy nước tản ra hương thơm ngào ngạt cùng mùi rượu nồng nàn.
Cổ họng anh nghẹn lại, bàn tay to nắm đôi bạch thỏ liếʍ mυ"ŧ tấm tắc. Long căn hung mãnh ȶᏂασ ŧıểυ huyệt nở hoa, hai túi tinh chụp đánh mông nhỏ "bạch bạch".
"Ân a! Ân a!...Dịch Phong...Nhẹ chút..."
Cô gái nhỏ rùng mình, tay ôm đầu người đàn ông vô lực khóc than, đôi mắt ướt át nhìn hai chân trắng nõn lên xuống trên vai anh, bầu ngực sữa bị anh cắn nuốt "chậc chậc"
Hoa tâm cô nhóc tê dại, nửa chờ mong nửa sợ hãi giây tiếp theo được anh ȶᏂασ làm.
Bụng nhỏ ngày càng trướng đau, eo thon theo đó động đậy bắt buộc anh cắm một cái thật mạnh, hoa huy*t run rẩy kịch liệt giàn giụa nước mật.
Bảo bối nhà anh cao trào rồi!
Lâm Dịch Phong vui vẻ ngậm nhũ hoa, đắc ý cười cười, anh ngẩng đầu hôn khóe mắt ẩm ướt của bé con, mười ngón tay đan chặt vào nhau.
Anh nâng người cô, kiện eo dán sát lại gần đồng thời hai bánh mật đào va chạm ngực anh, mùi tình ái nồng đượm tiếp tục bao vây căn phòng.
"Ân a ~"
hoa huy*t vừa cao trào cực kỳ mẫn cảm, Bùi Yên khóc thút thít bên vai anh, phía dưới tự giác hút chặt.
Ở một không gian khác, Lâm Dịch Phong nằm trên sofa, trong lòng anh là cơ thể mềm mại của cô gái nhỏ.
Người đàn ông lười biếng giống hệt một con mãnh thú được thỏa mãn, bàn tay to che kín vết đỏ sau lưng cô. Anh lưu luyến cảm giác trơn bóng vừa rồi, nhẹ nhàng vỗ về người yêu.
Bùi Yên treo trên người anh. Vui sướиɠ qua đi cô gái nhỏ mệt không thở nổi, mắt hạnh híp lại, môi đỏ khẽ hở, một bộ dáng bị chà đạp thảm thương.
Căn cự vật nửa cứng còn dính bắp đùi cô, cô nhóc không thoải mái di chuyển, hoa huy*t bên dưới bỗng nhiên ào ào từng luồng mật hoa, là của anh...
Bùi Yên bừng tĩnh, mấy ngày trước tới kỳ hành kinh nên cô không quá để ý.