Đi vào thư phòng,Lục Thiếu Hoa ngồi vào bàn làm việc,Lưu Minh Chương đi ngay sát phía sau cũng tiến vào,để tập tài liệu trên bàn sau đó quay lại đóng cửa phòng,rồi mới ngồi xuống đối diện với Lục Thiếu Hoa.
Nhìn Lưu Minh Chương ngồi xuống,Lục Thiếu Hoa chỉ tập tài liệu trên bàn nói:
-Những thứ này hôm nay anh thu thập được đấy à?
-Không,tôi nhờ một lớp trưởng giúp tôi mới có thể thu thập được nhanh như thế.
Lưu Minh Chương lắc đầu,đáp lại câu hỏi của Lục Thiếu Hoa.
- Vậy à!
Lục Thiếu Hoa nhíu nhíu mày, tay với lấy tập tài liệu mở ra xem,nhưng trong lòng thì đang nghĩ tới Lưu Minh Chương,đã quen biết anh ta chưa đến nửa tháng,trong nửa tháng ấy cũng chưa bao giờ nghe kể về hoàn cảnh của anh ta,nhưng bây giờ đã thấy,anh ta không hề đơn giản,không ngờ có lớp trưởng giúp anh ta lại có thể nhanh đến thế mà tìm được bao nhiêu tài liệu.Đọc một lát,Lục Thiếu Hoa bỏ tập tài liệu xuống,cười:
-Lớp trưởng của anh thật không đơn giản,không ngờ lại có thể tìm được nhiều tài liệu chi tiết đến như vậy.
-Ha ha,anh ta là một người chuyên môi giới chứng khoán mà,số tài liệu này cũng là do anh ta đã sưu tầm hai năm nay rồi,đây đều là của công ty Thương Thị,còn các thứ khác mai tôi sẽ nghĩ cách.
Lưu Minh Chương gãi gãi đầu,hình như rất dễ chịu trước lời khích lệ của Lục Thiếu Hoa.Lục Thiếu Hoa khen ngợi lớp trưởng cũng như khen ngợi anh ta,dù sao cũng do quan hệ của anh ta,nếu không không thể nhanh như vậy mà lấy được bao nhiêu là tài liệu.
-Ủa,nhà môi giới chứng khoán?
Ấn tượng đầu tiên mà Lục Thiếu Hoa cảm thấy đó chính là vị lớp trưởng mà Lưu Minh Chương nói không hề đơn giản,bởi vì là một nhà môi giới chứng khoán chỉ tuân theo sự phân công của ông chủ mà hành động và phân tích thị trường để đưa ra ý kiến cho ông chủ là được,còn anh ta “đã sưu tầm được những tài liệu này,có thể nói là người này không đơn giản.Tuy nhiên trong đầu Lục Thiếu Hoa lại xuất hiện một dấu hỏi,tại sao Lưu Minh Chương lại quen một lớp trưởng như vậy,còn phải đi đến sở giao dịch chứng khoán tìm vận may để tìm việc?
Nhìn vẻ mặt Lục Thiếu Hoa biến đồi không ngừng,Lưu Minh Chương ngẫm nghĩ một chút,là có thể biết tại sao.
-Có phải anh rất hoài nghi,tôi có lớp trưởng ở đó tại sao lại phải đi đến sở chứng khoán để tìm việc?
-Đúng thế!
Lục Thiếu Hoa không vì Lưu Minh Chương nói đúng những gì trong lòng anh ta mà cảm thấy xấu hổ,ngược lại lại rõ ràng thừa nhận.
-Tôi muốn dựa vào chính mình.
Đáp án này hình như không liên quan gì đến câu hỏi,nhưng Lục Thiếu Hoa vẫn hoàn toàn hiểu được tâm lý của Lưu Minh Chương.Một người vừa mới du học từ Nhật trở về,muốn lăn lộn cuộc sống ở Hongkong,chỉ có hai cách,nếu không phải là do bản thân đủ tự tin,thì là do anh ta quá dốt nát,nhưng đương nhiên Lưu Minh Chương không phải là một kẻ ngu ngốc.
-Cậu thật không tồi.
Lục Thiếu Hoa hồi lâu mới nói,bốn chữ này thốt ra từ miệng Lục Thiếu Hoa không phải là đơn giản,đối với kẻ được tái sinh như hắn ba chữ”thật không tồi” mang một ý nghĩa đã thoát khỏi cái nghĩa nguyên bản của nó.
Lưu Minh Chương chỉ cười khẽ,nhưng khuôn mặt thì hồng cả lên,chứng tỏ rằng việc Lục Thiếu Hoa khen ngợi làm anh ta rất thoả mãn.
-Tốt lắm,vừa hay tôi cũng đã xem lướt qua tài liệu,những tài liệu này rất tỉ mỉ,anh cũng xem kĩ đi,về phần anh nói đến vấn đề ba nhánh của công ty Thượng Thị không cần sưu tầm nữa,tôi trước mắt chỉ cần một nhánh là được.
Lục Thiếu Hoa nghĩ một lát,hắn nghĩ chỉ cần mua lại một nhánh của công ty Thượng Thị là được rồi,không nên động đến những cái khác,tiền kiếm được ít không nói,quầy hàng bày ra quá nhiều,thì tiền đầu tư vào sẽ cần nhiều,trước mắt hắn có hơn 1 tỉ,nhưng hắn lại muốn đầu tư cả vào một vài lĩnh vực khác nên cũng cần phải để tiền ra.
-Tốt rồi.
Vì đi sưu tầm tài liệu mấy ngày nay Lưu Minh Chương cũng đã đau đầu rồi,nghe lời của Lục Thiếu Hoa,rồi thở phảo một tiếng,cũng coi như là độ khó cuộc khảo nghiệm của Lục Thiếu Hoa cũng đã hạ xuống rồi.
Lục Thiếu Hoa lần này không nói gì,chăm chú xem tập tài liệu trong tay,tài liệu này có một phần liên quan đến tập đoàn công ty hữu hạn Cửu Long,đối với tập đoàn công ty này hắn cũng có một vài ấn tượng,ở thế kỷ 21,công ty này ở trong nước hoạt động nhiều lĩnh vực,chủ yếu là phát triển chiến lược trọng điểm về bất động sản và xây dựng ở đại lục và Hongkong,ở cùng châu thổ Châu Giang và các vùng duyên hải Trung Quốc,tích cực mở rộng hoá nghiệp vụ ở các bến tàu,nhằm thu được các thành quả của người Hoa kiều.
Sau khi xem phần giới thiệu một lúc,Lục Thiếu Hoa đem toàn bộ tài liệu đưa cho Lưu Minh Chương,rồi lấy tài liệu công ty cổ phần HSBC ra xem.
Tập đoàn công ty hữu hạn Bảo Phúc...
Công ty cổ phần Mậu Thịnh..
Thư phòng yên tĩnh không một tiếng động,chỉ có thể nghe thấy tiếng giấy lật đi lật lại,Lục Thiếu Hoa chăm chú xem tài liệu,Lưu Minh Chương cũng đang xem tài liệu Lục Thiếu Hoa đưa cho,anh ta biết,Lục Thiếu Hoa đưa cho anh ta đều là mục tiêu hành động lần này,nên anh ta cũng chăm chú xem kỹ.
Thời gian chầm chậm trôi qua,Lục Thiếu Hoa cuối cùng cũng lấy ra các công ty chuẩn bị thu mua,từ công ty thực nghiệm Trường Giang của Lý Gia Thành đến công ty của Hoắc Gia,hắn bỏ tài liệu sang một bên nói:
-Anh là người Hongkong,có lẽ đã nghe về Lý Gia Thành,Hoắc Gia...chứ?
Lưu Minh Chương đang ngồi chăm chú xem tài liệu bống giật mình vì bị Lục Thiếu Hoa hỏi,suýt chút nữa thì làm rơi hết tài liệu trong tay xuống đất,may mà có đôi tay linh hoạt nên đỡ được,vỗ vỗ ngực cho bình tâm một chút rồi nói:
-Cũng đã nghe qua.
-Ừ,vậy anh xem những tài liệu trong tay xem có cái nào là của bọn họ không?
Lục Thiếu Hoa định là không thu mua các cổ phần của các công ty của những người thế hệ sau này,nên mới đề phòng,để cho Lưu Minh Chương xác nhận lại một lần nữa.
-Không có.
Lưu Minh Chương trầm ngâm một lát mới trả lời,anh ta sinh ra và lớn lên ở Hongkong,đối với những người nổi tiếng cũng ít nhiều nghe nói,nên vừa nhìn tài liệu mà Lục Thiếu Hoa đưa cho,anh ta cũng đã thầm nhẩm tính,bây giờ Lục Thiếu Hoa lại hỏi,anh ta chỉ cần nghĩ một lát là có thể có đáp án rồi.
-Vậy là tốt rồi,trước mắt như thế đi.Đứng rồi,vài ngày nữa tôi phải về Thâm Quyến một chuyến,có thể cần nhiều thời gian mới quay lại,tôi để lại 250 triệu đô la để anh xử lý công việc,hi vọng anh sẽ không làm tôi thất vọng.
Trước mắt đã định ra như thế,lại qua Ngày Thứ Hai đen tối,số tiền trong tài khoản đã lên tới 375triệu đô la rồi,đổi ra đô la Hongkong là mấy tỉ rồi.
-Anh ...anh...anh tin tưởng tôi thế sao?
Lưu Minh Chương nghe xong giật bắn mình,nếu như Lục Thiếu Hoa ở Hongkong mà đưa cho anh ta 250 triệu thì còn được,nhưng đằng này hắn ta lại trở về Thâm Quyến,ở Hongkong chỉ có mình anh ta.
-Nếu nghi ngờ người thì không nên dùng,còn đã dùng thì không nên nghi ngờ.
Lục Thiếu Hoa nhìn Lưu Minh Chương một cái,tay gõ gõ theo nhịp điệu lên trên bàn,sau một lúc lâu mới nói:
-Bắt đầu từ ngày mai anh hãy tìm cách để nắm rõ về thị trường Hongkong,sau đó đến ngân hàng đổi tiền,tôi muốn để cho tài chính có được con số lớn nhất.
Khi Lưu Minh Chương nghe nói đến “Nếu nghi ngờ người thì không nên dùng,còn đã dùng thì không nên nghi ngờ” liền nhớ đến lúc ở Tokyo,Lục Thiếu Hoa dám đưa cho anh ta 100 trăm triệu đô la để đi giao dịch,bây giờ đưa cho anh ta lần thứ nhất là để thử,nhưng lần thứ hai là đã tín nhiệm.
-Được rồi,ngày mai tôi sẽ đi thỉnh giáo lớp trưởng một chút,đến chiều sẽ đi ra ngân hàng một chuyến.
-Được,anh tự sắp xếp thời gian,ngày kia bắt đầu hành động.À,suýt nữa quên mất chuyện này,anh còn phải giúp tôi đăng kí với một công ty tài chính,người đại diện danh nghĩa pháp nhân thì lấy tên anh,về phần hành động thế nào,mời một số người có kinh nghiệm đến giúp,nếu vị lớp trưởng của anh có muốn đến thì hãy mời anh ta,tất cả các việc đều không cần hỏi tôi,anh toàn quyền quyết định.
Lục Thiếu Hoa là một người hiểu được uỷ quyền,250 triệu đô còn có thể đưa cho anh ta hết,để cho anh ta một chút quyền lực là đúng.
-Vị lớp trưởng của tôi ngày mai tôi sẽ nói chuyện với anh ta xem sao,thành lập công ty tương đối phức tạp,không thể vội vàng được.
Lưu Minh Chương lúc đó đã hết sức nhiệt tình ,Lục Thiếu Hoa đưa cho anh ta bao nhiêu tiền thì không nói,lại cho anh ta cả quyền hành,làm cho anh ta rất hứng phấn.
-Ừm,việc đăng ký thành lập công ty không vội,chầm chậm cũng không sao,anh cũng lưu ý một chút về địa điển thuê để làm văn phòng của công ty.
Đã cho cả quyền,có thể nói công việc ở Hongkong này đều giao cho một mình Lưu Minh Chương xử lý.
-Vâng,vậy tên công ty sẽ là gì?
Lục Thiếu Hoa đã sớm nghĩ đến việc này,nên khi Lưu Minh Chương hỏi,hình như cũng đồng thời nói ra luôn:
-“Phượng Hoàng”
-“Phượng Hoàng”?
Lưu Minh Chương có một chút khó hiểu,tưởng là đã nghe nhầm,”Phượng Hoàng” là một trong bốn tứ đại thần thú trong truyền thuyết của Trung Hoa,hai chữ này lại đại diện cho nữ giới nhiều hơn.
-Đúng.
Lục Thiếu Hoa nghiêm túc gật đầu,đối với tên của công ty,hắn đã nghĩ rất lâu,lấy tên này vì kiếp trước hắn đã bị tiểu thuyết Tú Chân làm mê hoặc,làm hắn thích cái tên “Phượng Hoàng” này một cách bất thường.
-Được,tôi sẽ nhanh chóng làm tốt việc này.
Làm như chính mình không thể nghe nhầm,và dù nói thế nào Lục Thiếu Hoa cũng là ông chủ của anh ta,nên Lưu Minh Chương cũng cho rằng việc này chỉ có thể coi như đã được phân công là được rồi.