- Có thể cho Tiên Ngục bảo tháp xác định một chút, nếu trứng Côn Bằng này không trở thành một kiện Thiên Nhiên Thần Vật, có thể thỏa mãn điều kiện mở ra tầng bảy Tiên Ngục hay không?
- Hảo.
Lão Hắc lên tiếng, thông qua phương thức khí linh đặc thù trực tiếp câu thông cùng Tiên Ngục bảo tháp, gần kề hơn mười tức sau hắn trả lời:
- Thật đáng tiếc chủ nhân, Tiên Ngục bảo tháp cũng đang lo lắng, nếu miễn cưỡng dùng nó để thỏa mãn điều kiện thứ nhất, có khả năng ảnh hưởng đến hiệu quả công năng của tầng thứ bảy, tốt nhất vẫn nên chuyển hóa nó, biến thành Thiên Nhiên Thần Vật chính thức.
- Hiểu rõ rồi.
Tô Triệt cũng biết, loại sự tình này không có thể miễn cưỡng, cũng không thể được thông qua, nếu vì vậy mà khiến cho công năng tầng bảy của Tiên Ngục giảm xuống, vậy thì quá không có lời.
- Thiên Ý Thần Lô!
Trong lòng Tô Triệt yên lặng nhắc tới:
- Chỉ cần có phương hướng cố gắng, tổng có thể tìm ra biện pháp. . .
Vì vậy, quả trứng Côn Bằng được Lão Hắc tạm thời an trí ở khu vực an toàn nào đó trong Tiên Ngục thế giới, không thể để cho nó phát sinh tiếp xúc cùng bất luận sinh linh nào.
Đối với quả trứng chết giả này, Tô Triệt không có bất kỳ đồng tình gì, bởi vì, muốn sống lại loại Viễn Cổ Ma Thần này, có khả năng cần tánh mạng của mấy trăm tỷ sinh linh trả giá, mới có thể cung cấp đủ sinh mệnh lực cho quả trứng này.
Tô Triệt có khả năng làm như vậy sao?
Tuyệt không có khả năng!
Nửa đời trước của mình, thân nhân, gia đình, tất cả hạnh phúc… chính là do một hồi Đại thiên khuynh mà người thường không thể đối kháng hủy diệt, Tô Triệt căm hận nhất chính là loại chuyện này.
Mặc dù không thể chuyển hóa quả trứng này thành một kiện Thiên Nhiên Thần Vật, Tô Triệt cũng muốn ở bên trong Tiên Ngục, triệt để hủy diệt nó. Tuyệt đối không cho nó cơ hội tiếp tục thôn phệ sinh mệnh.
Chuyện tình trứng Côn Bằng chỉ có thể tạm thời gác lại, bất quá, thông qua chuyện này, đánh giá của Hắc Quả Phụ Viện Viện đối với Tô Triệt lại tăng lên một tầng: loại tuyệt thế kỳ vật như trứng Côn Bằng này hắn cũng có, bản thân đã làm cho người thán phục không thôi, mà hắn, căn bản không có ý định ấp trứng, lại cam lòng chuyển hóa nó thành một Tự Nhiên Thần Vật. . . Chỉ có thể nói, không có người thường làm chuyện phi thường, không thể theo lẽ thường mà cân nhắc.
Sau chuyện này, lại nửa tháng trôi qua, thông qua công năng linh hồn liên thông, Tô Triệt đã xác định, Nghiêm Khâu ở Vạn Tượng Luyện Khí Môn đã ký kết một hiệp nghị thu mua tạm thời: hàng năm tám ngàn kiện Tiên khí thượng phẩm.
Tô Triệt cho rằng, sở dĩ là một hiệp nghị tạm thời, chủ yếu là bởi vì đây là lần đầu song phương hợp tác. Phần hiệp nghị thứ nhất tất nhiên phải bảo thủ một ít. Hợp tác vui vẻ mà nói, mới có thể tiếp tục ký, cũng tùy theo sửa đổi nội dung trong hiệp nghị.
Mặt khác, trong chuyện này khẳng định còn cất dấu huyền cơ khác, mười phần đều là Tông Dịch làm ra kết quả.
- Mục đích căn bản của Tông Dịch lão quỷ, chính là vì từng bước thu hoạch tín nhiệm của mình, dẫn ta ra khỏi Hạo Nguyên thiên thị, chui đầu vô lưới.
Tô Triệt dĩ nhiên nhìn thấu được điểm này. Chiến lược tương ứng là bốn chữ: tương kế tựu kế!
Quả nhiên, ba ngày sau, Nghiêm Khâu phản hồi, còn có bốn người đồng hành, trong đó có Tông Dịch lão quỷ.
Hắn đi theo với một mỹ danh là: lo lắng thực lực đệ tử môn phái yếu kém, phải có Kim Tiên Trưởng lão áp tải tiền hàng.
Lại nói tiếp cũng là hợp lý, lúc này Vạn Tượng Luyện Khí Môn nhận hàng hai ngàn kiện, cần trả 280 vạn tiên tinh. Một khoản tiền lớn như thế, nếu không cẩn thận để lộ tin tức, quả thật có khả năng xuất hiện tình huống nửa đường gặp nạn. Một vị Kim Tiên Trưởng lão phụ trách áp tải tiền hàng, cũng không tính chuyện bé xé ra to.
- Không thể không nói, lão quỷ này có chút đảm lượng, sau khi gây án, vẫn dám nghênh ngang trở lại hiện trường, không sợ lão hầu tử tu vi Đại La Kim Tiên nhận ra sao?
Trong nội tâm chớp động lên ý nghĩ như thế, Tô Triệt biểu hiện ra vẫn là rất nhiệt tình mời bọn người Tông Dịch vào trong tiệm.
Sau khi ngồi xuống, Tô Triệt khách khí nói:
- Tiền bối thật vất vả, thật sự là không có ý tứ, lẽ ra, hẳn là chúng ta tiến đến quý phái đưa hàng mới đúng!
- Không sao!
Tông Dịch vẫn là gương mặt hiền lành, mỉm cười khoát tay:
- Nếu là thành ý hợp tác, thì không cần so đo những chuyện nhỏ nhặt này, chỉ có nửa canh giờ lộ trình, không coi vào đâu.
Nửa canh giờ lộ trình, đây chẳng qua là nhằm vào tốc độ phi hành của Kim Tiên, trên thực tế, Vạn Tượng Luyện Khí Môn cách Hạo Nguyên thiên thị cũng gần vạn ức dặm.
Tô Triệt khách sáo vài với hắn câu, cuối cùng nói:
- Tiền bối chiếu cố tiểu điếm như thế, ta thật không biết cảm tạ ngài như thế nào mới tốt, người xem. . .
Tông Dịch ôn hòa cười, trả lời:
- Đã xưng ta là tiền bối, thì không cần làm ra những chuyện kia. Bất quá, lão phu thân là Trưởng lão luyện khí tông môn, đối với những tiên khí pháp bảo mà Thiên Huyền chưởng quỹ cung cấp này, có hứng thú cực kỳ nồng hậu. Nếu có thể may mắn nhìn thấy người luyện chế những pháp bảo này, cộng đồng tham thảo tâm đắc luyện khí, đối với ta mà nói, tất nhiên sẽ lấy được lợi ích không nhỏ.
Một nguyện vọng như vậy,có thể nói là hợp tình hợp lý, một điểm cũng không quá phận. Nhưng mà, Tông Dịch đoán chắc Tô Triệt là đi ra ngoài lịch lãm, không có khả năng giới thiệu trưởng bối gia tộc cho mình nhận thức.
Một chút yêu cầu như vậy cũng không thể thỏa mãn mình, chắc hẳn, Tô Triệt ít nhiều gì cũng sẽ sinh ra một chút tâm lý áy náy.
Tông Dịch chính là hi vọng Tô Triệt vì vậy mà sinh lòng áy náy, thiếu nợ mình một phần nhân tình. Như vậy chuyện kế tiếp, thì dễ nói.
Quả nhiên, Tô Triệt tràn ngập xin lỗi giải thích một phen: mình xuất môn lịch lãm, trưởng bối có lệnh, chưa xong việc không có thể trở về, thật sự thật có lỗi. . .
- Không sao, không sao, ta chỉ là tùy tiện nói. Thiên Huyền chưởng quỹ không cần để ý. . .
Tông Dịch phi thường độ lượng trấn an Tô Triệt một phen, thấy thế nào cũng là một vị trưởng giả hòa ái dễ gần.
Giờ phút này đối mặt hắn, trong lòng Tô Triệt còn cảm khái: nếu không phải đã khám phá lai lịch của hắn, bất kể như thế nào cũng nghĩ không ra, người này đúng là một Kim Tiên hãn phỉ tung hoành vô số châu giới, thường niên gây án.
Sau đó, song phương thuận lợi hoàn thành giao dịch đầu tiên, tiền hàng thanh toán xong. Tông Dịch suất lĩnh bốn đệ tử, mang theo hai ngàn kiện tiên khí thượng phẩm cáo từ rời đi, lại không có nói ra bất luận yêu cầu gì làm cho Tô Triệt cảm thấy khó xử.
Tô Triệt và Trác Phong đứng ở bên ngoài cửa tiệm, đưa mắt nhìn năm người bọn họ tan biến khỏi tầm mắt. Sau lưng truyền đến Viện Viện truyền âm nhập mật:
- Lão gia hỏa này vô cùng có kiên nhẫn, đợi đến lúc hắn đưa ra yêu cầu tiếp theo, nhất định sẽ làm ngươi không cách nào cự tuyệt.
- Đúng vậy.
Tô Triệt truyền âm trả lời:
- Ta đã sớm nói hắn sẽ không chết tâm, đây cũng là một gia hỏa làm việc cực kỳ kiên nhẫn, tuyệt sẽ không dễ dàng buông tha.