Cô còn chưa kịp suy nghĩ thì hắn đã vòng tay ôm lấy eo cô, cánh tay kia vòng xuống chân cô, bế bổng cô lên.
“Từ nơi này đến phòng ngủ, em có mười giây để đổi ý.
“A? Muốn... Muốn làm ư?” Cô cảm thấy cả người lại nóng bừng lên.
Hắn cúi đầu nhìn cô: “Em đã hứa với anh rồi.”
“Còn chưa làm hòa đã muốn làʍ t̠ìиɦ à?”
Câu hỏi của cô khiến hắn cảm thấy hơi buồn cười.
“Anh...” Cô cọ trán lên cằm hắn, nói nhỏ như đang thì thầm với chính bản thân mình: “Ngày nào em cũng muốn nhìn thấy anh, sau này, buổi tối anh có thể về nhà sao? Coi như là... Vì em?”
“Về nhà thì có thể ngủ với em không?” Mỗi câu nói của hắn đều khiến cô trở tay không kịp.
Cô không ngờ hắn lại hỏi như vậy, cái miệng nhỏ nhắn mấp máy một chút, sau đó vùi mặt vào trong cổ hắn, ngốc nghếch đáp lại: “Được.”
Cô thực sự không biết lúc này mình đã đồng ý một “điều khoản ác ma”.
Lưng cô chạm lên chiếc giường mềm mại, Mạc Nhiên thuận thế đè lên người cô, hôn nhẹ lên vành tai cô: “Em không còn cơ hội đổi ý nữa đâu.”
“Ừm...” Giọng nói của cô nhỏ nhẹ, mềm mại: “Anh trai, nhẹ chút.”
Mạc Nhiên ngậm lấy vành tai của cô, đầu lưỡi vươn ra liếʍ láp trong tai cô.
“Từ giây phút này, em không chạy trốn được đâu.” Giọng nói của hắn vẫn tràn đầy từ tính như vậy, khiến trái tim cô đập thình thịch.
“Anh...” Cô vừa mới gọi được một tiếng thì bờ môi đã bị hắn chặn lại. Khoang miệng ẩm ướt lập tức bị xâm chiếm, đầu lưỡi mềm mại bị bắt làm con tin.
Gương mặt của cô đỏ bừng lên vì thiếu oxy, trông trẻ trung và đáng yêu hơn rất nhiều, bầu ngực tròn trịa cũng nhấp nhô dưới làn vải mỏng.
Mạc Nhiên luồn tay vào trong vạt áo cô, áo lót nhanh chóng được đẩy lên, lộ ra bộ ngực đang run rẩy.
Tống Lai Yên không nhịn được mà “Ưm” lên một tiếng.
Hắn kẹp lấy núm vυ" của cô, đồng thời cúi đầu xuống, dùng miệng thưởng thức một bên ngực của cô.
Ngực của thiếu nữ cũng không quá lớn, nhưng hình dáng lại vô cùng xinh đẹp.
kɧoáı ©ảʍ vì da thịt tiếp xúc còn rất mới mẻ và xa lạ với Tống Lai Yên, giờ phút này cô cảm thấy căng thẳng vô cùng.
Bầu ngực của cô bị năm ngón tay của hắn nhào nặn thành đủ loại hình dáng, giống như đang nhào nặn trái tim cô vậy. Tống Lai Yên vặn vẹo thân thể, run rẩy vươn tay lên nắm lấy cổ tay hắn.
Quần short jean của cô cũng nhanh chóng bị hắn cởi ra.
Mạc Nhiên tách hai chân cô ra, đây là lần đầu tiên nơi tư mật của cô phô ra trước mặt người khác giới, cũng là lần đầu tiên nghênh đón ánh mắt trần trụi của hắn.
Hắn dùng hai ngón tay vạch mép ŧıểυ huyệt của cô ra, bên trong hồng hào trông vô cùng quyến rũ. Cô đã ướt át từ lâu rồi, ŧıểυ huyệt ướt sũng, khi hai mép thịt bị tách ra thì lập tức lộ ra những sợi dịch nhớp nháp óng ánh.
Ái dịch trong suốt, ŧıểυ huyệt nhớp nháp.
Mạc Nhiên là người không có mặc cảm trinh tiết, nhưng vào thời khắc ấy, ham muốn chiếm hữu của hắn lập tức tăng lên đến cực hạn.
“A... Anh...”
Hai chân cô vòng quanh hông hắn, đôi chân dài trắng nõn run rẩy, khi hắn tiến vào thì lập tức căng cứng ra như một đường thẳng.
Hắn không có thói quen nói những lời da^ʍ đãиɠ khi làʍ t̠ìиɦ, nhưng khi vừa mới tiến vào trong ŧıểυ huyệt trinh trắng của cô, hắn không nhịn được mà khàn giọng nói một câu: “Thật chặt.”
Cô áp mặt lên cổ hắn, cảm nhận tiếng mạch đập của hắn. Cô hơi cúi đầu nhìn xuống, thấy mình đang dang rộng hai chân, còn hắn đang chậm rãi di chuyển trên thân thể mình. Mỗi lần hắn cử động eo, dươиɠ ѵậŧ thô to của hắn lại tiến sâu vào trong nơi tư mật chật hẹp của cô.
Thông đa͙σ chặt chẽ và nhớp nháp, dâm dịch chảy ra liên tục, mỗi lần hắn cắm vào lại vang lên những tiếng “tách”, “tách” đáng xấu hổ.