Hoàng hôn buông xuống, không gian vốn sáng sủa giờ đây chìm trong màn đêm tĩnh mịch.
Cửa phòng được khóa chặt bằng một sợi dây thép nên người bên ngoài không thể đẩy vào.
Một cảnh sắc hương diễm đang diễn ra, áo sơ mi nam, quần áo và nội y nữ rải trên mặt đất. Cô gái nhỏ chỉ mặc một chiếc qυầи ɭóŧ ngồi lên bàn, mông nhỏ đẫy đà chạm vào quần tây đen của người đàn ông, toàn thân cô nhóc gần như trần trụi.
Sắc mặt cô phiếm hồng, đôi tay dồn ép thỏ ngọc dán sát ngực anh, đầu nhũ tiêm bị anh gặm mυ"ŧ không thôi.
Mà phía dưới, hai chân thon dài mở rộng quấn bên hông anh.
Cự vật cứng rắn cách tầng qυầи ɭóŧ mỏng chọc chọc miệng huyệt, một lát sau lớp vải dệt đã ướt đẫm.
Lâm Dịch Phong xoa xoa mông nhỏ, anh bỏ qua khối thịt đầy đặn, dễ như trở bàn tay xé rách mảnh vải còn sót lại trên người cô.
Anh siết chặt kiều mông, khi thì bắt cô hùa theo nhịp điệu của anh, khi thì ngón tay sờ soạng kẽ mông non mịn, nhẹ nhàng âu yếm hoa huy*t nóng bỏng.
Người đàn ông yêu thương nơi riêng tư của cô gái nhỏ, miệng không hề buông tha bầu ngực sữa ngọt ngào, khuôn mặt tuấn tú vùi sâu trong nhũ thịt mềm mại, môi mỏng bao hàm hai viên anh đào cùng tuyết nhũ trắng nõn, ngay lập tức tiếng liếʍ mυ"ŧ "tấm tắc" phát ra.
"Chậm... Chậm một chút, Dịch Phong... Chậm một chút......"
Bùi Yên thấp giọng nỉ non, đôi mắt ngập nước vì sung sướиɠ, trước ngực là nơi vô cùng mẫn cảm của cô gái nhỏ mà anh lại còn cắn nuốt hai đỉnh anh đào.
hoa huy*t chọc phải long căn, dường như anh có thể bất chấp tất cả để được đầm mình trong Thủy Liêm động.
Cô gái nhỏ hệt như một chú dê non đưa vào miệng cọp, ngón chân cuộn tròn, môi đỏ khẽ hở, không chịu nổi cầu xin anh.
"Phía dưới...Nhẹ một chút...Được không..."
Hốc mắt Lâm Dịch Phong tràn ngập dục hỏa, sự tức giận thoạt nhìn anh nghiêm nghị hơn rất nhiều.
Hai tay anh du tẩu trên làn da trơn nhẵn, đột nhiên nâng mông cô, phần eo rắn chắc dùng sức đĩnh lộng, quy đầu cực đại cách lớp qυầи ɭóŧ đâm vào nơi tư mật.