Thừa Tướng Yêu Nghiệt Sủng Thê

Chương 175 - Chương 126.2

Trước Sau

break
Hắn quay đầu nhìn Nguyên Ung Đế: “Phụ Hoàng, người hiểu lầm nhi thần rồi, người này thật ra không phải Diệp Đàm. Nàng là nữ tử đã dịch dung, không biết vì sao nàng lại dám giả mạo Bình Nhạc Huyền hầu Diệp Đàm.” Hách Liên Dực biết mình không thể chiếm được Diệp Thanh Linh, đã không thể có được, vậy thì phá hủy đi.

Hắn nói rất nhanh, không chút thở dốc: “Nàng ngưỡng mộ nhi thần đã lâu, hôm nay mẫu phi ban thưởng cho nàng ngâm ôn tuyền tại Bích Tuyền các, trùng hợp nhi thần cũng đến đây, nàng liền nhân cơ hội cùng nhi thần ngâm ôn tuyền, thẳng thắn thừa nhận thân phận nữ tử với nhi thần.

Nhi thần đối với nàng vô tình, nàng lại dám dùng ngân châm và độc dược uy hiếp nhi thần.” Trên sàn xuất hiện không ít ngân châm lại càng thêm chứng thực lời nói của hắn, hắn thoáng ngẩng đầu, phát hiện sắc mặt Nguyên Ung Đế chuyển biến rất nhanh chóng.

Hắn bất đắc dĩ thở dài: “Nhi thần bị bức bách mà rơi vào đường cùng, đành phải theo nàng, đợi đến khi nàng mất đề phòng rồi tìm cơ hội đối phó với nữ tử này. Không ngờ nhi thần vừa bắt được nàng, Phụ Hoàng cùng Tần Thừa tướng lại đã đến rồi.

Phụ hoàng, nữ tử này to gan lớn mật, dám giả mạo Bình Nhạc Huyền hầu, còn quyến rũ nhi thần, quả thật là tội không thể tha thứ!”

“Công phu trợn mắt nói dối của Vinh Vương ngày càng xuất thần nhập hóa.” Tần Liễm khẽ cười nói. Thân hình nhoáng một cái đã đứng trước mặt Diệp Đàm. Hắn khai mở huyệt đạo của Diệp Đàm, cũng tiện tay cởi dây bó ngực trước ngực Diệp Đàm.

Hách Liên Dực nhìn vòm ngực bằng phẳng của Diệp Đàm, đầu óc trở nên mê muội, hai chân có chút mềm xuống, lảo đảo về sau hai bước mới có thể đứng vững được. Ngẩng đầu, ánh mắt không thể tin nhìn Diệp Đàm một lần nữa, dường như muốn đâm thủng ngực Diệp Đàm.

“Diệp nhị công tử rõ ràng là nam tử, Vương gia lại cứ nói hắn là nữ tử. Là con mắt Vương gia không tốt hay Vương gia cảm thấy Hoàng Thượng dễ bị lừa gạt? Vô lễ với Diệp nhị công tử không thừa nhận thì thôi, còn trực tiếp gán người ta thành thân phận nữ nhân, ha, nực cười.” Khẩu khí Tần Liễm biếng nhác, ý tứ châm chọc hàm xúc cũng không ít.

“Hoàng Thượng, Vinh Vương gai vô lễ với vi thần, cầu Hoàng Thượng làm chủ!” Diệp Đàm với y phục không chỉnh tề, lảo đảo đứng dậy, vọt tới trước mặt Nguyên Ung Đế quỳ xuống.

“Phụ hoàng, nhi thần….” Hách Liên Dực muốn nói lại thôi, ánh mắt rét lạnh của hắn lại gắt gao đính trên người Diệp Đàm: “Đầu óc ngươi có bệnh sao? Hôm nay chẳng lẽ ngươi chưa uống thuốc? Một đại nam nhân như ngươi dùng dây bó ngực làm gì?”

Diệp Đàm quanh năm ngày tháng triền miên nằm trên giường bệnh, cho nên khí lực của hắn yếu hớn so với nam tử bình thường, khung xương hắn lại nhỏ, dáng người khá giống với nữ tử. Hắn lại dùng dây bó ngực, Hách Liên Dực ôm cảm thấy quái dị nhưng vẫn khẳng định người trước mặt là Diệp Thanh Linh.

Diệp Đàm không phải đang ở Linh Y cốc sao? Vì sao đột nhiên lại xuất hiện đây? Rốt cuộc là có chuyện gì? Suy nghĩ của hắn lập tức rối loạn.

Hắn thoáng nhìn Tần Liễm với bộ dạng xem kịch vui, tức giận đến mức ngực cũng cảm thấy đau. Chết tiệt, hắn lại bị người đùa giỡn. Nhìn Tần Liễm đắc ý, hắn suy đoán, tên khốn kiếp đùa giỡn hắn nhất định là Tần Liễm! Đáng giận, tại hắn nhất thời chủ quan mới gặp phải chuyện này.

Thân là nam tử lại đi dùng bó ngực của nữ tử, trong mắt Nguyên Ung Đế cũng lóe lên nghi hoặc, chỉ là ông chậm chạp không lên tiếng.

Ông không hỏi, ngược lại Diệp Đàm đã nói ra nguyên do: “Vi thần quấn thứ này lên người là vì xá muội nghịch ngợm…”

“Linh nhi đã trở về?” Tần Liễm lớn tiếng hỏi, thần sắc kinh ngạc, đối với việc Thanh Linh đột nhiên trở lại tựa như hắn không hề biết.

Diệp Đàm gật đầu nói: “Xá muội trước đây luôn đi đây đi đó

break
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng,Nữ Cường
Cố Ý Mê Hoặc (Sắc)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Công Nhân Nhập Cư Và Nữ Sinh Viên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nam Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc