Buổi tối về nhà, Kỷ Hiểu Nguyệt lại lên mạng theo thường lệ.
Măng Mọc Sau Mưa: “Tế Nguyệt, cuối cùng cậu cũng lên mạng rồi! Mau lên diễn đàn xem đi!”
Tế Nguyệt Thanh Thanh đi dạo một vòng quanh diễn đàn, chủ đề được nhiều người quan tâm thứ hai là những nhiệm vụ ngẫu nhiên sắp được tăng thêm vào hệ thống. Hả? Nhiệm vụ ngẫu nhiên? Đây không phải ý kiến đề xuất lúc trước của cô sao? Cô vẫn nghĩ sẽ không được dùng, hóa ra hôm nay đã chính thức được áp dụng rồi. Vậy có phải tiền hoa hồng cuối năm của cô sẽ được tăng thêm không?
Kỷ Hiểu Nguyệt đang đắc chí, cảm giác tiền từ trên trời rơi xuống thật là thích, liền tiện tay kích chuột vào chủ đề được nhiều người quan tâm nhất. Thì ra hệ thống sắp thêm một số nhiệm vụ sư đồ và phu thê. Hệ thống quy định, hoàn thành nhiệm vụ này có thể đạt được phần thưởng rất lớn, không chỉ được gấp ba lần điểm kinh nghiệm mà tất cả trang bị được thưởng đều là vật phẩm Thần cấp bình thường không mua được.
Kinh nghiệm gấp ba lần! Trang bị Thần cấp! Chẳng trách diễn đàn lại tắc nghẽn như vậy.
Biến thái hơn, nhiệm vụ này còn có thể thực hiện liên tục nhưng chỉ có hiệu lực trong hai ngày cuối của tuần này. Quá thời gian sẽ hết hiệu lực.
Còn hạn chế thời gian nữa! Chẳng trách… đúng là biến thái!
Từ giờ đến cuối tuần chỉ còn ba ngày, Tế Nguyệt Thanh Thanh nghĩ thầm có lẽ cô nên dự trữ một ít thuốc hồi phục. Cái trò chơi biến thái này chẳng qua chỉ muốn lấy mạng người ta mà thôi!
Bánh Trôi Tròn Tròn: “Tế Nguyệt, lần này cậu nhất định phải giúp bọn mình nhận Phong Diệp Vô Nhai làm sư phụ! Một lần thôi cũng được!”
Măng Mọc Sau Mưa: “Đúng vậy, đúng vậy. Lần trước đều do cái tên Bạch gì đó làm loạn, hại bọn mình không có cơ hội bái sư. Lần này mà bỏ qua cơ hội nữa, mình sẽ tự sát mất, a… a… a! Hơn nữa cái tên Tùng Phong Hàn kia ngốc chết đi được, đi làm nhiệm vụ với tên đó không khác gì tự tử mãn tính. Tốt nhất là để bọn mình nhận Đại Thần làm sư phụ đi, dù chỉ một ngày thôi cũng được”.
Tiểu Đậu Tử: “Đúng, đúng, Tế Nguyệt, cậu nhất định phải giúp bọn mình! Làm ơn đi mà!”
Tế Nguyệt Thanh Thanh không biết phải trả lời thế nào. Sao đột nhiên bọn họ lại nhớ đến việc này vậy?
Măng Mọc Sau Mưa thấy thuyết phục không có hiệu quả, liền đánh bạo nói: “Tế Nguyệt, không phải cậu thích Phong Diệp Vô Nhai đấy chứ?”
Tế Nguyệt Thanh Thanh: “Sao có thể!”
Măng Mọc Sau Mưa: “Vậy sao cậu cứ giữ người ta như giữ chồng thế! Chẳng qua bọn mình chỉ bái sư thôi mà, đâu phải là kết hôn với anh ta. Hơn nữa, bọn mình nhận anh ta làm sư phụ, còn cậu kết hôn với anh ta, vậy thì không ai bị thiệt cả, đúng không?”
Tế Nguyệt Thanh Thanh lại lần nữa im lặng. Đám người chơi với cô thật chẳng phải người thường.
Bánh Trôi Tròn Tròn: “Đúng thế, cậu nghĩ xem, nhiệm vụ này còn có thể làm liên tục. Đầu tiên, cậu và anh ta hoàn thành nhiệm vụ sư đồ, sau đó thay đổi quan hệ để hoàn thành nhiệm vụ phu thê. Như vậy phần thưởng cả hai loại cậu đều nhận được”.
Tiểu Đậu Tử: “Đúng vậy, bọn mình không có lòng tham đâu, chỉ cần hoàn thành một lần nhiệm vụ sư đồ với anh ta là được rồi”.
Mặng Mọc Sau Mưa: “Hơn nữa, cậu có thể cùng anh ta hoàn thành nhiệm vụ phu thê liên tục, cậu xem, phần thưởng của nhiệm vụ phu thê thật sự rất hấp dẫn!”
Lại một bài thuyết phục nữa bắt đầu…
Tế Nguyệt Thanh Thanh giương cao ngọn cờ “Độc thân” đứng trong làn nước lũ “Kết hôn”, tư thế anh hùng, hiên ngang, bất khuất…
Hai ngày liên tục, Măng Mọc Sau Mưa, Tiểu Đậu Tử và Bánh Trôi Tròn Tròn kiên trì làm công tác tư tưởng, ngay đến cả Tùng Phong Hàn cũng vội vàng tìm Tế Nguyệt Thanh Thanh:
“Hiểu Nguyệt, bọn mình kết hôn đi”.
Kỷ Hiểu Nguyệt đang uống nước suýt sặc.
Tế Nguyệt Thanh Thanh: “Hả?”
Tùng Phong Hàn: “Nếu em đồng ý lấy anh ngoài đời, anh cầu còn không được”.
Tế Nguyệt Thanh Thanh: “Chuyện cười của anh nhạt quá”.
Tùng Phong Hàn: “Anh nói thật mà. Nhưng anh biết bây giờ em không muốn, anh sẽ đợi em”.
Tế Nguyệt Thanh Thanh: “Đại hiệp, tôi đang muốn vào phụ bản luyện cấp. Cấp bậc này anh không vào được đâu, tìm người khác chơi cùng đi”.
Bản cô nương không tiếp chuyện được!
Tế Nguyệt Thanh Thanh định bỏ đi, Tùng Phong Hàn nóng nảy, phi thân đến trước mặt Tế Nguyệt Thanh Thanh chặn cô lại:
“Được rồi, anh không đùa nữa, anh đang nói đến nhiệm vụ phu thê trong game. Không phải hoàn thành nhiệm vụ phu thê trong game có thể tăng gấp ba lần kinh nghiệm sao? Ngay cả Vực chủ Ngạo Tuyết Thần Vực Lãnh Huyết Vô Kỵ cũng sắp tìm người hỏi cưới rồi, bọn mình cũng kết hôn đi?”
Tế Nguyệt Thanh Thanh hoàn toàn phớt lờ Tùng Phong Hàn. Lãnh Huyết Vô Kỵ sắp kết hôn thì liên quan gì đến cô? Cô không muốn kết hôn làm nhiệm vụ! (Mặc dù kinh nghiệm được tăng lên ba lần đúng là rất hấp dẫn, nhưng mà “Phú quý bất năng dâm”, giàu sang không thể buông thả! Lá cờ “Độc thân” kiên cường tung bay trước gió…)
Tế Nguyệt Thanh Thanh: “Không phải anh bận lắm sao?”
Tùng Phong Hàn: “Anh sắp xếp công việc hay ngài cuối tuần rồi, lúc nào cũng có thể lên mạng với em”.
Tế Nguyệt Thanh Thanh muốn ngất! Đừng mà…
Măng Mọc Sau Mưa lén lút mở một vụ cá cược: “Liệu trong hai ngày, Tùng Phong Hàn có bị Phong Diệp Vô Nhai xử không?”
Tiểu Đậu Tử đặt cược đầu tiên: “Ngày mai Phong Diệp Vô Nhai chắc chắn sẽ xuất hiện, chỉ cần Đại Thần xuất hiện thì, hừm, tên lính mới kia chết chắc rồi! Đại Thần tung một chiêu là có thể định càn khôn”.
Bánh Trôi Tròn Tròn rất biết thời thế: “Mấy ngày nay Phong Diệp Vô Nhai mai danh ẩn tích, ngày mai chưa chắc sẽ xuất hiện. Khó nói lắm, khó nói lắm! Lòng Đại Thần như kim đáy bể vậy!”
***
Rốt cuộc thứ Sáu cuối cùng cũng đã đến.
Nhưng không hiểu sao hôm nay công việc của Kỷ Hiểu Nguyệt đột nhiên nhiều hơn hẳn, cộng thêm việc Tổng giám đốc Tề đích thân giao: Sửa lại toàn bộ một đống ghi chép hội nghị vô nghĩa thì đến lúc Kỷ Hiểu Nguyệt rảnh rỗi cũng đã là bốn rưỡi chiều, còn nửa tiếng nữa tan ca. Kỷ Hiểu Nguyệt thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng xong việc.
Đăng nhập thôi!
Tế Nguyệt Thanh Thanh vừa lên mạng đã thấy tin nhắn Tùng Phong Hàn gửi lại:
“Hiểu Nguyệt, tối nay anh sẽ đến tìm em, đợi anh nhé”.
Kỷ Hiểu Nguyệt choáng váng. Trời ơi, không phải An Húc Dương thật sự xin nghỉ rồi lên mạng với cô chứ? Đừng mà…!
Tế Nguyệt Thanh Thanh đột nhiên nhớ tới lời tỏ tình “từ trên trời rơi xuống” mấy hôm trước của Lộ Tùng Kim Dạ Bạch, hại cô bỏ lỡ mất nhiệm vụ tăng gấp đôi kinh nghiệm. Vì thế sau này mỗi lần nhớ đến hai chữ “gấp đôi”, cô đều cảm thấy tiếc nuối vô cùng!
Nếu lần này Tùng Phong Hàn còn muốn “phá” hai ngày cuối tuần tươi đẹp của cô, cô chỉ có thể “hủy” Tùng Phong Hàn thôi!
Phải xử lý anh ta!
Tuyệt đối không thể để MỘT gã mới chơi game HAI lần liền phá hoại kế hoạch thăng cấp của cô được! Tế Nguyệt Thanh Thanh hạ quyết tâm, cưỡi hạc tiên bay đến chỗ làm nhiệm vụ. Lúc qua miếu Nguyệt Lão, cô thấy nơi đây chật kín người, xem ra số người muốn kết hôn để hoàn thành nhiệm vụ cũng không ít. Trong cơn bão kết hôn, Măng Mọc Sau Mưa, Tiểu Đậu Tử và Bánh Trôi Tròn Tròn lại tạm ngưng chiến dịch thuyết phục, rủ nhau cùng im lặng, sự yên lặng này khiến Tế Nguyệt Thanh Thanh nghi ngờ động cơ của mấy cô nàng.
Quả nhiên, thực tế đã chứng minh suy nghĩ của Tế Nguyệt Thanh Thanh hoàn toàn chính xác – đây chỉ là 47. Sự tĩnh lặng trước cơn bão lớn!
Đúng lúc này, một tiếng “tinh tinh” vang lên, Phong Diệp Vô Nhai đã đăng nhập.
Khéo thật đấy…
Mấy hôm rồi không nhìn thấy Đại Thần, bỗng nhiên hôm nay cái tên đó lại sáng, Tế Nguyệt Thanh Thanh đột nhiên thấy thân thiết lạ lùng.
Không, không, không, sao có thể thân thiết được? Chắc chắn là ảo giác, ảo giác rồi!
Lần nay Phong Diệp Vô Nhai không chủ động gọi cô mà phát lên kênh Thế Giới một tin tức khiến tất cả mọi người sôi sục:
“Phong Diệp Vô Nhai thu nhận đồ đệ, ai muốn bái sư nhanh chóng đến”.