Đây là một vùng đất không thể nào tưởng tượng được, quang cảnh tràn đầy tính sử thi.
Bầu trời bị bóng tối bao phủ, màu đất đỏ như máu.
Hơi nước trong bầu trời nơi đây cũng là màu đen, nhiều đến mức gây cho người ta cảm giác có một tòa thành màu đen được đặt lên trên.
Màu đỏ trên bề mặt đất trông giống như một tấm thảm dày, âm thanh cát đá lăn chuyển không ngừng phát ra.
Mặt đất ở nơi đây tưởng chừng như đã bị màu đỏ này nuốt chửng, nhưng từng li từng tí lại đang chuyển động...đó là những con kiến khổng lồ, có đôi mắt to hau háu, thân hình to như một ngón tay cái, toàn thân có màu đỏ chót.
Trên mặt đất đỏ như máu này có rất nhiều binh khí, khôi giáp bị vỡ, có thể nói là mênh mông vô bờ, chi chít không đếm xuể.
Trọng giáp màu đen rắn chắc, nhuyễn giáp mỏng tinh tế, những miếng đồng giáp khoác lên chiến mã, thậm chí là cả những hồn binh trọng giáp...bên trong những vật này đều có một bộ hài cốt màu trắng.
Bên cạnh những khôi giáp và hài cốt tĩnh mịch này lại có rất nhiều xương cốt màu trắng của một loài chim khổng lồ.
Đây là chim đại bàng ăn thịt thối độc nhất vô nhị ở vùng đất hoang vu.
Quá nhiều máu tươi sẽ dẫn các loài ác điểu khát máu tới...những loài chim này không có thịt gì không ăn này vốn là kẻ hủy diệt đối với tất cả thi thể trên vùng đất hoang vu, nhưng ở chỗ này, khi bọn chúng vừa đáp xuống, sẽ lập tức biến thành những bộ xương trắng nghếu.
Hai người tu hành đứng trên mặt đất đỏ như máu, lắng nghe âm thanh loài kiến khổng lồ đang nhai tươi nuốt sống các thi thể.
Bên trái là một viên tướng lãnh Vân Tần dùng khăn đen dày che mặt, bên hông hắn có giắt một đôi mắt ưng đồng thau lớn hơn bình thường, sau lưng đeo một hồn binh chiến phủ hai lưỡi màu trắng bạc trông còn khổng lồ hơn người hắn, bất cứ ai nhìn vào cũng có thể biết hắn là một người tu hành. Bên phải là một kiếm sư trung niên có lông mày vàng, thân hình gầy gò, mang theo một trường kiếm có vỏ gỗ.
Chuôi trường kiếm cũng là gỗ cùng màu, lấp lánh màu vàng đen, thân chuôi có phù văn tinh mịn như tơ.
Kiếm sư này chỉ mặc một thanh sam màu vàng nhạt rộng thùng thình, chéo áo hơi kéo chệch sang một bên, ngay một góc hơi ngả sang màu đen, đây là do hơi nước màu đen bám vào.
Tại một vị trí trước mặt họ cách đấy không xa, có rất nhiều mảnh giáp khổng lồ làm bằng sắt cứng.
Đây là trọng giáp đặc biệt của quân đội Vân Tần dành cho các trọng kỵ, các chiến mã sau khi được huấn luyện một cách đặc biệt sẽ có năng lực chịu được trọng giáp này. Khi hành quân trong rừng rập, kết hợp với những chiếc rìu nặng được kỵ sĩ sử dụng, trọng kỵ có thể trọng hơn sáu trăm cân sẽ dễ dàng băng băng tới trước mà không cần sợ chướng ngại vật.
Thân thể cao lớn cùng lực đánh mạnh mẽ, điều này sẽ giúp cho một trọng kỵ có tác dụng không thua kém gì một người tu hành trong lúc xung phong liều chết.
Nhìn vào hình dáng thi thể bây giờ, hình như trọng kỵ này muốn lao ra khỏi vùng đất đỏ như máu tươi, nhưng khi còn cách lằn ranh hai bên khoảng vài thươc, trọng kỵ lại vĩnh viễn ngã xuống, biến thành một đống sắt phế liệu.
Có những điểm sáng nhỏ màu đỏ từ vùng đất đỏ như máu này bay lên
Đó là những con kiến khổng lồ có đôi cánh trong suốt.
Hai người tu hành này lập tức kinh sợ, khó tin nhìn những con kiến khổng lồ màu đỏ đang bay trong bóng đêm.
Những con kiến khổng lồ này vốn không có cánh. Nhưng hiện giờ, trên mặt đất càng lúc càng có nhiều con kiến màu đỏ bắt đầu giết chóc lẫn nhau. Sau khi giành chiến thắng, những con kiến màu đỏ lập tức nuốt lấy tay hoặc chân của đối thủ mình, sau đó từ từ mọc ra cánh sau lưng, bay lên bầu trời.
Càng lúc càng có nhiều con kiến đỏ như máu bay lên.
Mấy chục con kiến khổng lồ có cánh bắt đầu bay ra khỏi biên giới vùng đất màu đỏ, hướng tới hai người tu hành đang lẳng lặng đứng.
Kiếm sư có đôi lông mi vàng đưa một ngón tay lên. "Xoẹt", một luồng khí tức bàng bạc từ người hắn toát ra lập tức chấn nát màn sương đêm và mấy chục con kiến màu đỏ đang bay tới, giống như tan biến trong hư không.
Ngay lúc luồng khí tức mạnh mẽ này từ đầu ngón tay hắn phát ra, toàn thân hắn cũng đột nhiên run lên một cái, tản phát một luồng sức mạnh nhè nhẹ, chấn bay những giọt hơi nước màu đen đọng lại trên quần áo mình.
- Đi thôi!
Viên tướng lãnh Vân Tần đeo chiến phủ khổng lồ di chuyển, bước dọc theo đường biên giới vùng đất màu đỏ, đi đường vòng hướng tới mục tiêu hắn đã đoán từ trước.
Tấm khăn màu đen trên mặt hắn không được đeo kín, chỉ che miệng mũi lại, tựa hồ chỉ vì không thích mùi hôi và khí tức âm u ở vùng đất này. Có những con kiến màu đỏ có cánh rơi xuống da thịt vùng cổ của hắn, sau khi ngửi được mùi vị thịt và máu tươi khiến cho bọn hắn phải điên cuồng, các con kiến này lập tức mỏ to đôi mắt khổng lồ của mình, há miệng, cắn thật mạnh xuống. Nhưng bọn hắn lại đang làm việc vô ích, dù đã cố gắng hết sức nhưng chúng không thể cắn sâu vào được. Bọn hắn không thể nào hiểu được, tại sao mình có thể cắn nát cả những bộ áo giáp trông rất cứng rắn kia, nhưng không thể làm bị thương làn da mỏng manh trần trụi này được.
...
Trong lúc kiếm sư có đôi lông mày vàng và viên tướng lãnh Vân Tần bước dọc theo biên giới vùng đất đỏ như máu đấy càng lúc càng xa, tại một địa phương không thể tưởng tượng khác, một cảnh tượng đầy tính sử thi dần hiện rõ.
Đây là một vùng ao đầm màu đen vô bờ không thấy điểm cuối.
Trong vùng ao đầm màu đen này, có những gốc hoa sen khổng lồ sinh trưởng.
So sánh với những gốc hoa sen khác bên ngoài, gốc hoa sen có những chiếc lá sen lớn nhỏ khác nhau này thật không giống.
Cánh hoa và cánh của nó cũng là màu đen, hơn nữa, từ cánh hoa cho đến lá sen, ở rìa bên ngoài đều có đường răng cưa sắc liệm.
Có một đội ngủ khổng lồ đang tiến vào ao đầm vô bờ bến này.
Có khoảng ba mươi con rắn mối ăn thịt khổng lồ cao hơn ba thước đi trước, phía sau và hai bên chúng có khoảng một trăm năm mươi Huyệt man.
Ánh trăng ảm đạm, gốc hoa sen khổng lò màu đen, đội ngũ rắn mối và Huyệt man khổng lồ đi lại...Đây quả thật là một hình ảnh khiến người ta phải rung động.
Nhưng xen lẫn vào đấy lại là sự bi tráng thảm thiết.
Bởi vì tất cả những con rắn mối này lại di chuyển rất chậm chạp, những miếng giáp dày nặng nề trên người chúng bị đánh vỡ tan, thông qua đó có thể thấy rõ các vết thương nặng đầy máu tươi trên da thịt.
Trên người những con rắn mối khổng lồ này không phải là các chiến sĩ vóc dáng to cao, tay cầm trường thương đầy uy vũ, mà là những Huyệt man bị thương rất nặng, hấp hối thở dốc.
Các Huyệt man cao lớn ở hai bên đi lại uể oải, cho dù thể lực của họ vốn rất sung mãn, nhưng thần thái hiện giờ lại rất chán nản, mỗi một bước đi lộ vẻ mệt mỏi không thể che giấu, trên người lại có rất nhiều vết thương.
Lương thực mang theo đã được dùng hết, nên khi hành quân các Huyệt man này rất tận dụng những gì có thể ăn được. Có không ít Huyệt man đi lại các gốc hoa sen màu đen khổng lồ, lấy hạt sen ở bên trong ra và để vào trong túi da của mình, làm lương thực dự trữ.
Bởi vì thân thể nặng nền, nên cứ mỗi một bước chân bước ra, bàn chân của những con rắn mối lại hãm sâu xuống bùn đất đến gần một thước, lúc bước lên lại tạo nên tiếng nước chảy mạnh.
Ở trên đầu của con rắn mối khổng lồ đi đầu tiên, có một thân ảnh nhỏ nhắn xinh xắn ngồi xếp bằng vững chãi.
...
Lâm Tịch đi xuyên qua khe núi hắc ám mà các Huyệt man cường tráng đã liều chết xông qua từ lúc trước.
Hắn hiểu ý Tân Vi Giới, nhưng vì tính mạng của mình cũng như tính mạng của các quân sĩ tuần mục khác, hắn phải đảm bảo việc ở lại chòi canh cố thủ là việc làm đúng đắn, không có sai sót nào.
Nhưng có một việc Lâm Tịch không biết: Rất nhiều ngày trước, trong cốc Đông Lan ở phía bắc sơn mạch Long Xà, bốn trăm quân sĩ được xây dựng theo biên chế quân du mục đã gặp phải thảm biến, toàn quân bị diệt; mà thống lĩnh của quân du mục đấy chính là tướng quân Quách Thu Đông quan vị chính ngũ phẩm, xuất thân từ học viện Tiên Nhất, trong lúc vị tướng quân này ngã xuống, đã có hai quân lính trinh sát ở ngoài xa dựa vào mắt ưng mà Trương viện trưởng đã thiết kế cho Vân Tần, cùng với thuật đọc môi bọn họ đã học từ trước, biết được nguyên nhân di động thật sự của các Huyệt man từ mùa xuân cho tới nay, cũng biết sự tồn tại của người tu hành đằng sau vùng đất hoang vu.
Quách Thu Đông là đệ tử tinh anh học viện Thanh Loan, mà trước khi Quách Thu Đông ngã xuống, thực tế là quân đội hùng mạnh của Vân Tần đã sớm bị những Huyệt man mà hoàng đế Vân Tần vẫn luôn gọi là "lũ yêu" sống ở vùng đất hoang vu đánh bại nhiều lần, số lượng người tu hành và quân sĩ chết trận đã nhiều đến mức có thể ảnh hưởng tới lòng quân, nhưng phần lớn dân chúng đế quốc Vân Tần lại không biết.
Cho đến hôm nay, trong những người đã tử trận đấy còn có một nhân vật quan trọng của học viện Tiên Nhất.
Là con người tất phải có nhược điểm.
Là con người, khi làm việc tất phải có mục đích
Quách Thu Đông chết trận giúp cho quân đội Long Xà biết mục đích thật sự của người tu hành cường đại đã giáo hóa các Huyệt man: Phi tướng quân Địch Sầu Phi.
Ở biên quân Long Xà, Địch Sầu Phi là một ngôi sao chói mắt.
Sau khi Quách Thu Đông ngã xuống trong cốc Đông Lan và biết được mục đích thật sự của đối phương, từ đó biên quân Long Xà bắt đầu phối hợp với học viện Tiên Nhất lên kế hoạch báo thù cho đệ tử và quân sĩ của mình, họ lấy Địch Sầu Phi làm mồi nhử, bố trí một cuộc chiến lớn nhất trong vòng mười mấy năm trở lại đây.
Vì cuộc chiến này, quân đội Vân Tần đã hoàn toàn phong bế mọi tin tức, thậm chí các chi quân đội khác của biên quân cũng không biết Huyệt man đã thay đổi với lúc trước. Biên quân Long Xà trả giá nhiều như vậy là vì không muốn để cho người tu hành cường đại giáo hóa các Huyệt man không biết ý đồ của họ đã bị hát hiện.
Mà Lâm Tịch và các quân sĩ tuần mục vùng núi Dương Tiêm cũng không biết cuộc chiến báo thù này đã bộc phát hai ngày trước!
Khoảng hơn bốn ngàn chiến sĩ Huyệt man đã chết trong một hoang nguyên và sườn núi lớn ở đông bắc sơn mạch Long xà.
Trong tình huống quân đội Vân Tần âm thầm điều động đến năm vạn đại quân, thắng lợi trận chiến này tất nhiên thuộc về đế quốc Vân Tần.
Nhưng cho dù năm vạn đại quân này đã bố trí rất nhiều vòng vây, tầng tầng lớp lớp phong tỏa hoang nguyên và sườn núi đấy lại, nhưng vẫn có một chi quân đội Huyệt man mạnh nhất xông phá được ra ngoài, trong đấy tất nhiên có cả nhân vật quân đội Vân Tần quan tâm nhất: nữ tu hành cường đại đến từ sau vùng đất hoang vu.
Cho nên, không chỉ riêng quân tuần mục vùng núi Dương Tiêm, hiện giờ trong sơn mạch Long Xà có rất nhiều chi quân đội khác đã được điều động.
Đối với cả hai bên, nữ tu hành cường đại kia có ý nghĩa cực kỳ quan trọng, nên cũng có rất nhiều Huyệt man đã bắt đầu xuất hiện trong sơn mạch Long Xà.
...
Ngay khi bóng đêm hôm nay vừa phủ xuống, khi Lâm Tịch và các quân sĩ tuần mục núi Dương Tiêm còn chưa biết mục đích thật sự của đại đội Huyệt man, có một đội quân tinh nhuệ của Vân Tần, bao gồm những người tu hành mặc trọng giáp và các kỵ sĩ biên quân đã đuổi theo đám tàn quân có nữ tu hành kia.
Nhưng đội quân Vân Tần tinh nhuệ có thể nhanh chóng giết chết rất nhiều người tu hành cường đại kia đã vĩnh viễn biến mất ở vùng đất đỏ như máu.
Quân đội Vân Tần không biết trong vùng đất hoang vu lại có địa phương có những con kiến khổng lồ như thế, đây là một loại kiến tàn bạo hung mãnh, vì muốn tộc quần mình có thể phát triển tiến hóa được, bọn chúng thậm chí có thể giết chết và nuốt sống lẫn nhau. Biên quân Vân Tần không biết, nhưng cô gái mặc áo bào đen và các Huyệt man lại biết.
Trong vùng đất hoang vu có rất nhiều nơi nguy hiểm như vậy, nhưng đối với quân đội Vân Tần cô gái này còn nguy hiểm hơn, mà hiện nay họ đã phải trả giá quá nhiều, nên biên quân Vân Tần càng không thể buông tha được.