Thừa Tướng Yêu Nghiệt Sủng Thê

Chương 183 - Chương 130.2

Trước Sau

break
“Vậy thì thế nào?” Hách Liên Dực tự giễu cười một tiếng, chiếu thư lập Thái tử đã hạ, cho dù không có đại điển, Hách Liên Thành cũng đã là Thái tử.

Hắc y nhân lại nói cho hắn biết lần đại điển phong Thái tử này, các quốc gia sẽ phái sứ giả tới. Đông Lăng quốc do Trưởng Công chúa dẫn đoàn.

Hoàng thất Đông Lăng có năm vị công chúa và một hoàng tử. Đại Hoàng tử ngu xuẩn, chỉ biết sống sa hoa dâm dật, Trưởng Công chúa kinh tài tuyệt thế, trợ giúp Hoàng Đế Đông Lăng xử lý sự vụ triều chính.

Hoàng Đế khai quốc Đông Lăng vốn dĩ là nữ tử, cho nên Đông Lăng cũng không bài xích nữ tử nhúng tay chính vụ. Trưởng Công chúa có binh quyền trong tay, nghiễm nhiên trở thành Thân Vương quyền cao chức trọng tại Đông Lăng.

“Nếu có sự tương trợ của Trưởng Công chúa, phần thắng của Vương gia có thể được tăng lên.” Hắc y nhân nói.

“Ngươi là ai lại có ý tốt giúp đỡ bản vương?” Hách Liên Dực cười nhạo nói.

Hắc y nhân đeo mặt nạ bạc cười ra tiếng: “Lão phu là ai không quan trọng, ngươi biết thân phận của lão phu thì thế nào? Mà không biết thì thế nào? Ngươi chỉ cần biết lão phu cung cấp thông tin hữu dụng cho ngươi là được, thời điểm thích hợp, lão phu sẽ tương trợ Vương gia một ít.”

“Bản Vương không muốn làm con rối của người khác.” Hách Liên Dực hừ lạnh một tiếng.

Hắc y nhân nói:” Ha ha, Vương gia lo lắng quá rồi, ngươi và lão phu có chung kẻ địch, lão phu giúp ngươi cũng là giúp chính mình.”

“Âm thầm tương trợ bản vương? Người động tay chân vào cổ cầm Băng Huyền chính là ngươi?”Trong lòng Hách Liên Dực cũng không biết chính xác ai đã động tay chân vào cổ cầm, hắn chỉ đưa ra suy đoán.

“Đúng là lão phu.” Hắc y nhân hào phóng thừa nhận.

Nội tâm Hách Liên Dực run rẩy, ngay cả quân cờ nằm vùng của Thục phi cũng không tìm được cơ hội ra tay mà người này lại có thể làm được, thực lực đúng là không thể khinh thường.

“Ngươi có ân oán gì với Hách Liên Thành?” Trước mắt đối thủ một mất một còn với hắn chính là Tĩnh Vương Hách Liên Thành, người này nói chính vì có cùng một kẻ thù mới giúp hắn, hắn đoán đó chính là Hách Liên Thành.

Đối phương trầm mặc, Hách Liên Dực biết hắn không muốn trả lời.

Hách Liên Dực thở dài: “Bản Vương bị cấm túc ba tháng, một tháng sau chính là đại điển lập Thái tử, cho dù Đông Lăng Trưởng Công chúa đến Nam Hạ thì thế nào?” Hắn nói như vậy chính là đã chấp nhận sự trợ giúp của hắc y nhân.

Người này nói không sai, có biết thân phân của đối phương hay không không quan trọng, trọng yếu là hai người có chung một kẻ địch, người này cung cấp thông tin hữu dụng cho hắn là được. Hách Liên Dực rất nhân liền thông suốt, muốn hắn làm con rối mặc người sai khiến sao? Hừ, không dễ dàng như vậy!

“Cấm túc là một chuyện, Vương gia không cần lo lắng. Chỉ cần Vương gia phân phó lão phu đi làm, không quá ba ngày, nhất định lệnh cấm túc tất được giải trừ.” Hắc y nhân đã tính trước từng đường đi nước bước.

“Bản vương liền tạ ơn tiên sinh.” Hách Liên Dực khiêm nhường nói, trong lòng thầm nghĩ, xem cách người này nói chuyện cùng

break
Cố Ý Mê Hoặc (Sắc)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Thái Tử Tỷ Phu Và Cô Em Vợ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Trò Chơi Ái Tình
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc