Hách Liên Dực nhanh chóng dập tắt lư hương, lấy hộp nhỏ màu đen ở bên gối mở ra, một con bướm màu đen bay ra.
Bươm bướm chớp cánh, bay theo phương hướng mà hắc y nhân vừa rời đi. Hắn gọi Lưu Hải đi theo sau con bướm đó.
Thời điểm hắc y nhân vào phòng, hắn đã đốt Truy Tung hương, đây là hương liệu hắn phải tốn rất nhiều công sức mời tìm được.
Hắn vẫn còn rất hiếu kì với thân phận của hắc y nhân, hương liệu này vì hắc y nhân mà đặc biệt chuẩn bị. Hy vọng thông qua hương này, hắn có thể biết được một chút lai lịch của hắc y nhân.
Một khi đã dính hương này, phải qua ít nhất sáu canh giờ, hương liệu mới hoàn toàn mất đi. Con bướm đen hắn vừa thả rất mẫn cảm với thứ mùi này, nó sẽ nhanh chóng bám theo sau hắc y nhân.
Không đến nửa canh giờ, Lưu Hải đã trở lại.
“Vương gia, hắc y nhân biến mất ở Phong lâu.” Lưu Hải nói, Phong lâu là tửu lâu. “ Ở địa phương bươm bướm vòng quanh, thuộc hạ phát hiện Kín Nam Vương.”
Kính Nam Vương là phiên vương thừa kế, Kính Nam Vương đời thứ nhất có giao tình sâu đậm với Hoàng Đế khai quốc của Nam Hạ, lúc đó được thụ phong phiên vương, Hoàng Đế khai quốc hạ chỉ các đời Kính Nam Vương không cần truyền đòi, không cần dâng tấu cũng có thể vào Kinh.
“Kính Nam Vương.” Hách Liên Dực trầm tư, một lát sau than nhẹ, hắc y nhân mặt nạ bạc tự xưng là lão phu, chắc chắn tuổi cũng không còn nhỏ. Kính Nam Vương là người tay cầm quyền lực, tuổi cũng đã trung niên, hắc y nhân có phải có quan hệ với Kính Nam Vương hay không?
“Âm thầm điều tra kỹ càng