Đoàn người đi ra ngoài, đi phía sau cùng Tiêu Thiên Dịch, mâu quang hơi tối, nhìn đi tuốt ở đàng trước Vân Thiên Vũ. Trong lòng không khỏi lo lắng.
Cửu hoàng thúc tới đây, vì lùi hôn sự với Vân Thiên Vũ.
Vân Thiên Vũ mặt bị hủy, hiện tại lại bị Cửu hoàng thúc từ hôn, sau này còn muốn lập gia đình chỉ sợ không thể.
Tiêu Thiên Dịch nghĩ tới đây hết thảy đều do mình tạo thành, trong lòng áy náy sâu hơn, hắn rất nghiêm túc suy nghĩ, nếu Cửu hoàng thúc thật lui cưới Vân Thiên Vũ.
Hắn liền vào cung xin phụ hoàng ý chỉ, để cho phụ hoàng hạ chỉ đem Vân Thiên Vũ gả cho hắn làm trắc phi Tuyên vương đi.
Tuy nói nàng từ vương phi xuống làm trắc phi, nhưng sau này hắn sẽ hảo hảo đối xử với nàng, sẽ để cho nàng một đời không lo sống ở trong hậu viện vương phủ của hắn.
Tiêu Thiên Dịch muốn toàn vẹn, trong lòng dễ dàng không ít, một đường đi theo sau lưng Vân Lôi đi ra ngoài.
Vĩnh Ninh Hậu phủ phía trước nhất chiêu đãi tân khách trong thính đường.
Tiêu Cửu Uyên một thân cẩm bào màu tím đậm tú long, màu đen mực phát dùng tử ngọc mang buộc lên, nồng đậm giống như màu mực vẩy tôn lên ngũ quan tinh tế như được chạm khắc từ ngọc, mắt phượng đen tuyền, chói mắt vô cùng.
Chẳng qua người này quanh thân lệ khí mãnh liệt ôm lấy, làm cho người ta không dám nhìn lâu.
Tiêu Thiên Dịch vừa vào phòng khách, dẫn đầu hành lễ với Tiêu Cửu Uyên.
"Gặp qua cửu hoàng thúc."
Tiêu Cửu Uyên nhìn Tiêu Thiên Dịch một cái, chỉ hơi nhướng mày một chút, gật đầu một cái, coi như kêu qua.
Động tác này đơn giản, làm cho người ta một cái liền nhìn ra Tiêu Cửu Uyên có nhiều cuồng vọng.
Đáng tiếc Tiêu Thiên Dịch đã sớm tập mãi thành thói quen, cũng không có vẻ mặt gì khác, tự thối lui đến từng bước.
Lúc này ngồi bên người tinh Tiêu Cửu Uyên là An Thân Vương phủ thế tử Tiêu Dạ Thần, không có khí chất đứng lên, đi tới trước mặt Tiêu Thiên Dịch kiến lễ.
"Ra mắt Tuyên vương điện hạ."
Tiêu Thiên Dịch nhìn về Tiêu Dạ Thần, dịu dàng chào hỏi: "Ngươi thế nào cũng đã tới."
Tiêu Dạ Thần u oán nhìn Tiêu Cửu Uyên một cái, sau đó cho Tiêu Thiên Dịch một cái ánh mắt, ngươi hiểu.
Tiêu Thiên Dịch tự nhiên hiểu, cửu hoàng thúc hắn một người lười phải tới đây, cho nên liền kéo Tiêu Dạ Thần tới.
Tiêu Dạ Thần trời gần sáng mới ngủ, không nghĩ tới bị Tiêu Cửu Uyên kéo tới đây, bây giờ không có tinh thần gì.
Hắn không nghĩ tới Tiêu Cửu Uyên vậy mà thật tới cửa Vĩnh Ninh Hậu phủ, lúc trước Vân Thiên Vũ muốn hắn đăng môn một cái, hắn còn không đáp ứng.
Dĩ nhiên Tiêu Dạ Thần tuyệt sẽ không cho Tiêu Cửu Uyên thích Vân Thiên Vũ, hoặc là thương tiếc nàng, người này tám phần vì mau sớm bắt được hung thủ thật sự sau lưng.
Tiêu Dạ Thần nhìn về Vân Thiên Vũ, thấy Vân Thiên Vũ nhìn sang, hắn hướng Vân Thiên Vũ nhẹ nhàng mở trừng hai mắt, bất quá rất nhanh dời đi.
Chẳng qua động tác của hắn như thế, tránh được ánh mắt người khác, nhưng không có tránh được ánh mắt của Tiêu Cửu Uyên, hai mắt Tiêu Cửu Uyên tối sầm một chút, quay đầu nhìn về Vân Lôi, cùng với Vân Thiên Vũ bên cạnh Vân Lôi.
Đêm qua đã biết Vân Thiên Vũ sắc mặt dử tợn, hết sức khó coi, bất quá hôm nay ban ngày vừa thấy, kinh khủng hơn.
Tiêu Cửu Uyên theo bản năng nhíu mi, có chút không cách nào tiếp nhận vị hôn thê như vậy, cho dù là giả, hắn nhìn thấy đều không thể tiếp nhận, chỉ cảm thấy hai mắt của mình bị độc hại.
Thân là thân vương của Đông Ly quốc, Tiêu Cửu Uyên từ nhỏ đến lớn ăn dùng là đều là tốt nhất, người bên cạnh cũng là xinh đẹp nhất, cho nên hiện tại đột nhiên thấy Vân Thiên Vũ như vậy một mặt mũi kinh khủng dử tợn, Tiêu Cửu Uyên thật sự là khó có thể tiếp nhận, nghĩ đến đêm qua đáp ứng nữ nhân này chuyện làm quân cờ, ánh mắt hắn lạnh mấy phần, cuối cùng không hề nhìn Vân Thiên Vũ nữa, mà nhìn về Vân Lôi.
Vân Lôi sớm đem động tác Tiêu Cửu Uyên nhìn ở trong mắt, lúc này trong lòng không khỏi mừng như điên, ha ha ha, xem ra hắn đoán được không sai, Ly thân vương gia hôm nay tới cửa chính là vì thối lui hôn sự với Vân Thiên Vũ.
Vân Thiên Vũ, lần này xem ngươi còn phách lối cái gì.