Tiên Tôn Nàng Cưng Chiều Một Đóa Hắc Liên Hoa

Chương 63

Trước Sau

break
Bắc Tịch vẫn như thường ngày tỉnh lại trong lòng Nam Y, nhưng lần này cảm giác có chút khác biệt.

Đối phương không ôm chặt hắn nữa, mà là hắn nằm ở trong ngực người ta, đầu ghì chặt vào ngực, bàn tay phía trên của người nọ động đậy, như đang lật xem cái gì.

Bắc Tịch ngẩng đầu nhìn, chỉ nhìn đến một tấm bìa màu lam, lập tức Nam Y đặt quyển sách kia ở trên chăn, xoay người đẩy Bắc Tịch lên giường, ánh mắt nóng bỏng, giống như vừa học được cái gì, muốn tìm người thử một lần, mà Bắc Tịch, chính là người đó.

Đầu ngón tay Nam Y vỗ nhẹ lên làn da trắng nõn, lại khiến Bắc Tịch khẽ thở d.ốc, ngón tay thon dài nhẹ nhàng sờ lên bàn tay kia, tựa như từ chối, nhưng lại giữ chặt tay, không cho nàng đi.

Nam Y theo lực đạo sờ s.oạng xuống phía dưới. Vẻ mặt Bắc Tịch dần thay đổi, vội vàng che phía dưới lại, rất sợ nàng lại tới một lần nữa, mặc dù là kỳ Nguyên Anh, nhưng hắn cũng không có năng lực như vậy.

Thế nhưng, tay Nam Y chỉ di chuyển xuống đến phần bụng trắng nõn của hắn thì dừng lại. Cặp lông mày thanh tú nhíu lại, bàn tay trắng như ngọc nhẹ nhàng xoa lên chiếc bụng mềm mại, suy nghĩ một chút, lại xoa nhẹ vài cái, ánh  mắt dịu dàng.

Nhưng không biết vì sao người phía dưới lại cứng đờ..

Nam Y hơi ngẩng đầu nhìn, thấy vẻ mặt Bắc Tịch căng cứng, nghi hoặc hỏi, “Ngươi có ý gì? Không thích?”

“thích, thích……” Tay Bắc Tịch càng thêm cứng đờ. Đôi mắt lại không tự chủ được nhìn xuống dưới, đồ vật dưới thân đã có động tĩnh, vành tai lặng lẽ đỏ.

“Vậy sao còn không thả lỏng?”

Nam Y nhìn cơ thể căng thẳng tay nổi đầy gân dưới thân mình, chẳng lẽ sách lừa nàng?

Bắc Tịch “Thả, thả lỏng, lập tức thả lỏng.”

Tuy nói như vậy, nhưng rõ ràng hắn càng căng thẳng hơn, có một vật gì đó run rẩy, chọc vào bụng dưới của Nam Y.

“Túng dục quá nhiều, đối với ngươi không phải là chuyện tốt.”

Nàng không thể không nhắc nhở Bắc Tịch.

Huống hồ nàng là Hợp Thể kỳ, Bắc Tịch chỉ là Nguyên Anh kỳ. Số lần song tu với nàng quá nhiều, nàng cũng sợ Bắc Tịch trở nên suy yếu.

Bắc Tịch vô cùng xấu hổ và tức giận, rõ ràng hắn không phải là người ngày ngày nghĩ chuyện đó. Là sư tôn, là sư tôn làm với hắn như vậy, nếu hắn không có phản ứng, chẳng phải hắn hỏng rồi sao!

May mắn Nam Y chỉ nói một câu, nói xong tiếp tục vuốt bụng Bắc Tịch, lực đạo nhẹ nhàng.  Xoa nhẹ trong chốc lát, nàng ngẩng đầu hỏi, “Sao ngươi còn chưa ôm ta?”

Vẻ mặt Bắc Tịch ngơ ngác, nhưng vẫn nghe lời duỗi tay ôm lấy, “Sư tôn muốn ôm sao?”

Nam Y nhíu mày, cảm giác không đúng, cũng không phải chỗ mình nhìn thấy.

Khi nàng nhìn thấy đoạn văn kia, trong đầu lập tức hiện lên cảnh thực, Bắc Tịch được nàng thân mật xoa  bụng, có chút thẹn thùng dụi đầu vào ngực nàng, nghĩ một lát, lại giơ tay ôm lấy nàng, mở đôi môi đỏ mọng, cái miệng nhỏ hôn lên trên mặt nàng.

Thế nhưng không có, Bắc Tịch xấu hổ không thôi chui vào ngực nàng ngay cả động tác ôm nàng cũng vô cùng cứng ngắc.

Vì sao chứ?

gần đây Nàng nghĩ rất nhiều, không nhịn được sẽ hoài nghi, sao lần này lại không giống lúc trước?

Chẳng lẽ đã thay lòng đổi dạ?

Theo như trong sách nói, cơ thể nam nhân sẽ không kiềm chế được mà mềm nhũn với cô gái mình thích. Nhưng Bắc Tịch chẳng mềm chút nào, là không thích nàng ư?

Khi nghĩ đến, Nam Y đều không khống chế được sự dằn vặt trong lòng mình.

Nhưng Nam Y đã quên, nam chính được viết ở trong sách, là khi đã ‘ăn no’, hơn nữa đã chuẩn bị đầy đủ dưới tính huống vuốt ve, không giống như Bắc Tịch, đột nhiên tới.

Bắc Tịch đáng thương còn đang cố gắng hoàn thành theo lời sư tôn, không thể buông thả quá mức, trong lòng sư tôn đã định tội cho hắn rồi.

Nam Y không chút do dự đứng dậy, sắc mặt vô cùng lạnh lẽo, Bắc Tịch nhịn không được cũng  đứng dậy theo sau, duỗi tay từ phía sau ôm lấy Nam Y, “Sư tôn, ta……”

Hắn chần chừ một chút, cũng không biết nên nói như thế nào.

Nhưng Nam Y không chờ hắn nghĩ xong, đã lạnh mặt từ chối hắn, “Không cần nhiều lời.”

Ngay sau đó, Nam Y hóa thành một luồng khói trắng, từ trong phòng đi ra ngoài.

Bắc Tịch đuổi theo không kịp, nhưng có một quyển sách rơi trên mặt đất.

Tầm bìa màu xanh này trông rất quen, hiển nhiên chính là quyển sách sư tôn vừa mới xem. Bắc Tịch để ý nhặt quyển sách kia lên, vừa mới cầm lấy, vẻ mặt hắn đã cứng lại.

Cảm giác này, rất quen thuộc, còn vị trí của nếp gấp do kẹp lại……

Đây không phải cuốn thoại bản hắn đã trộm giấu từ lâu sao. Vì sao lại ở chỗ sư tôn? Hóa ra trước khi hắn tỉnh lại, sư tôn vẫn luôn xem cái này sao?

Thật là ngại quá đi.

Giống như một đứa trẻ xem trộm sách cấm, lại bị gia trưởng phát hiện.

Tuy rằng gia trưởng cũng không có trách cứ, nhưng là trong lòng lại càng xấu hổ hơn, mặt đỏ chân mềm đi không nổi.

Hắn lật xem sách, cho đến một trang giấy, còn mang theo một chút hơi ấm, một trang giấy đầy những chữ đen nhỏ in lên đôi mắt hắn, “Sư tôn đặt tay lên bụng nhỏ của đệ tử, nhẹ nhàng xoa n.ắn, trên mặt mang theo vẻ tươi cười chiều chuộng. Đệ tử không chịu nổi nụ cười ngọt ngào kia, cong người chui vào lòng sư tôn, cẩn thận ôm lấy.”

Hình ảnh được miêu tả này, sao lại quen như vậy?

Hóa ra, hóa ra vừa rồi sư tôn đột nhiên như vậy, là bắt chước trong sách sao?

Dường như cả người Bắc Tịch đều nóng lên.

Hóa ra sư tôn, cũng không phải là không có cảm giác gì với hắn. Nàng cũng sẽ lén học các kiểu trong sách, dùng để thân thiết với hắn.

Nghĩ đến phản ứng sau khi được gần gũi của mình khi đó, Bắc Tịch không khỏi hối hận.

Hắn chẳng biểu hiện tốt chút nào, đã mềm mại giống đồ đệ trong sách, cũng không làm nũng giống như hắn (nhân vật trong sách), chắc chắn sư tông không vui. Bằng không cũng sẽ không quay đầu rời đi như thế? Hiếm khi sư tôn chủ động như vậy, vậy mà hắn chẳng có biểu hiện tốt.

Không được, hắn phải đi tìm sư tôn!

Người trong sách có thể làm, thì vì sao hắn không thể?

Mà bên kia, Nam Y đang đi cùng với Lý Thanh Nguyên của Thanh Hà Tông. Lý Thanh Nguyên mặc một thanh sam, vừa nhìn đã cảm thấy phong quang tễ nguyệt*, vô cùng đẹp mắt, Thanh Viễn ở bên cạnh đang vội vàng pha trà cũng trông rất ngọt ngào đáng yêu. Hai người đứng chung một chỗ, rất dễ khiến người ta chú ý.

Thanh Viễn nhìn Nam Y không vừa mắt, trong lòng rất ghét Nam Y, rồi lại sợ tình cảm của sư huynh với Nam Y đã qua sâu, không dám đắc tội Nam Y, bỏ qua Nam Y đổ các chuyện vô lý lên đầu sư huynh hắn.

Đúng vậy, Nam Y ở trong mắt hắn chính là người không nói đạo lý, nàng luôn thiên vị tên đồ đệ kia của mình vô điều kiện! Cái tên gọi là Bắc Tịch đó, nếu không có Nam Y ở sau lưng chống lưng, sao có thể kiêu ngạo như vậy, còn đi bắt nạt mọi người ở khắp nơi?

“Hôm nay Tiên Tôn rảnh rỗi sao, lâu rồi Thanh Nguyên chưa gặp sư tôn.”

Hắn nói như vậy, càng  khiến Thanh Viễn cảm thấy hắn đối với Nam Y tiên tôn đã yêu sâu đậm, vừa hận rèn sắt không thành thép, vừa phải đành tiếp nhận chuyện này.

“Ừ.”

Nam Y nhận tách trà Thanh Viễn đưa qua, hớp một ngụm. Thái độ với Lý Thanh Nguyên cũng không tệ lắm.

Nhưng trong lòng lại có cảm giác kì lạ, trước đây nàng không đơn độc tiếp xúc với Lý Thanh Nguyên.

Nhưng hôm nay lại tương đối đặc biệt. Khi tâm trạng nàng đang vô cùng bực bội, gặp phải Lý Thanh Nguyên, Lý Thanh Nguyên cũng không thèm để ý chuyện Bắc Tịch vô lý, vẫn là tươi cười như khiến người ta tắm trong gió xuân, mời nàng uống trà.

Nàng không tiện từ chối, nên có cục diện như bây giờ.

“Có vẻ tâm trạng Tiên Tôn không tốt,có chuyện gì phiền lòng sao?”

Lý Thanh Nguyên hỏi nàng.

Nam Y bực bội, nghĩ đến tình trạng của mình và Bắc Tịch hiện tại, có chút phiền lòng. Nhìn lại dáng vẻ gió mát trăng thanh cùng với nhân phẩm rất tốt của Lý Thanh Nguyên, nhịn không được nói hết suy nghĩ.

Nàng khẽ cắn đôi môi mỏng, năm ngón tay nhỏ dài nắm chặt lại, giọng điệu nhẹ nhàng hỏi, “Nếu là ngươi thích một ….cô gái, nàng đồng ý ở bên ngươi, nhưng trong lòng lại không  thích ngươi, thì là vì sao?”

Lý Thanh Nguyên cúi đầu suy tư một chút, không biết vì sao, bỗng nhiên nhớ tới lời đồn gần như là thật kia, thầm than nói, ra là vậy.

Nhưng nếu Nam Y Tiên Tôn cưỡng ép Bắc Tịch, vậy sao ngày ấy trên tỷ thí nàng lại xuống tay nặng như vậy ……

Thôi thôi, chuyện của bọn họ, ta cũng không nên biết quá nhiều, chỉ là trong lòng vẫn là có chút hâm  mộ.

Nhưng Nam Y cũng không nói hết sự thật cho hắn nghe, hắn cũng chỉ thể tùy việc mà suy xét.

“Nếu thật là như thế, có lẽ nàng bị quyền thế cưỡng ép, bị bất đắc dĩ đồng ý cùng ta ở bên nhau.”

Đôi mắt Nam Y hơi trợn to, vẻ mặt có chút vội vàng, “Nhưng nếu không cưỡng ép nàng thì sao? Sao nàng lại bị quyền thế cưỡng ép?”

Trái tim nàng dần đập nhanh hơn.

“Có một số việc, cũng không cần ta phải đi ép nàng.”

Nam Y khó hiểu, con ngươi ngày thường vẫn luôn lạnh lùng chứa tràn đầy nghi hoặc.

Lý Thanh Nguyên cười nhạt, giải thích nói, “Nếu địa vị nàng thấp hơn Thanh Nguyên, vậy không cần Thanh Nguyên cưỡng ép nàng, chỉ cần nàng không đồng ý, không nói gia mẫu (mẹ LTN), Thanh Viễn cũng sẽ nghĩ biện pháp bắt nàng đồng ý.”

Thanh Viễn ngồi ở một bên bị điểm danh, mặt hơi ửng đỏ.

Nhưng sự thật như thế, thì hắn (TV) cũng chả có cách nào với Nam Y. Nếu đổi lại một người khác, hắn sẽ tạo đủ loại áp lực, để người ta biết sư huynh hắn có bao nhiêu tốt đẹp.

“Hóa ra là như vậy, hóa ra là như vậy……”

Trông Nam Y có chút thất thần, Thanh Nguyên không đành lòng nhìn, vì thế cắt ngang nàng, “Nhưng mà Nam Y Tiên Tôn sao biết được hắn không thích người, ừm…… còn Thanh Nguyên đâu? Có lẽ hắn thích thì sao?”

Lý Thanh Nguyên đưa ra giả thiết như vậy, là muốn nói cho Nam Y, còn có đường khác có thể đi,  có hướng khác để nghĩ.

Hắn thấy, tâm tư của Bắc Tịch đối với Nam Y Tiên Tôn rõ như ban ngày, sao có thể không thích nàng? Sao có thể là ép buộc được?

“Không, hắn không thích!”             

Nam Y khăng khăng nói.

Lý Thanh Nguyên cũng không biết nên nói thế nào, sao nàng cứ luôn tìm khó chịu cho mình cơ chứ.

“Tiên Tôn lo lắng nhiều rồi, ngài nếu là không yên tâm như vậy, không bằng trở về hỏi xem? Có lẽ sẽ biết được đáp án?”

“Trở về hỏi ư?”

Nam Y có chút hoảng hốt hỏi lại.

Lý Thanh Nguyên gật đầu chắc chắn với nàng.

Đột nhiên nàng hiểu ra, đứng phắt dậy, nhíu mày, sắc mặt hơi trầm xuống, “Ngươi nói cái gì vậy? Bản tôn phải về hỏi ai? Điều này chỉ là giả tưởng mà thôi!”

Lý Thanh Nguyên:……

Tiên tôn thay đổi nhanh thật.

Đáng tiếc, nguyên nhân biến nàng thành như vậy, lại không phải mình.

“Đó đều là giả tưởng của Tiên Tôn, Thanh Nguyên có thể hỏi một câu không, đó là tâm ý thật sự của cô nương kia sao? Có lẽ là cô nương ấy cũng yêu Thanh Nguyên?”

“Đó là tất nhiên, sư huynh ngay thẳng không ai sánh được, ai mà không thầm mến sư huynh chữ!”

Nói xong, hắn còn trợn mắt nhìn về Nam Y, nỗ lực nhe răng, như ngầm ám chỉ nàng là người không biết tốt xấu.

Nam Y cúi đầu, không muốn so đo với trẻ con.

Nói với Lý Thanh Nguyên, “Không được, ngươi không được hỏi.”

Lý Thanh Nguyên:……

Chưa bao giờ biết Nam Y Tiên Tôn cũng có thời điểm vô cớ gây rối như vậy.

“Nhưng nếu hỏi, sẽ giảm đi rất nhiều nghi ngờ, đạo lữ ở bên nhau, kiêng kị nhất đó là nghi ngờ, nghi ngờ càng nhiều, tình cảm tốt đến mấy cũng sẽ tiêu tan.

Đây là quan điểm nhỏ của hắn.

“Nhưng nếu là…… Hắn có người mình thích rồi thì sao? Nếu điều kiện của đối phương không kém gì ngươi? Ngươi sẽ lựa chọn buông tay sao? Sẽ tiếp tục đi hỏi sao? Nếu hỏi chẳng phải  là tự rước lấy nhục ư?”

Lý Thanh Nguyên cười rộ lên. Hóa ra là thế, Tiên Tôn cho rằng Bắc Tịch thích người  khác.

Vậy hắn lại giúp đỡ bọn họ một phen.

Hắn nhẹ giọng nói, “Sao có thể xác định như vậy? Ngộ nhỡ ‘hắn’ không thích người khác? Nhỡ đâu người ‘hắn’ thích là…… Thanh Nguyên thì sao? Nếu là không hỏi, hả chẳng phải bỏ lỡ một đoạn lương duyên sao? Chi bằng cẩn thận hỏi rõ ràng, nếu hắn thật sự thích người khác, đến lúc đó buông tay cũng không muộn.”

“Không được, bản tôn không thể buông tay!”

Linh lực mạnh mẽ từ trong cơ thể mạnh mẽ xông thẳng ra ngoài, trong nháy mắt thổi quét qua  cỏ cây xung quanh, từng mảng cỏ lớn ngã rạp xuống, Lý Thanh Nguyên nhíu mày, có chút  phiền não dùng ngón trỏ xoa.

Nếu đã định kết quả như vậy, còn cần hỏi hắn sao?

Nam Y phát tiết xong mới nhận ra mình phản ứng quá khích, cau mày ngồi xuống, chú ý tới Thanh Viễn đã bị dọa tới choáng váng, có chút áy náy, “Ý bản tôn là, nếu ngươi thích, tại sao lại dễ dàng buông tha như vậy?”

Lúc này Lý Thanh Nguyên đã có chút chết lặng. Hắn vẫn chưa hồi phục tinh thần, “Mặc dù Thanh Nguyên biết mình sẽ không buông tay, cũng sẽ đi hỏi hắn. Nếu ‘hắn’ là thật sự thích  Thanh Nguyên, Thanh Nguyên còn lòng mang nghi ngờ với hắn, trái lại sẽ làm tổn thương trái tim ‘hắn’, càng tổn thương tình cảm của ‘hắn’ với Thanh Nguyên.”

Là vậy sao?

Nam Y chưa bao giờ ở bên người khác, những chuyện như thế này đều không quá hiểu biết, toàn nghe từ miệng người khác nói, hoặc là từ cuốn thoại bản Bắc Tịch cất giấu.

Hiện giờ nghe Lý Thanh Nguyên nói như vậy, thấy cũng có chút đạo lý, nghĩ đến tình cảm sư đồ của hai ngươi sẽ bị những nghi ngờ làm cho tan biến, lập tức nàng cảm thấy đau lòng vô cùng.

Không muốn, không muốn tình cảm của hắn với mình bị bất cứ điều gì làm cho biến mất.

“Đa tạ ngươi vì đã giải thích nghi hoặc của ta.”

Nam Y đứng dậy hành lễ, Lý Thanh Nguyên vội vàng tránh, lễ của Nam Y Tiên Tôn, người nhận được trên đời này rất ít, dù sao hắn cũng không ở trong đó.

Nam Y hạ quyết tâm, xoay người rời đi. Ngay lúc nàng rời đi, Bắc Tịch vẫn luôn trốn trong góc nghe lén.

Khi hai người nói chuyện đã hạ kết giới, Bắc Tịch không nghe được hai người nói gì, nhưng từ khẩu hình có thể thấy, bọn họ trò chuyện với nhau rất vui vẻ.

Một cảm giác đau đớn từ từ làm tê liệt trái tim hắn, đau đến không thể chịu nổi.

Khi tỉnh táo lại, hắn đã đến một nơi xa lạ.

Khi Nam Y trở về, lòng tràn đầy kích động muốn cùng Bắc Tịch nói rõ ràng, kết quả lại là người đi  lầu trống, chẳng nhìn thấy ai?

Tâm trạng Nam Y có chút suy sụp.

Nàng nhịn không được nghĩ, tại sao Bắc Tịch không ở đây?

Trước đây khi nàng không có ở đây, đa số hắn đều ngoan ngoãn ở trong sân chờ nàng trở về, vì sao hôm nay lại không ở đây?

Là vì Linh Oanh trưởng lão của Đạo Duyên tông tới sao?

Hắn lại đi luyện kiếm với nàng ta?

Nghĩ vậy, đôi mắt Nam Y dần dần cụp xuống, cuối cùng, dâng lên một cổ sát khí.

Nàng không muốn buông tay, Bắc Tịch là người đầu tiên hợp ý nàng trong mấy trăm năm qua, khiến nàng vô cùng thích. Nàng chỉ hận kiếp trước không phát hiện bắc Tịch tốt như vậy, mới bỏ lỡ một đời, nhưng bây giờ muốn nàng từ bỏ Bắc Tịch, quả thực khó hơn lên trời. Thà rằng bảo nàng đi giết c.hết người Bắc Tịch thích……
break
Tán Tỉnh Chàng Cảnh Sát Hình Sự
Sắc, Sủng, Nữ Cường
(Cao H) Dạy Dỗ Phu Quân
cao H, kết 1v1, ngôn tình
Nuôi thú cưng (NP hiện đại H)
Ngôn tình sắc, NP hiện đại H
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc