“Đúng rồi, chính là sức mạnh này, bản Chân Tiên đã sống mười vạn năm, đi khắp cả tinh vực bị lãng quên, thậm chí còn từng giao đấu với giáo chủ của các đại giáo biển sao. Cho dù ở các thần giáo chân chính của biển sao, ta cũng chưa từng gặp được sức mạnh như vậy. Đây chắc chắn không phải là sức mạnh mà Địa Cầu nên có, thậm chí không phải của nhân gian nên có. Đây là sức mạnh thuộc về tiên nhân Thượng cổ, là pháp tắc đến từ Thần giới!”
Lăng Tiêu Chân Tiên nhìn nguyên anh của Diệp Thành với ánh mắt tham lam, thần niệm phân tích kĩ càng pháp tắc quanh người Diệp Thành, sự tham lam trong mắt càng ngày càng đậm, chỉ muốn bắt ngay Diệp Thành, tra khảo rõ ràng mọi bí mật trên người anh.
“Hãy giao cho ta đi, đừng ngoan cố phản kháng nữa, cậu chỉ là một Nguyên Anh nhỏ bé mà thôi”.
Lăng Tiêu Chân Tiên chìa bàn tay ra, giống như một ngọn núi Thái cổ đến từ hư không, mỗi ngón tay đều dài mấy nghìn trượng. Trong lòng bàn tay lão ta, nguyên anh của Diệp Thành còn chẳng bằng con kiến.
Đọc tiếp tại TАмliπh247.me nhé !
“Ngưng!”
Diệp Thành chỉ quát khẽ một tiếng.
Thần thông Hải Hoàng Chân Linh mà cơ thể Hải Hoàng Lưu Ly mang theo được phát động. Các loại máu thần, xương thần màu vàng trong chu vi mấy trăm trượng quanh người anh bỗng chốc như được triệu hồi, nhanh chóng ngưng tụ lại, hội tụ trên người anh, tái tạo lại xác thịt, thần thể.
“Minh Vực Thần Quyền!”
Trong khoảnh khắc thần thể ngưng tụ, Diệp Thành liền giơ tay, đánh một quyền ra.
Thần tướng Minh Vương già nua hiện lên ở sau lưng Diệp Thành, rồi nhanh chóng ngưng tụ thành một thế giới tối tăm. Thế giới tối tăm kia mang theo hơi thở cổ xưa đặc biệt, trong đó hiện lên một tòa thành cổ tối tăm.
Mỗi ma văn trên tòa thành cổ kia dường như đều là thật, mang theo sự tà ác và mênh mang vô tận, dường như là nơi ở của Ma Thần tà ác nhất Ma giới thời Thái cổ.
“Ầm!”
Sức mạnh của Minh giới ngưng tụ trong cú đấm của Diệp Thành. Khoảnh khắc đó, xác thịt pháp lực của anh trở lại đỉnh cao, hóa thành nửa nguyên sức mạnh, khí huyết được thúc đẩy đến tột đỉnh. Cùng với một quyền này, dường như bầu trời cũng bị đánh thành một lỗ thủng.
Cú đấm này như dời non lấp bể, cho dù Vân Thần ở đây cũng sẽ bị đấm cho tan xác, có thể nói là một quyền mạnh nhất dưới Hợp Đạo.
Đáng tiếc là vô ích, Lăng Tiêu Chân Tiên là Chân Tiên thực sự. Cho dù chỉ là Ngụy Hợp Đạo, nhưng dù sao cũng nắm trong tay pháp tắc Chân Tiên.
“Diệp Thành, vẫn là không hiểu à, ta là Hợp Đạo, nắm giữ sức lực của pháp tắc Hợp Đạo. Phép thần thông có mạnh thế nào, cấp bậc công pháp có cao ra sao, pháp lực có mạnh mẽ thì chung quy cũng chỉ là một người phàm mà thôi, mà ta là thần, sức lực người phàm sao có thể tổn hại thần được đây?”