Giao nhân một bên vuốt ve thân thể của ŧıểυ thư, một tay đâm tiến trong nhục huyệt của nàng. ŧıểυ huyệt dần dần được mở rộng, thân thể mỹ mạo của ŧıểυ thư cũng theo đó mà rêи ɾỉ trên mặt sông.
“Ưm... Ah... Ah...”
Nàng khẽ chau mày, thần sắc giống như đau khổ, lại giống như vui thích, hai chân dùng sức kẹp chặt lấy tay Giao nhân, khiến ŧıểυ huyệt càng thêm kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn.
Cảm giác tê dại chạy dọc thân thể, Liễu Y Y không nhịn được mà bắt đầu rêи ɾỉ: “Khó chịu quá... Ngứa ngáy quá... Mau đυ. ta đi...”
Hơi thở của Giao nhân càng lúc càng trầm, thứ to lớn của hắn mỗi lúc một to hơn, chống đỡ lên miệng ŧıểυ huyệt của nàng.
Lúc ở trên bờ thì còn đỡ, hắn tốt xấu gì cũng có thể khắc chế được du͙© vọиɠ. Nhưng sau khi xuống nước, khôi phục lại bản thể thì thú tính hung mãnh khó mà giấu diễm.
Dưới ánh trăng, đôi mắt hắn đỏ hoe, những đường gân xanh trên mu bàn tay nổi lên, hắn véo vào cặp mông tròn trịa của ŧıểυ thư, vạch khe mông của nàng ra giống như tách một trái đào chín mọng, để lộ ra cánh hoa đầy mê hoặc.
Đuôi cá màu đen mạnh mẽ vung vẩy, bọt nước bắt tung tóe. Dưới ánh trăng, có thể nhìn thấy vô cùng rõ ràng, dươиɠ ѵậŧ tráng kiện của hắn từng chút từng chút đâm vào trong ŧıểυ huyệt ướt át của nàng.
“A... A... To quá...”
Thân thể Liễu Y Y không nhịn được mà ưỡn cong lên.
Thứ đó của hắn thực sự quá to lớn, to còn hơn cả cánh tay của nàng. Cho dù ŧıểυ huyệt của nàng đã được khuếch trương từ trước, nhưng lúc mới bắt đầu nuốt lấy thứ này cũng vô cùng gian nan. Miệng huyệt của nàng bị kéo căng ra hết cỡ, gần như muốn rách ra vậy. Cảm giác đau đớn ập đến khiến tìиɧ ɖu͙© mãnh liệt như rút đi, nàng ôm chặt lấy Giao nhân, gương mặt dán chặt lên cổ hắn, muốn tìm kiếm sự an ủi từ hắn.
Hai tay Giao nhân ôm lấy thân thể nở nang của nàng, bàn tay vỗ nhẹ lên lưng nàng, trán nổi đầy gân xanh, chứng tỏ giờ phút này trong lòng hắn cũng đang vô cùng khó chịu.
Huyệt thịt chăm chú mυ"ŧ chặt lấy thân thể của hắn, kẹp chặt đến mức hắn nửa bước khó đi. Hắn nhìn về phía bờ sông, muốn ôm nàng lên bờ, nhưng cánh tay lại bị nàng ôm chặt lấy.
Gương mặt của Liễu Y Y tái nhợt, trán lấm tấm mồ hôi, mái tóc đen của nàng ướt nhẹp, ánh mắt mông lung hơi nước. Rõ ràng lúc này nàng đang rất đau, đau đến mức thân thể phát run, thế nhưng vẫn kiên trì: “Không muốn về, làm ở chỗ này đi.”
Dưới ánh trăng sáng, trên mặt sông lấp lánh, người đẹp đang giao cấu mãnh liệt với giao nhân.
Cơ thể trắng nõn và đầy đặn của nàng được đôi tay khỏe khoắn và mạnh mẽ ôm chặt, nàng gục đầu vào vai giao nhân, tiếng thở dốc của hai người như đan xen vào với nhau.
Bầu ngực trắng nõn của Liễu Y Y lúc này in đầy những dấu tay đỏ bừng, núm vυ" còn có cả vết cắn.
“Ưm... Ưm... Ah... Ah...”
Liễu Y Y ôm chặt lấy giao nhân, hai mắt long lanh sóng nước.
Nơi tư mật của thiếu nữ không ngừng chảy ra dâm dịch, mặt nước cũng bắt đầu thoang thoảng mùi vị sắc tình. Chân trái của nàng quấn vào đuôi của hắn, chân phải gác lên cánh tay của hắn, hai chân bị dạng rộng ra hai bên, thứ to lớn xấu xí màu đen liên tục xuất hiện rồi biến mất.
“Ngứa quá...”
ŧıểυ thư vặn vẹo thân thể, ŧıểυ huyệt vô thức thít chặt lại hơn.
Di chuyển tưởng chừng như rất nhỏ này lại khiến cho huyết dịch khắp người giao nhân sôi trào. Bởi vì nơi đó của ŧıểυ thư quá nhỏ nên hắn không dám nhét hết vào toàn bộ. Thứ to lớn của hắn vất vả lắm mới chen vào được một nửa, không dám đâm sâu hơn, nhưng ŧıểυ thư lại đột nhiên thít chặt ŧıểυ huyệt lại như thế này khiến cho bắp thịt của hắn lập tức căng cứng, dươиɠ ѵậŧ run lên, hông không khống chế được mà đẩy về phía trước một chút, cắm sâu vào trong.
“A a a!”
Liễu Y Y hét lên một tiếng the thé, nâng mông lên vô thức tránh né, vừa cử động một chút thì vòng eo đã bị siết chặt lại, ấn ngược trở về.
Cùng với tiếng vỗ mạnh của mặt nước, dươиɠ ѵậŧ khổng lồ to như cánh tay của giao nhân lúc này đã hoàn toàn đâm sâu vào trong ŧıểυ huyệt chật hẹp của nàng rồi.