- Chủ nhân, chúng ta có lực ảnh hưởng lớn như vậy sao?
- Chỉ sợ là thật sự có.
Tô Triệt trong lòng gật đầu.
Phong Thịnh Tiên Đế đại biểu cho Thánh Lôi Thiên Tiên Tôn lại là cao giọng nói rằng:
- Tô Triệt tiểu hữu, Thánh Lôi Thiên Tiên Tôn biết ngươi đang ở chung quanh thu thập di hài Ma thần bên trong ẩn cứa thời gian bổn nguyên lực lượng, cố ý tại Lôi Nguyên Thánh Địa chuẩn bị tốt một phần đại lễ, nhất định sẽ khiến ngươi thỏa mãn.
- Cảm tạ một phen ý tốt của Thánh Lôi Thiên Tiên Tôn, nhưng trong tương lai, ta xác thực lấy không ra thời gian để đi đến Lôi Nguyên Thánh Địa.
Tô Triệt ngữ khí bình thản trả lời:
- Bởi vì, ta đã đáp ứng Hắc La và Quang Du đạo hữu, muốn dẫn hai người bọn họ tiến nhập Tiên Tôn bảo khố. Sự tình khác vẫn là đợi được Tiên Tôn bảo khố tràng cơ duyên này chấm dứt, sau đó lại nói đi.
Lý do cự tuyệt của Tô Triệt coi như là hợp tình hợp lý, bên trong Tiên Giới có chuyện gì có thể so sánh với Tiên Tôn bảo khố càng quan trọng hơn đây.
Kể từ đó, Phong Thịnh cũng sẽ không có lý do gì để nói nữa, chung quy không thể cưỡng bức nhân gia buông tha cơ duyên Tiên Tôn bảo khố đúng không? Như vậy mà nói, sẽ không phải là mời, mà là bắt cóc trắng trợn.
Tô Triệt đầu tiên là dùng ánh mắt ý bảo Hắc La đi tới bên cạnh mình, cùng Quang Du phân biệt ở hai bên trái phải của mình, sau đó, lại đối với những người khác chắp tay nói rằng:
- Ta còn có việc, cáo từ.
Bá!
Tiện tay mở ra một đạo truyền tống môn hộ, có thể tốc hành đến không gian thông đạo do Tà Hoàng Tiên Tôn quản hạt kia.
- Còn muốn chạy, vậy phải đem Hắc La lưu lại!
Ngao Giang cũng phất tay thi triển ra phương pháp nhiễu loạn không gian, khiến cho trạng thái không gian trong phạm vi mấy trăm dặm triệt để hỗn loạn. Truyền tống môn hộ tự nhiên cũng băng toái tiêu tán ra.
- Sớm đã biết được ngươi sẽ như vậy.
Tô Triệt hừ lạnh một tiếng, đối với Hắc La và Quang Du nói rằng:
- Chúng ta đi.
Không gian hỗn loạn, thuấn di và truyền tống thuật tất cả đều mất linh, chỉ có thể áp dụng thủ đoạn phi hành bình thường rời khỏi nơi này. Ngao Giang tam long còn muốn đến đây ngăn cản, lại lọt vào tráng hán che mặt và nữ tiên ẩn hình chặn lại.
Sưu sưu sưu...
Ba người Tô Triệt bay về phía trước, Phong Thịnh và Phượng Tiểu theo sát ở phía sau, Ngao Giang tam long và hai người tráng hán che mặt lại vừa đánh vừa đuổi.
Tráng hán che mặt và nữ tiên ẩn hình thực lực chiến đấu mặc dù so với Ngao Giang tam long mạnh hơn một mảng lớn, nhưng muốn chân chính diệt sát bọn hắn cũng không phải một chuyện dễ dàng. Đồng thời, Ngao Giang tam long dù sao cũng là đại biểu cho Long Hoàng Tiên Tôn. Mặc kệ nói như thế nào, cũng không thể thực sự giết chết bọn họ.
Những người này đều coi như là đại biểu của Tiên Tôn, trong lúc chiến đấu lẫn nhau, tất nhiên sẽ bó tay bó chân, ai cũng không dám dễ dàng giết chóc.
Cứ như vậy dây dưa không rõ phi hành nửa cảnh giờ, lão Hắc đột nhiên hỏi:
- Chủ nhân, ngươi đây là muốn đi đâu?
Lão Hắc phát hiện, Tô Triệt đang dẫn đường phi hành về một phương hướng, cũng không phải đi đến chỗ thông đạo không gian trước kia, rõ ràng đã lệch khỏi quỹ đạo rất nhiều.
- Đi tìm một người.
Tô Triệt trong lòng trả lời.
- Ai vậy?
Lão Hắc đầy bụng hiếu kỳ.
- Lập tức ngươi sẽ được biết.
Tô Triệt tựa như một trưởng lão tiên đoán trong bộ lạc, mỗi tiếng nói cử động đều có vẻ vô cùng thần bí.
Lại qua một khắc, bay đến trên bầu trời một phiến sơn mạch, Tô Triệt đột nhiên đối với Hắc La và Quang Du nói rằng:
- Đuổi theo bọn họ!
Tiếng nói vừa dứt, dẫn đầu đối với Ngao Giang tam long phía sau phát động công kích.
Ầm! Ầm! Ầm!...
Ở ngoài cự ly trăm dặm, hơn mười đạo hỗn độn chi quyền cũng oanh qua.
Cự ly xa như vậy. Hỗn độn quyền kình không thể tập trung, thanh thế tương đối kinh người, lực sát thương chân chính lại là cực nhỏ, không có khả năng tạo thành bất cứ thương tổn gì đối với Ngao Giang tam long.
Đồng thời, Hắc La Hắc Long kình khí, Quang Du hàng vạn hàng nghìn kiếm quang cũng theo đó oanh kích tới. Lực công kích của hai người cần phải so với Tô Triệt mạnh hơn nhiều lắm.
Vốn là chịu tráng hán che mặt và người ẩn thân cường lực đả kích, lúc này lại thêm ba người Tô Triệt vây công, Ngao Giang tam long đã có chút chống đỡ không được nữa.
Phốc! Phốc! Phốc! Phốc. . .
Kết giới phòng ngự của bọn họ trước sau bị kim sắc quang mâu và ngân sắc kiếm quang xuyên thấu, trong chớp mắt, ba con Thần Long đều tự phủ lên, bị thương nhẹ.
Tuy nói, thương thế trình độ này, trong vòng mấy phút là có thể khôi phục khép lại, thế nhưng rất rõ ràng tình thế đối với bọn họ cực kỳ bất lợi, còn tiếp tục như vậy, đã có thể không phải vết thương nhẹ như thế nữa.
Ngao Giang trong lòng thở dài:
- Đã tận lực rồi, để hắn đi thôi.
Địch cường ta nhược, khả năng hoàn thành nhiệm vụ triệt để bằng không, cũng có lý do trở lại hổi báo...
Ngao Giang bắt đầu sinh thối ý, đang định đối với hai vị thị vệ Long Hoàng gửi đi truyền âm, lập tức lui lại, cũng không nghĩ...
Ông...
Trong phạm vi mấy nghìn dặm, không gian chấn động, bầu trời chợt hôn ám xuống, mọi người nhất thời ý thức được, đây là lĩnh vực của một vị siêu cấp cường giả đã đem phiến Thiên Địa này trong nháy mắt bao phủ.
- Vị Tiên Tôn nào xuất thủ?
Trừ Tô Triệt ra, những người khác đều đột nhiên kinh hãi, phải biết rằng, bọn họ đều là Thất Trọng Thiên, bỗng nhiên Tiên Đế, lúc này không hề phòng bị như vậy đình trệ trong lĩnh vực của người khác, chỉ có thể nói, người xuất thủ có thực lực đỉnh phong cấp bậc Tiên Tôn, ngay cả Cửu Trọng Thiên Tiên Đế cũng đều không được.
Thế nhưng, khiếp sợ rất nhiều để cho bọn họ càng cảm thấy kỳ quái là, các Đại Tiên Tôn ở vào giai đoan giam sát, chế ước lẫn nhau, hiện nay mà nói, xa xa không đến thời gian thiên hạ đại loạn, sao có thể có một Tiên Tôn thiếu kiên nhẫn, tùy tiện xuất thủ đây?
Chỉ có Tô Triệt, đối với điều này sớm đã hiểu rõ trong lòng.
- Thôn Thiên Thử tiền bối, đã lâu không gặp.
Tô Triệt hướng phía hư không, cúi người hành lễ.
- Thôn Thiên Thử?
Đám người Ngao Giang càng là lộ vẻ kinh hãi: vị Viễn Cổ Ma thần không chỉ còn sống, dĩ nhiên trốn ở trong Tiên Giới?
Ai cũng đều biết, Thôn Thiên Thử chính là đỉnh cấp Ma thần gần với mười hai Tổ Vu, nếu có thể hoàn hảo không tổn hao gì sống đến bây giờ, thực lực của hắn không nói là siêu việt Tiên Tôn, vậy cũng là chỉ cao không thấp, chỉ cường không yếu.
Thế nhưng, Thiên Đạo sao lại cho phép một vị Viễn Cổ Ma thần cường hãn như vậy vẫn tồn tại trong Thiên Địa? Bọn họ không phải đã sớm ngã xuống rồi sao?
Đồng thời, Ma thần thực lực càng mạnh hơn, Thiên Đạo đánh xuống chế tài chế tài càng thêm cường hãn, càng thêm triệt để, không có khả năng tồn tại khả năng sống lại một lần nữa. Như vậy, Tô Triệt gọi Thôn Thiên Thử tiền bối, lại là chuyện gì xảy ra?
Đám người Ngao Giang đầy bụng nghi hoặc, lúc này thân ở trong lĩnh vực của người khác đột nhiên hình thành, đều tự thực lực tu vi bị cường lực áp chế, mặc dù không thể nói là không có năng lực hoạt động, nhưng cũng mất đi chín thành năng lực chiến đấu, tựa như thịt cá trên thớt, sơn dương đợi làm thịt.