Thừa Tướng Yêu Nghiệt Sủng Thê

Chương 76 - Chương 69

Trước Sau

break
Editor: Yên Nhi

Tiểu sư phụ, ngươi muốn cầm thứ này đi đâu vậy? Thanh Linh đến gần hòa thượng trẻ tuổi hỏi.

Hòa thượng trẻ tuổi gọn gẽ đáp: Thưa thí chủ, bần tăng mang nước phân đi tưới cho rau +

A, thì ra là như vậy Nàng nói xong, sau đó tay nhanh nhẹn không cố ý điểm vào huyệt đạo hòa thượng.

Hòa thượng bất ngờ trợn ngược hai mắt, ngất đi, nàng nhận trọng trách đưa tay đỡ hắn nằm xuống.

Dựa vào chuyện xấu lần trước, vì không để người khác nhận ra áo bào nàng mặc chính là của Tần Liễm, nàng nhanh nhẹn lột áo bào hòa thượng xuống, sau đó khoác chồng lên áo Tần Liễm, gánh lên thùng nước phân, quay lại đi tới con đường nhỏ ban đầu.

Rất xa đã trông thấy hai người Hách Liên Dực và Dung Thi Thi, bây giờ hai người kia đang ngồi dưới thạch bích thưởng thức cảnh đẹp trong núi.

Thanh Linh đặt hai thùng trọng trách xuống, nhảy qua một bãi đất cao khác dò xét đường núi, vui mừng phát hiện có một con đường nhỏ khác đi ngang qua chỗ thạch bích kia. Nàng nhảy xuống, rẽ sang con đường nhỏ kia rồi tiếp tục gánh thùng nước phân đi.

Phía dưới thạch bích, Hách Liên Dực ôm Dung Thi Thi mềm mại không xương ngồi trên tảng đá bằng phẳng.

Từ chỗ này đưa mắt nhìn sang, nơi nơi xanh ngắt, cây cối xanh lá mênh mông như biển, rất đồ sộ.

Gió núi thổi qua, không khí trong lành thấm vào ruột gan.

Chừa từng nghĩ tới, sau núi Tướng Quốc Tự lại có phong cảnh xinh đẹp như thế này.

Vương gia, ngươi cứ như vậy với Thi Nhi mãi được không? Hiện tại Thi Nhi ngoài Vương gia ra, thì chẳng còn gì cả. Giọng nói nũng nịu của Dung Thi Thi vắt vẻo sầu não cùng không muốn lìa xa, dù là một người sắt đá rắn rỏi độ nào nghe xong cũng sẽ bị nhu hòa hóa.

Hách Liên Dực nhu tình chân thành rũ mắt xuống, trong mắt đen sâu thẫm chỉ chứa mỗi hình ảnh của người trong lòng: Trừ người ra, không còn nữ nhân nào khác có thể đi vào tim bản vương được nữa rồi.

Dung Thi Thi trong lòng hắn ngẩng đầu lên, hồ nghi nói: Vương gia, lời này ta nghe thật quen tai, sao giống như ngươi đã từng nói với Mạch Sương vậy?

Tay Hách Liên Dực ôm nàng ta càng thêm siết chặt, kéo nàng ta vào trong lòng một chút: Thi Nhi, ngươi cũng biết mà, lúc trước bản vương cùng lắm là gặp dịp thì chơi, người bản vương thật sự quan tâm tới giờ cũng chỉ có mỗi mình ngươi. Lúc trước sau khi Mạch Sương chết, ngươi cũng đột nhiên biến mất dạng, ngươi biết không, bản vương lúc đó như sắp điên rồi, may mắn bây giờ ngươi đã trở lại bên cạnh bản vương. Trong khẩu khí của hắn còn mang theo từng sợ mất đi nàng ta, Dung Thi Thi nghe được mềm lòng đến rối tinh rối mù.

Đôi mắt Dung Thi Thi dịu dàng như nước: Vậy Vương gia phải đồng ý với Thi Nhi, nếu lần này Vương gia cầu hôn thành công nữ nhi của thành chủ Tiêu Dao Thành, thì tương lai cũng không được lạnh nhạt với người ta.

Bổn vương yêu ngươi còn không hết, sao có thể cam lòng để ngươi chịu vắng vẻ chứ. Hắn nói chuyện hết sức tự nhiên tru trơn.

Vương gia... Mắt nước Dung Thi Thi chứa đầy ẩn tình, kiều môi đỏ bừng khẽ nhếch.

Hách Liên Dực nhếch môi, cúi đầu hôn lên kiều môi kia.

Hai người hôn say đắm khó chia lìa, đột nhiên mùi hôi thối từ đâu tràn ngập trong không khí, nhưng không ai có tâm tư để ý tới.

Thanh Linh gánh nước phân đứng trên thạch bích, nhìn xuống, thấy hai người vẫn còn



break
Gả Cho Nam Thần
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Cô Nàng Livestream Web Người Lớn
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trò Chơi Ái Tình
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc