Những trưởng lão này đều đến từ các đại giáo Chân Tiên.
Mỗi người bọn họ đều có giá trị con người vô cùng hùng hậu, sở hữu đủ loại thần thông bí bảo giữ mạng và một số bảo vật kéo dài mạng sống, tuy kém hơn thần phù thế mạng một chút, nhưng bình thường cũng không thể giết bọn họ một cách dễ dàng. Nhưng hiện giờ, đứng trước Phương Thiên Họa Kích, tất cả pháp bảo bí thuật đều chẳng khác gì tờ giấy, bị cắt làm đôi, linh hồn bị sát khí kinh thiên động địa xé nát thành mảnh vụn, cho dù Chân Tiên Hợp Đạo đến tận đây cũng đừng mong sống lại.
“Bốp bốp bốp!”
Lúc này, con Song Sí Thiên Long kia mới nứt toác hẳn ra.
Vô số xương thần và máu thần màu vàng nhạt bay đầy trời, tản khắp hư không, giống như một đóa pháo hoa nở rộ, vô cùng rực rỡ.
Nhưng tất cả những người chứng kiến đều thấy trong lòng lạnh lẽo như băng.
Con Song Sí Thiên Long này là hậu duệ của một con thần thú trấn núi của Trường Sinh Giáo, tuy con thần thú trấn núi Cửu Sí Thiên Long kia là về sau tu thành, huyết mạch không thuần chủng, cấp bậc cũng rất thấp, nhưng dù sao cũng là thần thú, xác thịt nổi tiếng là mạnh mẽ.
Tương truyền, từng có Chân Tiên dùng tiên bảo đánh một đòn, nhưng cũng chỉ khiến con Cửu Sí Thiên Long này bị thương, chứ không thể chém đứt hoàn toàn xác thịt của nó.
Từ đó có thể thấy được sự mạnh mẽ của huyết thống và sự rắn chắc về xác thịt thuộc mạch này.
Vậy mà Song Sí Thiên Long có huyết mạch lớn mạnh như vậy lại bị một kích của Diệp Thành chém làm đôi như chẻ tre, thân rồng nghìn trượng còn không ngăn cản Diệp Thành được một giây, bị anh chém chết cả người lẫn rồng chỉ bằng một đòn.
Sao có thể không khiến mọi người sợ hãi chấn động cho được?
Thậm chí khi thần thể được huy động đến đỉnh điểm, trái tim của Diệp Thành còn đập thình thịch.
“Tùng tùng tùng!”
Mỗi tiếng đều như thần nhân đánh trống, chấn động hư không. Rất nhiều tu sĩ Kim Đan ở gần lập tức bị âm thanh này làm cho chấn động, tinh thần và thể xác muốn nứt toác,