Tất Hải Hiên vốn chỉ là nhìn thấy bộ dáng Lôi Kiên Bỉnh đeo tạp dề thì muốn trêu chọc một chút thôi, ai ngờ lại bị Lôi Kiên Bỉnh gợi lên dục hỏa, đầu lưỡi anh xâm nhập vào khoang miệng Lôi Kiên Bỉnh, cùng đầu lưỡi Lôi Kiên Bỉnh phóng đãng quấn quýt trao đổi nước bọt lẫn nhau, anh nắm chặt côn th*t Lôi Kiên Bỉnh, côn th*t nóng hổi cứng rắn nhảy lên, trong tay dính đầy dịch thể trong suốt, đỉnh quy đầu tròn tròn cọ lên lòng bàn tay, từng chút từng chút xoa xoa côn th*t, cảm thụ côn th*t thô to cứng rắn nóng hổi.
Càng sờ nắn côn th*t, Tất Hải Hiên càng khát khao khó nhịn, tính khí bên trong quần cứng rắn đến khó chịu, ŧıểυ huyệt mấp máy không ngừng, vách tràng không ngừng co rút.
Hai người hôn nhau đến khi muốn nghẹt thở thì Tất Hải Hiên mới thả Lôi Kiên Bỉnh ra, hai người thở hồng hộc mà hít khí, trong mũi đều là nhiệt khí của đối phương, sợi chỉ bạc ám muội treo ở khóe miệng. Lôi Kiên Bỉnh mang theo chút lấy lòng liếʍ liếʍ khóe miệng thủ trưởng, từng chút từng chút liếʍ sạch nước bọt, bàn tay đang nắm côn th*t của anh bỗng nhiên nắm chặt, hắn không nhịn được “Ân” rêи ɾỉ một tiếng, côn th*t nhất thời ngẩng thêm cao đầu.
Tất Hải Hiên trầm giọng hỏi: “Nơi này của cậu hưng phấn thành như vậy, nếu như tôi liếʍ một phát thì cậu có trực tiếp bắn ra hay không?”
Tất Hải Hiên vừa nghe lời này không nhịn được cười ra tiếng: “Không cần nhịn, nếu muốn bắn thì cứ bắn.”
Lôi Kiên Bỉnh xấu hổ đến nỗi lỗ tai đều đỏ, côn th*t dưới khố lại hưng phấn hận không thể diễu võ dương oai.
Quả nhiên là bé ngoan.
Tất Hải Hiên vừa nhìn thấy bộ dáng cấp dưới xấu hổ như vậy, trong lòng liền ngứa ngáy không chịu được, nhưng là nếu muốn “ăn” thì phải “ăn” từ từ, “ăn” một ngụm liền hết thì không dễ thưởng thức được mùi vị, chậm rãi “ăn” thì mới có thể “ăn” ra tình cảm.
Anh cười híp mắt hạ thấp thân thể, hai tay nắm chặt côn th*t lộ ra ngoài tạp dề, côn th*t tím đỏ khổng lồ to dài, gân xanh dữ tợn nổi lên rõ ràng, quy đầu màu đỏ đậm chảy ra chất nhày, cả cây côn th*t đều bị anh sờ đến dính nhơm nhớp.
Tất Hải Hiên nâng mí mắt, mỉm cười hỏi cấp dưới: “Lần trước sau khi làm trong văn phòng xong, cậu có tự an ủi không?”
“Không có.” Vốn muốn tự an ủi, nhưng là sau khi làm cùng thủ trưởng hắn liền cảm thấy tự an ủi thiếu thiếu cái gì đó, không thể nào sướиɠ được.
“Lâu như vậy cũng không tự an ủi, cậu thật đúng là bé ngoan ngây thơ.” Tất Hải Hiên mắt cong cong, cười đến mê hoặc, gương mặt tuấn mỹ cố ý cọ cọ côn th*t của cấp dưới.
Vừa nhìn thấy thủ trưởng dùng mặt cọ côn th*t của chính mình, Lôi Kiên Bỉnh cảm thấy được máu trong người đều chảy vọt xuống hạ thân, thủ trưởng lúc này lại duỗi lưỡi ra, liếʍ liếʍ quy đầu hắn, nhìn bộ dáng tuấn mỹ trầm ổn thường ngày của thủ trưởng liếʍ quy đầu của mình, hô hấp của Lôi Kiên Bỉnh như dừng lại, đặc biệt là thấy thủ trưởng khép hờ đôi mắt, khóe mắt đuôi lông mày lộ ra vẻ phong lưu động lòng người.
Dường như nhận thấy được tầm mắt của cấp dưới, Tất Hải Hiên nâng mắt nhìn, một bên hôn côn th*t cấp dưới, một bên nhìn vào mắt cấp dưới, hình ảnh này vừa ôn nhu vừa tục tĩu, chất nhầy kia dính lên đôi môi biến thành chất lỏng trong suốt, anh hôn từng chút từng chút, sau lại hôn đến bao tinh hoàn.
Đôi môi thủ trưởng mềm mại ấm áp, mỗi cái hôn lên côn th*t nóng bỏng của hắn làm hắn nhận thức được rõ ràng thủ trưởng đang dùng môi lưỡi an ủi côn th*t của mình.
Lôi Kiên Bỉnh nuốt nước miếng, gian nan nói: “Anh không cần khẩu giao cho tôi đâu.”
“A…” Lôi Kiên Bỉnh sảng khoái đến không nhịn được mà rêи ɾỉ, nhìn thủ trưởng há mồm ra, từng chút từng chút nuốt vào côn th*t của hắn, khoang miệng ấm áp khép lại phun ra nuốt vào côn th*t.
Tất Hải Hiên phun ra nuốt vào hồi lâu, côn th*t của cấp dưới vẫn không bắn, sau một lát anh nhận thấy cấp dưới đang cố nhịn không bắn tinh, anh nhíu mày, phun côn th*t ra, nhẹ giọng trấn an nói: “Cậu muốn bắn thì cứ bắn ra, bắn ra thì tôi mới biết là cậu đang thoải mái.”
Lôi Kiên Bỉnh còn ám ảnh “bắn nhanh” trong lòng, hắn không muốn bắn nhanh như vậy, dù là thủ trưởng kêu hắn bắn ra, hắn cũng không chịu bắn, côn th*t tím đỏ cứng rắn đến nỗi chuyển sang màu tím đen.
Tất Hải Hiên dùng hai má chà xát côn th*t, câu dẫn mà hỏi: “Lẽ nào cậu không muốn bắn trong miệng hoặc là trên mặt tôi sao?”
Tay Lôi Kiên Bỉnh run run một cái, tay hắn cảm nhận rõ ràng được thủ trưởng cứng rắn như nào, hắn không nhịn được mà sờ sờ, chỉ cảm thấy côn th*t mới bắn tinh của mình lúc này muốn cứng rắn trở lại.
Lôi Kiên Bỉnh cách đũng quần vuốt ve tính khí thủ trưởng, một cái tay khác bắt đầu mở khóa quần thủ trưởng, đem quần ngoài và qυầи ɭóŧ thủ trưởng đồng thời kéo xuống, tính khí đỏ đậm bắn ra ngoài, trên đỉnh dính đầy chất nhày, qυầи ɭóŧ từ lâu đã ướt một mảng nhỏ.
Nắm tính khí thủ trưởng, Lôi Kiên Bỉnh một bên tuốt một bên mở ra khuy áo sơ mi của thủ trưởng, từng nút áo được mở ra, hắn hôn môi thủ trưởng, từ cái cằm hôn xuống dưới cổ, xương quai xanh, lồng ngực, đặc biệt là hai cái đầu v*, thay phiên ngậm mυ"ŧ rồi hút cho hai đầu v* sưng lên một vòng, tay còn lại vẫn như cũ không ngừng tuốt động tính khí.
“A… Tiếp tục…” Tất Hải Hiên dựa vào bồn nước rêи ɾỉ, hai cái đầu v* sưng đỏ đứng thẳng trên lồng ngực trắng nõn thật là diễm lệ, cơ ngực trên người Tất Hải Hiên cong lên làm Lôi Kiên Bỉnh nhịn không được xoa nhẹ một cái, Tất Hải Hiên nhất thời có chút run chân, tiếng rêи ɾỉ cũng bất tri bất giác tăng cao hơn một chút.
Ba vị chủ nhân nhìn xuyên qua cửa phòng bếp thấy con người hai chân đang mặt đối mặt với con sen, sờ ngực rồi hút núm vυ", trong tay lại đang chơi đùa bộ phận sinh dục của đối phương.
Người hai chân chơi thật giỏi, không chỉ chơi đản đản xong còn chơi JJ, rõ ràng trên người không có lông lại cứ liếʍ qua liếʍ lại, rõ ràng là giống đực, trên người không có sữa còn hút qua hút lại.
Chủ nhân nhà quê như vậy, chúng nó không hiểu người hai chân và chủ nhân đang chơi cái gì.
Hơn nữa…
Chúng nó cũng là ba con thú đực nè, cũng có chơi đản đản đâu à.
Tự nhiên thấy hơi bực bội con sen quá đi.
Lôi Kiên Bỉnh nhìn thấy đầu v* thủ trưởng bị mình hút đến đỏ au, hình dáng đầu v* sưng huyết liền nhịn không được muốn cắn hút thêm nữa, làm đầu v* thủ trưởng càng thêm đỏ sưng lên. Đặc biệt là nghe thủ trưởng phát ra tiếng rêи ɾỉ dày đặc, hắn càng thêm hưng phấn cắn hút đầu v* anh, dùng hàm răng đáng khinh gặm cắn đầu v* thủ trưởng
“Đừng có hút đầu v* tôi nữa… A… Ân” Tất Hải Hiên đẩy mặt cấp dưới ra, sau đó đôi môi cấp dưới lại hút đầu v* anh, cho dù đầu v* bị lôi kéo cắn hút thế nào thì cái miệng kia cũng gắt gao cắn hút không hề buông ra. Tất Hải Hiên nắm cằm hắn lại, hắn mới bất đắc dĩ không cắn nữa, trên đầu v* ẩm ướt lưu lại dấu răng sưng tấy, trên lồng ngực Tất Hải Hiên lưu lại một tầng diễm sắc.
Tính khí dưới quần vẫn bị cấp dưới tuốt động, Tất Hải Hiên không vừa ý, thở dốc nói: “Hút chỗ này của tôi.” Tính khí đỏ đậm sớm muốn được cấp dưới khẩu giao, ŧıểυ huyệt ở mặt sau cũng muốn ngón tay của cấp dưới hung hăng đảo lộng.
Lôi Kiên Bỉnh hôn bốn phía và âm mao của tính khí, một tay nâng tính khí của thủ trưởng, từ gốc rễ tính khí liếʍ về phía trước, một tay tiếp tục cởi quần thủ trưởng. Tất Hải Hiên vô cùng phối hợp với hắn, quần được kéo xuống cẳng chân liền chủ động nhấc chân cởi quần ra, chốc lát chỉ còn thấy hai cái chân dài thẳng tắp, hạ thân trần trùi trụi.
Lôi Kiên Bỉnh sờ tới hai cái chân bóng loáng của thủ trưởng, tách hai chân thủ trưởng ra để khẩu giao cho anh, vẻ mặt say mê.
“Bé ngoan, làm rất tốt, sờ ŧıểυ huyệt mặt sau của tôi, rồi chậm rãi mở rộng nó đi.” Tất Hải Hiên xoa đầu cấp dưới, tính khí đỏ đậm kiên trì cắm vào miệng cấp dưới, dùng ngữ khí tiền bối chỉ dạy hậu bối mà ra lệnh.
Lôi Kiên Bỉnh nghe thấy lời này, miệng hút vào tính khí thủ trưởng, một tay xuyên giữa hai chân thủ trưởng, sờ đến giữa mông, một tay đè lại đáy chậu, một tay sờ vào bên trong ŧıểυ huyệt nhăn nheo, miệng huyệt ướt át cực kì mở ra khép lại, một ngón tay dễ dàng cắm vào bên trong.
“A a…” Ngón tay kia khuấy khuấy bên trong ŧıểυ huyệt, ŧıểυ huyệt mẫn cảm lặp tức co rút lại, Tất Hải Hiên da^ʍ đãиɠ kêu một tiếng.
Gel bôi trơn… Gel bôi trơn đâu?
Lôi Kiên Bỉnh lúc này mới nhớ tới gel bôi trơn còn ở bên trong túi áo, mà cái áo thì đang treo chỗ huyền quan.
“Aha… Thật thoải mái… Lại thêm một ngón tay đâm vào …a…” Tất Hải Hiên co rút ŧıểυ huyệt, một bên thì cắm tính khí vào miệng cấp dưới, một bên da^ʍ đãиɠ ra lệnh.
Lôi Kiên Bỉnh ý chí không kiên định lập tức tăng thêm một ngón tay, tràng vách ẩm ướt giống như được ăn đồ ăn ngon, vách tràng mềm mại ngọ nguậy kẹp lấy ngón tay, Lôi Kiên Bỉnh cảm nhận được bên trong co rút, nhưng mà bên trong thật sự rất ướt, hắn cảm thấy có chút kỳ lạ.
Tất Hải Hiên vốn chỉ là nhìn thấy bộ dáng Lôi Kiên Bỉnh đeo tạp dề thì muốn trêu chọc một chút thôi, ai ngờ lại bị Lôi Kiên Bỉnh gợi lên dục hỏa, đầu lưỡi anh xâm nhập vào khoang miệng Lôi Kiên Bỉnh, cùng đầu lưỡi Lôi Kiên Bỉnh phóng đãng quấn quýt trao đổi nước bọt lẫn nhau, anh nắm chặt côn th*t Lôi Kiên Bỉnh, côn th*t nóng hổi cứng rắn nhảy lên, trong tay dính đầy dịch thể trong suốt, đỉnh quy đầu tròn tròn cọ lên lòng bàn tay, từng chút từng chút xoa xoa côn th*t, cảm thụ côn th*t thô to cứng rắn nóng hổi.
Càng sờ nắn côn th*t, Tất Hải Hiên càng khát khao khó nhịn, tính khí bên trong quần cứng rắn đến khó chịu, ŧıểυ huyệt mấp máy không ngừng, vách tràng không ngừng co rút.
Hai người hôn nhau đến khi muốn nghẹt thở thì Tất Hải Hiên mới thả Lôi Kiên Bỉnh ra, hai người thở hồng hộc mà hít khí, trong mũi đều là nhiệt khí của đối phương, sợi chỉ bạc ám muội treo ở khóe miệng. Lôi Kiên Bỉnh mang theo chút lấy lòng liếʍ liếʍ khóe miệng thủ trưởng, từng chút từng chút liếʍ sạch nước bọt, bàn tay đang nắm côn th*t của anh bỗng nhiên nắm chặt, hắn không nhịn được “Ân” rêи ɾỉ một tiếng, côn th*t nhất thời ngẩng thêm cao đầu.
Tất Hải Hiên trầm giọng hỏi: “Nơi này của cậu hưng phấn thành như vậy, nếu như tôi liếʍ một phát thì cậu có trực tiếp bắn ra hay không?”
Tất Hải Hiên vừa nghe lời này không nhịn được cười ra tiếng: “Không cần nhịn, nếu muốn bắn thì cứ bắn.”
Lôi Kiên Bỉnh xấu hổ đến nỗi lỗ tai đều đỏ, côn th*t dưới khố lại hưng phấn hận không thể diễu võ dương oai.
Quả nhiên là bé ngoan.
Tất Hải Hiên vừa nhìn thấy bộ dáng cấp dưới xấu hổ như vậy, trong lòng liền ngứa ngáy không chịu được, nhưng là nếu muốn “ăn” thì phải “ăn” từ từ, “ăn” một ngụm liền hết thì không dễ thưởng thức được mùi vị, chậm rãi “ăn” thì mới có thể “ăn” ra tình cảm.
Anh cười híp mắt hạ thấp thân thể, hai tay nắm chặt côn th*t lộ ra ngoài tạp dề, côn th*t tím đỏ khổng lồ to dài, gân xanh dữ tợn nổi lên rõ ràng, quy đầu màu đỏ đậm chảy ra chất nhày, cả cây côn th*t đều bị anh sờ đến dính nhơm nhớp.
Tất Hải Hiên nâng mí mắt, mỉm cười hỏi cấp dưới: “Lần trước sau khi làm trong văn phòng xong, cậu có tự an ủi không?”
“Không có.” Vốn muốn tự an ủi, nhưng là sau khi làm cùng thủ trưởng hắn liền cảm thấy tự an ủi thiếu thiếu cái gì đó, không thể nào sướиɠ được.
“Lâu như vậy cũng không tự an ủi, cậu thật đúng là bé ngoan ngây thơ.” Tất Hải Hiên mắt cong cong, cười đến mê hoặc, gương mặt tuấn mỹ cố ý cọ cọ côn th*t của cấp dưới.
Vừa nhìn thấy thủ trưởng dùng mặt cọ côn th*t của chính mình, Lôi Kiên Bỉnh cảm thấy được máu trong người đều chảy vọt xuống hạ thân, thủ trưởng lúc này lại duỗi lưỡi ra, liếʍ liếʍ quy đầu hắn, nhìn bộ dáng tuấn mỹ trầm ổn thường ngày của thủ trưởng liếʍ quy đầu của mình, hô hấp của Lôi Kiên Bỉnh như dừng lại, đặc biệt là thấy thủ trưởng khép hờ đôi mắt, khóe mắt đuôi lông mày lộ ra vẻ phong lưu động lòng người.
Dường như nhận thấy được tầm mắt của cấp dưới, Tất Hải Hiên nâng mắt nhìn, một bên hôn côn th*t cấp dưới, một bên nhìn vào mắt cấp dưới, hình ảnh này vừa ôn nhu vừa tục tĩu, chất nhầy kia dính lên đôi môi biến thành chất lỏng trong suốt, anh hôn từng chút từng chút, sau lại hôn đến bao tinh hoàn.
Đôi môi thủ trưởng mềm mại ấm áp, mỗi cái hôn lên côn th*t nóng bỏng của hắn làm hắn nhận thức được rõ ràng thủ trưởng đang dùng môi lưỡi an ủi côn th*t của mình.
Lôi Kiên Bỉnh nuốt nước miếng, gian nan nói: “Anh không cần khẩu giao cho tôi đâu.”
“A…” Lôi Kiên Bỉnh sảng khoái đến không nhịn được mà rêи ɾỉ, nhìn thủ trưởng há mồm ra, từng chút từng chút nuốt vào côn th*t của hắn, khoang miệng ấm áp khép lại phun ra nuốt vào côn th*t.
Tất Hải Hiên phun ra nuốt vào hồi lâu, côn th*t của cấp dưới vẫn không bắn, sau một lát anh nhận thấy cấp dưới đang cố nhịn không bắn tinh, anh nhíu mày, phun côn th*t ra, nhẹ giọng trấn an nói: “Cậu muốn bắn thì cứ bắn ra, bắn ra thì tôi mới biết là cậu đang thoải mái.”
Lôi Kiên Bỉnh còn ám ảnh “bắn nhanh” trong lòng, hắn không muốn bắn nhanh như vậy, dù là thủ trưởng kêu hắn bắn ra, hắn cũng không chịu bắn, côn th*t tím đỏ cứng rắn đến nỗi chuyển sang màu tím đen.
Tất Hải Hiên dùng hai má chà xát côn th*t, câu dẫn mà hỏi: “Lẽ nào cậu không muốn bắn trong miệng hoặc là trên mặt tôi sao?”
Tay Lôi Kiên Bỉnh run run một cái, tay hắn cảm nhận rõ ràng được thủ trưởng cứng rắn như nào, hắn không nhịn được mà sờ sờ, chỉ cảm thấy côn th*t mới bắn tinh của mình lúc này muốn cứng rắn trở lại.
Lôi Kiên Bỉnh cách đũng quần vuốt ve tính khí thủ trưởng, một cái tay khác bắt đầu mở khóa quần thủ trưởng, đem quần ngoài và qυầи ɭóŧ thủ trưởng đồng thời kéo xuống, tính khí đỏ đậm bắn ra ngoài, trên đỉnh dính đầy chất nhày, qυầи ɭóŧ từ lâu đã ướt một mảng nhỏ.
Nắm tính khí thủ trưởng, Lôi Kiên Bỉnh một bên tuốt một bên mở ra khuy áo sơ mi của thủ trưởng, từng nút áo được mở ra, hắn hôn môi thủ trưởng, từ cái cằm hôn xuống dưới cổ, xương quai xanh, lồng ngực, đặc biệt là hai cái đầu v*, thay phiên ngậm mυ"ŧ rồi hút cho hai đầu v* sưng lên một vòng, tay còn lại vẫn như cũ không ngừng tuốt động tính khí.
“A… Tiếp tục…” Tất Hải Hiên dựa vào bồn nước rêи ɾỉ, hai cái đầu v* sưng đỏ đứng thẳng trên lồng ngực trắng nõn thật là diễm lệ, cơ ngực trên người Tất Hải Hiên cong lên làm Lôi Kiên Bỉnh nhịn không được xoa nhẹ một cái, Tất Hải Hiên nhất thời có chút run chân, tiếng rêи ɾỉ cũng bất tri bất giác tăng cao hơn một chút.
Ba vị chủ nhân nhìn xuyên qua cửa phòng bếp thấy con người hai chân đang mặt đối mặt với con sen, sờ ngực rồi hút núm vυ", trong tay lại đang chơi đùa bộ phận sinh dục của đối phương.
Người hai chân chơi thật giỏi, không chỉ chơi đản đản xong còn chơi JJ, rõ ràng trên người không có lông lại cứ liếʍ qua liếʍ lại, rõ ràng là giống đực, trên người không có sữa còn hút qua hút lại.
Chủ nhân nhà quê như vậy, chúng nó không hiểu người hai chân và chủ nhân đang chơi cái gì.
Hơn nữa…
Chúng nó cũng là ba con thú đực nè, cũng có chơi đản đản đâu à.
Tự nhiên thấy hơi bực bội con sen quá đi.
Lôi Kiên Bỉnh nhìn thấy đầu v* thủ trưởng bị mình hút đến đỏ au, hình dáng đầu v* sưng huyết liền nhịn không được muốn cắn hút thêm nữa, làm đầu v* thủ trưởng càng thêm đỏ sưng lên. Đặc biệt là nghe thủ trưởng phát ra tiếng rêи ɾỉ dày đặc, hắn càng thêm hưng phấn cắn hút đầu v* anh, dùng hàm răng đáng khinh gặm cắn đầu v* thủ trưởng
“Đừng có hút đầu v* tôi nữa… A… Ân” Tất Hải Hiên đẩy mặt cấp dưới ra, sau đó đôi môi cấp dưới lại hút đầu v* anh, cho dù đầu v* bị lôi kéo cắn hút thế nào thì cái miệng kia cũng gắt gao cắn hút không hề buông ra. Tất Hải Hiên nắm cằm hắn lại, hắn mới bất đắc dĩ không cắn nữa, trên đầu v* ẩm ướt lưu lại dấu răng sưng tấy, trên lồng ngực Tất Hải Hiên lưu lại một tầng diễm sắc.
Tính khí dưới quần vẫn bị cấp dưới tuốt động, Tất Hải Hiên không vừa ý, thở dốc nói: “Hút chỗ này của tôi.” Tính khí đỏ đậm sớm muốn được cấp dưới khẩu giao, ŧıểυ huyệt ở mặt sau cũng muốn ngón tay của cấp dưới hung hăng đảo lộng.
Lôi Kiên Bỉnh hôn bốn phía và âm mao của tính khí, một tay nâng tính khí của thủ trưởng, từ gốc rễ tính khí liếʍ về phía trước, một tay tiếp tục cởi quần thủ trưởng. Tất Hải Hiên vô cùng phối hợp với hắn, quần được kéo xuống cẳng chân liền chủ động nhấc chân cởi quần ra, chốc lát chỉ còn thấy hai cái chân dài thẳng tắp, hạ thân trần trùi trụi.
Lôi Kiên Bỉnh sờ tới hai cái chân bóng loáng của thủ trưởng, tách hai chân thủ trưởng ra để khẩu giao cho anh, vẻ mặt say mê.
“Bé ngoan, làm rất tốt, sờ ŧıểυ huyệt mặt sau của tôi, rồi chậm rãi mở rộng nó đi.” Tất Hải Hiên xoa đầu cấp dưới, tính khí đỏ đậm kiên trì cắm vào miệng cấp dưới, dùng ngữ khí tiền bối chỉ dạy hậu bối mà ra lệnh.
Lôi Kiên Bỉnh nghe thấy lời này, miệng hút vào tính khí thủ trưởng, một tay xuyên giữa hai chân thủ trưởng, sờ đến giữa mông, một tay đè lại đáy chậu, một tay sờ vào bên trong ŧıểυ huyệt nhăn nheo, miệng huyệt ướt át cực kì mở ra khép lại, một ngón tay dễ dàng cắm vào bên trong.
“A a…” Ngón tay kia khuấy khuấy bên trong ŧıểυ huyệt, ŧıểυ huyệt mẫn cảm lặp tức co rút lại, Tất Hải Hiên da^ʍ đãиɠ kêu một tiếng.
Gel bôi trơn… Gel bôi trơn đâu?
Lôi Kiên Bỉnh lúc này mới nhớ tới gel bôi trơn còn ở bên trong túi áo, mà cái áo thì đang treo chỗ huyền quan.
“Aha… Thật thoải mái… Lại thêm một ngón tay đâm vào …a…” Tất Hải Hiên co rút ŧıểυ huyệt, một bên thì cắm tính khí vào miệng cấp dưới, một bên da^ʍ đãиɠ ra lệnh.
Lôi Kiên Bỉnh ý chí không kiên định lập tức tăng thêm một ngón tay, tràng vách ẩm ướt giống như được ăn đồ ăn ngon, vách tràng mềm mại ngọ nguậy kẹp lấy ngón tay, Lôi Kiên Bỉnh cảm nhận được bên trong co rút, nhưng mà bên trong thật sự rất ướt, hắn cảm thấy có chút kỳ lạ.