Tiểu Muội Không Phải Sợ

Chương 5

Trước Sau

break
EDIT:ILY ZHANG

Chử Nhật Dương khẽ cắn vào môi dưới phấn nộn của Vân ŧıểυ muội,răng nhọn tinh tế cắn chặt, đầu lưỡi có giống như không có quét nhẹ qua, liếʍ mυ"ŧ hương thơm cánh môi mềm.

“Đừng…. Ngứa…” _Vân ŧıểυ muội nhíu lông mày nhỏ, lải nhải kháng cự, muốn rời khỏi mặt hắn,muốn trốn tránh hắn cắn chặt, hắn lại thừa cơ mật thật che lại phấn cánh hoa.

Ướt, nóng đầu lưỡi linh hoạt thăm dò vào hơi thở mùi đàn hương từ miệng,liếʍ quá răng trắng xinh xắn, hấp thu theo nước bọt ngọt trong miệng nhỏ,quấy phá đùa hơi thở nàng

Vân ŧıểυ muội nhịn không được khẽ thở gấp, khi trong miệng hắn nếm tới mùi rượu, không kềm được lộ ra phấn lưỡi nhiệt tình liếʍ lấy cái miệng của hắn.

“Rượu…”_ Nàng thích hương vị trong miệng hắn, hỗn hợp lấy mùi rượu hơi thở nam giới khiến nàng mê loạn, mâu nhi nhiễm lên một chút hiện nhân uân.(nhân ân=khí trời đất hòa )

Nàng nổi lên mê liếʍ lấy môi của hắn, chủ động quấn mυ"ŧ lưỡi của hắn, từng miếng từng miếng liếʍ lấy, mυ"ŧ lấy,tham lam đòi hỏi hương vị ngọt ngào trong miệng hắn

Nàng chủ động dẫn đến Chử Nhật Dương tìиɧ ɖu͙© dâng cao,thân thể tráng kiện áp chặt lấy nàng, đưa nàng đè ở trên đệm giường ,đồi ngực đẩy theo trước ngực tròn đầy thẳng đứng của nàng.

Bàn tay to thăm dò vào vạt áo, xé xuống cổ áo, ngăn cách lấy áo lót cầm một cái tuyết trắng non mềm. Lòng bàn tay nhẹ nhàng cọ xát quần áo, khiến quần áo cọ xát theo bội lôi mẫn cảm. (ân, bội lôi, cứ tưởng tượng thế này, một bông hoa, bội lôi là nhụy hoa, nói chung là cái ở giữa bông hoa. ách…cơ thể của mìn

Đầu lưỡi lửa nóng cũng quấn mυ"ŧ lấy phấn lưỡi,kích mυ"ŧ ra hoa lửa tìиɧ ɖu͙©, hai người hơi thở dồn dập, rung động dẫn đến mập mờ,tiếng mυ"ŧ lại mê hoặc người

Vân ŧıểυ muội không kềm được phát ra tiếng nhỏ anh ninh, cảm giác giữa bộ ngựctruyền tới tê dại nho nhỏ, toàn thân phình lên cảm giác lạ còn lửa nóng khó chịu

“Khát…” Phấn lưỡi khẽ liếʍ lấy môi, hạnh mâu mập mờ nhìn hắn, cảm thấy miệng khô lưỡi khô, “Nước…”

Nhìn nàng như vậy không tự biết dáng điệu mê hoặc người khác,Chử Nhật Dương khẽ rút ra khẩu khí, nhịn không được ngậm phấn lưỡi.”Khát sao?” Hắn cũng rất khát, đói khát đến mức muốn đem nàng nuốt vào bụng.

“Ừm… Khát…” Nàng liếʍ lấy nước bọt trong miệng hắn,cũng không đủ, nàng càng liếʍ càng khát, thân cũng càng lúc càng nóng.

Nụ hoa non nớt ở áo lót cọ xát xuống sớm thẳng đứng. Nụ hoa ở dưới quần áo sớm hé mở, mà hắn lấy hai ngón tay khẽ nhắc theo kiều nhụy, chậm rãi ấn xuống đè chỗ riêng tư mà cọ sát, cũng khiến bội lôi dính vào dưới quần áo.

Ngón tay tà nịnh suồng sã chơi đùa Bội Lôi hồng đẹp,ướt, nóng môi lưỡi cũng không bỏ qua cái miệng nhỏ nhắn, phóng đãng liếʍ mυ"ŧ lấy cái miệng nhỏ non mềm, vạch lấy cái lưỡi.

Cái miệng nhỏ nhắn bị hắn vừa liếʍ vừa cắn,khiến Vân ŧıểυ muội gần như thở gấp lại giống như thở không được, cũng không ngừng nuốt kích mυ"ŧ nướt bọt chảy ra,phần xương gò má sớm bị tràn ra nướt bọt chảy ướt.

Mà thân cũng càng lúc càng nóng, cái miệng nhỏ nhắn thèm muốn lấy nước bọt của hắn, nhưng nụ hôn của hắn rất đốt nóng, căn bản làm nàng không ngừng nuốt vào cổ.

“Ô… Khát…” Nàng chịu không nổi,vừa nóng lại vừa khát tra tấn khiến nàng quay thân vùng vẫy, nghĩ đến một tia cam dịch.(ái dịch ngọt)

Chử Nhật Dương rời khỏi cánh môi, thấy mặt nhỏ triều hồng, cánh môi bị hắn mυ"ŧ cắn đến sưng đỏ kiều diễm, phần lưỡi khó chịu liếʍ lấy môi, đôi mắt đẹp dụ người đói khát mà nhìn lấy hắn.

“Nước…” Nàng khẽ lẩm bẩm,thân muốn lấy nước uống trên bàn.

“Đừng cử động.”_ Chử Nhật Dương lại không để nàng đứng dậy, đưa hai bàn tay vùng vẫy của nàng giơ cao lên …, xé màn giường xuống trói chặt.

“Làm cái gì…”_ Vân ŧıểυ muội nhíu mày, vặn vẹo lấy hai tay bị trói lại, nghi hoặc nhìn hắn.

Chử Nhật Dương giơ thân lên, từ trên bàn cầm lấy trà hồ Bạch Ngọc,vẻ mặt tà khí đi đến bên giường.

“Nước…” Nàng khao khát nhìn hắn, khát nước liếʍ lấy môi.

Chử Nhật Dương lấy miệng hồ,môi liền ngậm một ngụm nước, cúi đầu che lấy môi Vân ŧıểυ muội

“Ừm…” Vân ŧıểυ muội đói khát uống lấy nước trong miệng Chử Nhật Dương, lưỡi hắn ướt, nóng thuận theo mớm mυ"ŧ lấy phần lưỡi,đến mức không kịp nuốt vào thủy dịch tràn ra cánh môi, chậm rãi nhuộm ướt cổ ngọc

Chử Nhật Dương rời khỏi môi xinh, đầu lưỡi đi xuống liếʍ mυ"ŧ, đưa thủy dịch tràn ra liếʍ sạch, lưu lại vết tích lửa nóng

Hắn khẽ liếʍ lấy tuyết trắng không tì vết đọng ngoài da không, ngăn cách lấy áo lót, há miệng ngậm một cái tuyết trắng tròn đầy, đầu lưỡi trêu chọc nụ hoa dồi dào nhịp điệu nhẹ nhàng chơi đùa

Nướt bọt đem vải vóc nhiễm ướt, cũng làm nụ hoa khẽ dính lại, đầu lưỡi cảm giác được nụ hoa rất cứng, hắn mới há miệng ngậm, hơi hơi dùng lực hút,dùng răng nhọn cắn nhẹ

Vân ŧıểυ muội lên tiếng nhỏ phì, trên bộ ngực truyền tới tê dại khoái ý làm nàng run nhẹ, giữa hai đùi khuếch tán theo một chút tao động.

Nàng nhịn không được tiến đến hai đùi, lại ngăn không được chất dịch ướt từ bên trong cơ thể vực thẩm tràn ra

Đột nhiên xa lạ tình triều làm nàng sợ hãi, vừa hợp thân thể nhưng cũng dẫn theo hưng phấn, hai loại phản ứng hoàn toàn bất đồng làm nàng không thể thích ứng.

Phát hiện nàng run nhẹ, Chử Nhật Dương cười nhẹ.”Hư… Đừng sợ, chỉ cần cảm thụ ta cho nàng….”_Đang nói, hắn xé xuống áo lót, nhìn lưỡng đoàn no đủ như tuyết trằng tròn đầy dụ người

Hai chiếc nụ hoa sớm gắng gượng, côi hồng(nhũ hoa) giống như trưởng thành no đủ, ánh sáng sấn theo tuyết trắng non mềm, diễm hồng kiều nhụy càng thêm dụ người muốn ngắt lấy

“Không…” _Phát hiện Chử Nhật Dương chăm chú, Vân ŧıểυ muội không khỏi xấu hổ, muốn vùng vẫy,nhưng mà hai bàn tay bị trói lại không thể di chuyển.

Nàng chỉ có thể lay động thân mình, muốn che lại bộ ngực trần trụi, lại không biết nàng lay động khiến hai đoàn no đủ theo hướng khẽ lắc, vẫy ra tuyết trắng cuộn sóng mê người

Chử Nhật Dương nheo lại con ngươi đen, tà khí gợi lên một nét thoáng hiện cười.

“Ở đây có khát hay không?hả??” _Hắn thấp giọng, trong tay miệng hồ Bạch Ngọc đối diện một chiếc tròn đầy đổ xuống.

“A!Lạnh quá!”_ Nước vừa lạnh vừa ấm làm Vân ŧıểυ muội hơi run lên, nụ hoa hồng nhạt ở giữa thủy quang rõ ràng kiều diễm dụ người.

Chử Nhật Dương há miệng ngậm kiều nhụy, đầu lưỡi linh hoạt ở trên phần vựng (phần mê người)khẽ quấn lấy vòng, tiếp tục lấy đầu lưỡi khẽ liếʍ theo nhụy hồng, thỉnh thoảng đi xuống liếʍ mυ"ŧ theo tuyết trắng ngọc phấn, đưa nước trà liếʍ tiến vào trong miệng, nhưng cũng đưa ngực tròn đầy liếʍ lấy càng thấp.

Mà một tay kia cũng cầm theo một bên mềm mại khác,ngón tay khẽ gảy xuống nụ hoa rất cứng,lập tức liền nghe thấy nàng phát ra uyển chuyển anh ninh.

Hắn cười nhẹ, hàm răng khẽ cắn theo kiều nhụy, mồm to hàm mυ"ŧ cắn chặt, cầm lấy trơn nhẵn no đủ ngón tay cũng lập tức thu hợp, vuốt ve theo nhuyễn nị ngọc phấn.

Vân ŧıểυ muội cắn môi khinh phì, thuận theo hắn vuốt ve cùng liếʍ mυ"ŧ,giữa bộ ngực truyền tới trận trận kɧoáı ©ảʍ, làm cả người nàng lửa nóng, tô dưỡng khó chịu, giữa hai đùi kẹp chặt cũng nổi lên trận tao động, xấu hổ kia hoạt dịch phảng phất chảy tràn càng nhiều, lặng lẽ đưa qυầи ɭóŧ của nàng thấm ướt.

“Chử Nhật Dương… Thân thể của ta là lạ…rất nóng …” Nàng khó chịu chau lên lông mày, tay nhỏ bé bị trói lại bởi vì kích động mà nắm thành nắm .

“Vô cùng?” Chử Nhật Dương ách thanh hỏi, càn rỡ liếʍ mυ"ŧ cợt nhã chơi đùa lưỡng đoàn ngọc phấn, cắn cắn tuyết trắng nhuyễn nộn kia, công bằng liếʍ mυ"ŧ vuốt ve mềm mại no đủ.

Lưỡng chỉ dụ người Bội Lôi sớm bị hắn liếʍ lấy ân cần trướng sưng đỏ,nhiễm theo lưu lại nướt bọt của hắn, loáng ra hơi mỏng thủy quang, xem ra tuyệt hảo lại mê người.

Chử Nhật Dương ngẩng đầu, hài lòng nhìn no đủ tròn đầy bị hắn khiến cho vừa hồng vừa sưng, trên đầu cũng lưu lại vết tích hắn liếʍ mυ"ŧ qua,trên môi mỏng gợi lên một nét thoáng hiện tà khí.

“Ta không biết…” Cắn môi,Vân ŧıểυ muội khó chịu nhìn hắn.

Chử Nhật Dương dương mâu nhìn khuôn mặt nhỏ ý loạn tình mê kia,cánh môi bị hắn hôn sưng hé ra, kiều suyễn(thở gấp yêu kiều )ra như hơi thở hoa lan, mâu nhi phiếm theo tìиɧ ɖu͙©.

Nghĩ đến tìиɧ ɖu͙© kia là bị hắn gợi lên, hắn đắc ý lại tà nịnh nở nụ cười.

Cúi xuống đầu, môi lưỡi lửa nóng thong thả dời xuống, trên tay thủy hồ cũng nhất nhất đi xuống ,đưa làn da tuyết trắng xối ướt, mà lưỡi của hắn,thì đưa thủy dịch đổ xuống nhất nhất liếʍ sạch, ở tuyết trắng ngưng phu(làn da trắng đọng ở bên ngoài,đại khái là lớp da ngoài) bên trên lưu lại loại vết tích của hắn.

Nước vừa lạnh vừa ấm làm Vân ŧıểυ muội run nhẹ, nhưng hắn liếʍ mυ"ŧ như ngọn lửa qua lại khiến nàng cảm thấy lửa nóng,kɧoáı ©ảʍ bất đồng tra tấn theo nàng, cũng vạch động dục hỏa của nàng(phát họa lên hành động dục hỏa)

Lưỡi hắn lửa nóng lại không buông tha nàng, đầu lưỡi đi tới rốn nhỏ khả ái, ngọn lửa khẽ liếʍ lấy, hơi hơi quấn lấy vây.(cái vòng ở lỗ rốn)

“Không… Ngứa…” Nàng vặn vẹo muốn tránh khỏi hắn liếʍ mυ"ŧ, nhưng mà đầu lưỡi linh hoạt lại tiếp tục đùa giỡn nàng, thậm chí ở trên bụng bằng phẳng cắn nhẹ một cái

“A!” Vân ŧıểυ muội khhẽ kêu,hơi hơi đau đớn kia phảng phất kí©ɧ ŧɧí©ɧ nàng, chỗ kín bởi vì hưng phấn mà co chặt hạ xuống,xấu hổ ướt ý lại càng chảy ướt sũng

qυầи ɭóŧ mỏng sớm toàn bộ ẩm ướt, nàng nhịn không được di động hai đùi, muốn lau tiềm ẩn thấp ý kia.(lau chỗ ướt át bên dưới)

Chử Nhật Dương sớm đem động tác của nàng nhìn ở trong mắt,lông mày hắn vén lên,lật hai chân của nàng ra, bàn tay to xé xuống quần áo dưới nửa mình của nàng──



“Không!”

Vân ŧıểυ muội khẽ kêu, lại không ngăn cản được động tác Chử Nhật Dương, mặt chỉ có thể thẹn đỏ mặt, cắn môi, e lệ rụt rè đóng lại mắt.

Đáng ghét! Bị hắn phát hiện,cái ma hoại kia, nhất định sẽ cười nàng…

Chử Nhật Dương nhìn nửa qυầи ɭóŧ ướt,tư hoa yêu diễm dính tại vải vóc xối ướt, như ẩn như hiện thổ lộ theo kiều diễm, khuếch tán mùi ngọt nị nhàn nhạt,dẫn động hắn dục hỏa.

“ŧıểυ bất điểm… Nàng còn chưa đủ ướt…” Hắn nhấc lên ngọc hồ, đưa nước trà còn dư toàn bộ đổ vào chỗ riêng tư kiều đẹp

Đột nhiên ướt lạnh khiến Vân ŧıểυ muội hớt hải mở hé mắt, lại chứng kiến Chử Nhật Dương vẻ mặt tà khí, làm nàng không khỏi áy náy tim đập.

Chử Nhật Dương híp mắt con ngươi nhìn toàn bộ qυầи ɭóŧ ướt át, trên tay ngọc hồ đã hết, ngón tay đi tới chỗ riêng tư, ngăn cách lấy qυầи ɭóŧ quay vòng quét lấy hoa phùng.

“Không muốn…” Vân ŧıểυ muội muốn hợp lại hai đùi,nhưng mà hắn lại ngồi chồm hỗm ở giữa hai đùi nàng, ngăn cản động tác của nàng. Nàng hồng theo má, không biết phải làm sao, chỉ có thể bất lực nhìn hắn.

“Chử Nhật Dương…” Nàng e lệ rụt rè thấp than, lại không biết nàng thẹn thùng hình dạng đáng yêu làm tăng thêm bộc phát dẫn động du͙© vọиɠ nam nhân,làm người khác cũng muốn hung hăng sà vào nàng.

Chử Nhật Dương cực lực nhịn xuống dưới bụng trương cuồng du͙© vọиɠ, ngón tay to ngăn lấy hoa phùng, khẽ đè lên qυầи ɭóŧ,làm vải vóc cọ xát theo lưỡng môi cánh hoa.

qυầи ɭóŧ ướt nhẹp khiến hắn cảm nhận được đóa hoa run nhẹ, thậm chí còn hơi hơi mở co rút, làm ngón tay hắn dưới bụng dần dần lâm vào.

“ŧıểυ bất điểm, nàng ở đây thật nhiệt tình…” Hắn tà khí nhíu mày, nói thẳng bày tỏ làm người má hồng tim đập bởi lời lẽ khiêu khích

Vân ŧıểυ muộikhẽ thở dài , chỗ kín bởi vì hắn cọ xát mà động đậy, khiến nàng cảm thấy một tia tê dại khoái ý, nhưng mà sau khi khoái ý, lại là cảm giác khó chịu ngứa ngáy

Nàng không khỏi nhíu mày, thở hỗn hển biến cấp, tình triều dễ dàng bị nắm trong tay, không thể tự thoát ra được, chỉ có thể bản năng tìm khuây khoả.

Nàng nhịn không được nâng lên mông tròn, nhẹ nhàng lay động, mài chuyển theo ngón tay của hắn, hạnh mâu mê say khao khát nhìn hắn

“Chử Nhật Dương…” Nàng thật nóng, thật khó chịu…

“Ửm?” Hắn nhíu mày trả lời, một tay hướng lên trên cầm nhất đoàn nhuyễn nộn, năm ngón tay thu hợp theo, xoa bóp ngọc phấn trơn nhẵn.

Bàn tay vừa nắm đẩy theo mềm mại, ngón tay cũng không quên nhắc lấy trên đỉnh Bội Lôi, lấy hai ngón tay tiến đến quay vòng cọ xát,chơi đùa của nàng mẫn cảm.

Tại qυầи ɭóŧ trên ngón tay khiêu khích lực đa͙σ sâu thêm,ấn xuống đè lên hai cánh hoa, thậm chí hướng lên trên tìm tới hoa châu non nớt,lấy ngón cái mỉm cười ấn xuống theo

Vân ŧıểυ muội không khỏi kiều phì xuất thanh, dưới bụng bởi vì hắn khiêu khích mà căng, càng nhiều ái dịch từ trong cơ thể vực thẩm tràn ra, qυầи ɭóŧ mỏng manh bị nhiễm ướt thêm,buộc vòng quanh tư hoa mê hoặc, mùi ngọt ngào khuếch tán,chọc đến cổ họng trái của Chử Nhật Dương ngã nhào

Mùi thơm nồng kia, ngọt hương dẫn dụ theo hắn, “ŧıểυ bất điểm, ta cũng khát.” Hắn ách thanh nói, cúi đầu xuống, tới sát mạn theo ngọt hương tư hoa, ngăn cách lấy qυầи ɭóŧ lưỡi khẽ liếʍ dò xét.

Đầu lưỡi nếm đến hương vị hoa dịch ngọt ngào, hắn trương môi hàm mυ"ŧ, lấy đầu lưỡi ngăn lấy qυầи ɭóŧ, nhẹ nhàng đạn bắt lấy hoa phùng, mυ"ŧ uống theo ái dịch.

Hắn liếʍ mυ"ŧ phát ra tiếng vang khen tuyệt hảo, nghe thanh âm kia,Vân ŧıểυ muội không khỏi cảm thấy thật xấu hổ, “Không muốn…” Nàng muốn chạy trốn khỏi,nhưng mà tay hắn lại khẩn gãi lấy mông của nàng, thậm chí đưa mông của nàng nâng lên, tuấn bàng ôm chặt giữa hai đùi.

Ướt, nóng lưỡi nhiệt tình liếʍ lấy hoa phùng, đưa qυầи ɭóŧ liếʍ lấy vừa trơn vừa thấp, ái dịch dồi dào như gió không ngừng lưu tiết,làm bên môi của hắn đều ướt.

Vân ŧıểυ muội cảm thấy cả người vừa gai vừa ngứa, khoái ý từ chỗ kín truyền tới toàn thân,khiến nàng đã quên xấu hổ, cái miệng nhỏ nhắn không tự chủ được bật ra ngọt nị kiều phì.

Nàng bản năng hưởng thụ, thậm chí chủ động vặn vẹo lấy mông tròn,tìиɧ ɖu͙© làm nàng khao khát được càng nhiều, đành phải vậy động tác hắn có bao nhiêu ngượng ngùng, nàng hoàn toàn đắm chìm dưới sự trêu đùa của hắn.

Ái dịch dồi dào như gió kia hương vị ngọt ngào, ái dịch nhiều đến kinh người, làm ướt đệm giường,cũng khiến hắn phát hiện đến nhiệt tình.của nàng “ŧıểυ bất điểm, nàng nhiệt tình thật khiến người khác yêu thích…”

Chử Nhật Dương tà khí cười, bàn tay to xé xuống qυầи ɭóŧ ẩm ướt, trương môi ngậm một mảnh đóa hoa, nhẹ nhàng hàm mυ"ŧ, ngón tay hơi hơi thăm dò vào hoa phùng, giống như đùa khẽ vòng quấn lấy, ma sát cửa huyệt ở hoa vách tường mẫn cảm.

Ngón tay khẽ dò xét theo, lưỡi lửa ướt nóng cũng thái nhập theo, đầu lưỡi khẽ đạn liếʍ tư hoa, hàm mυ"ŧ lấy mảnh cánh hoa ẩm ướt,ngón tay thì càng thâm nhập dò xét tiến hoa huy*t khẩn trất

Vân ŧıểυ muội hơi hơi ninh mi,lối giữa thanh sáp lần đầu bị dị vật tiến vào, khiến nàng cảm thấy một tia không khỏe,nhưng mà hắn liếʍ mυ"ŧ cũng làm nàng cảm thấy khoái ý.

Hoa vách tường không khỏi căng, đưa ngón tay của hắn hút được chặt hơn,khẩn trất của nàng khiến hắn hít sâu khẩu khí, thiếu chút áp lực không được xúc động, hắn nhẫn nhịn dục hỏa, ngón tay khẽ thong thả mà đi vào giữa hoa vách tường

Mà môi lưỡi cũng dời hướng lên trên, ngậm hoa châu sưng to hồng đẹp,đầu lưỡi hàm mυ"ŧ lấy, nhẹ nhàng cắn cắn nhụy châu mẫn cảm, kí©ɧ ŧɧí©ɧ mẫn cảm của nàng.

Vân ŧıểυ muội cằm lấy nắm tay thật chặt,tại hai bàn tay bị trói lại bởi vì kɧoáı ©ảʍ mà dùng lực, mặt nhỏ phiếm theo tìиɧ ɖu͙© côi hồng, ngay cả bộ ngực cũng bởi vì tìиɧ ɖu͙© mà bão trướng.

Nàng rêи ɾỉ lấy, ái dịch thấm ướt theo ngón tay đi vào,khiến ngón tay dài đi vào được càng dễ chịu, thậm chí buộc vòng quanh càng nhiều hoạt dịch.

Phong bái ái dịch đưa chân tâm (phần giữa chân)nhiễm được một mảnh lầy lội,hai cánh hoa ướt sủng sưng to,ngón tay dài tốc độ nhanh hơn nhịp nhàng, ở giữa hoa vách tường đút vào.

“Thật nóng…” Nàng cắn môi, cảm giác dưới bụng truyền tới lửa nóng khó chịu, hoa vách tường co chặt theo, chặt chẽ thắt tại ngón tay của hắn.

Khẩn trất của nàng làm hắn mồ hôi nhỏ giọt,ngọt nị kiều mỵ rêи ɾỉ kia, mặt nhỏ tình ý loạn mê hồng đẹp, khắp nơi khiến hắn tìиɧ ɖu͙© bộc phát.

Hắn nhịn không được tháo gỡ đũng quần ra, chỗ háng nam giới sớm cứng ngắc như dao, đỉnh tròn to lớn đến nỗi vi tràn ra dịch nóng hưng phấn

Hắn ngồi chồm hỗm theo, bàn tay to kéo thân thể của nàng,khiến nàng ghé vào trước người chính mình.

Vân ŧıểυ muội to lớn mắt thấy theo to dài nam giới kia, nghi hoặc trong nháy mắt.”Chử Nhật Dương…” Nàng không thố nhìn hắn, cánh môi cách nam giới của hắn không đến nửa tấc.

Nhìn cái miệng nhỏ nhắn của nàng dụ người,Chử Nhật Dương nheo lại mắt, hoa huy*t trong ngón tay hơi cong, như đè lên theo hoa vách tường non nớt.
break
Tán Tỉnh Chàng Cảnh Sát Hình Sự
Sắc, Sủng, Nữ Cường
[H++] Đụng Chạm Da Thịt
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Hẹn Tình Với Người Nổi Tiếng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc