Vân Thiên Vũ nghe Lôi Kiếm nói vậy, ánh mắt thoáng tối sầm xuống, sau đó hắn nhếch miệng cười lạnh: "Hóa ra ngươi đã đắc tội người của Phù Vân Cung, khó trách nhi tử của ngươi trúng phải Tam Thiên Nha Đào, người bình thường không có khả năng sử dụng loại vật này."
Ban đầu, Lôi Kiếm cũng không có nghĩ tới phương diện này, bây giờ nghe Vân Thiên Vũ nói vậy, khuôn mặt hắn cũng tái xanh, cắn răng giận dữ gầm thét lên: "Nàng nói nhi tử của ta sở dĩ bất tỉnh, chính là do người của Phù Vân Cung động tay động chân sao."
"Ta không nói là người của Phù Vân Cung động tay động chân, ta chỉ nói là Tam Thiên Nha Đào này, người bình thường không lấy được."
Lời Vân Thiên Vũ nói sớm đi sâu vào trong lòng Lôi Kiếm.
Gương mặt ngăm đen của Lôi Kiếm hoàn toàn vặn vẹo, hắn tức giận hét lên: "Những kẻ đáng chết kia, tự nhiên ra tay với nhi tử của ta, ta tuyệt đối sẽ không để cho bọn chúng được yên."
Sau khi Lôi Kiếm nói xong, Diệp Gia đứng bên cạnh Vân Thiên Vũ lại lộ ra vẻ mặt lo lắng mở miệng nói: "Vũ Nhi, Lôi Kiếm không ngờ là người của Phù Vân Cung, chúng ta để cho hắn ở lại Đấu Long Tông, chỉ sợ sẽ có phiền phức."
Diệp Gia vừa nói, Lôi Kiếm giận dữ, trừng mắt với Diệp Gia nói: "Lẽ nào các ngươi sợ Phù Vân Cung sao?"
Diệp Gia mở miệng muốn nói, thế lực nhỏ như chúng ta làm sao dám chống lại người của Phù Vân Cung.
Tuy nhiên Vân Thiên Vũ lại mở miệng trước: "Chúng ta làm sao có thể sợ người của Phù Vân Cung, chẳng qua là ngươi nhất định muốn ở lại Đấu Long Tông ta sao? Ngươi lúc trước gia nhập Phù Vân Cung, sau đó lại rời đi, nếu như hiện tại ngươi gia nhập Đấu Long Tông, sau đó lại rời đi, ta cũng sẽ không để cho ngươi được yên."
Lôi Kiếm đen mặt.
"Ta không phải là người nói không giữ lời, ta là bởi vì không quen nhìn cách hành xử của bọn họ, người của Phù Vân Cung bọn họ bao giờ cũng bắt nạt mạnh lăng nhục kẻ yếu, cưỡng đoạt đồ của người khác, ở bên trong tông, người có địa vị cao muốn thế nào thì được như thế, ta thật sự nhìn không được, cho nên mới phải rời đi."
Người này thật ra không tệ, chẳng qua là quan niệm rất mạnh.
Người như vậy, nếu như đảm nhiệm chủ của một ngọn núi, ngược lại không tệ.
Nghĩ xong, nàng nói với Lôi Kiếm: "Về điểm này ngươi có thể yên tâm, Đấu Long Tông ta tuyệt đối sẽ không trở thành thế lực như vậy, chúng ta yêu ghét rõ ràng, nếu như dám cả gan khi dễ Đấu Long Tông ta, chúng ta sẽ không để yên, nhưng nếu như chưa từng gây khó dễ với chúng ta, chúng ta cũng sẽ không đi khi dễ người khác."
"Đấu Long Tông chúng ta có tông quy của Đấu Long Tông, tuyệt không cho phép phát sinh chuyện gì không tốt."
Nghe Vân Thiên Vũ nói như vậy, Lôi Kiếm động tâm, thật ra mấy năm qua hắn phiêu bạt ở bên ngoài, hắn không có chuyện gì, nhưng nhi tử của hắn trước sau không có một nơi chốn yên ổn, đây không phải là chuyện gì tốt lành.
Cho nên hắn cũng không ngại gia nhập Đấu Long Tông, cho dù lúc này Đấu Long Tông là một thế lực nhỏ, nhưng hắn nguyện ý cùng tiến bước với Đấu Long Tông, chỉ có như vậy, sau này Đấu Long Tông cường đại, hắn mới là người có tư cách bên trong tông.
Lôi Kiếm nghĩ vậy, hắn nhìn Vân Thiên Vũ nói: "Tông chủ, nếu như tông chủ có thể cứu nhi tử của ta một mạng, ta nguyện ý toàn lực giúp đỡ tông chủ làm việc."
"Được, một lời đã định."
Vân Thiên Vũ không phải là người không dứt khoát, nếu Lôi Kiếm nói đến mức này, nàng nguyện ý giúp hắn cứu nhi tử của hắn.
"Ta sẽ dốc hết toàn lực cứu nhi tử của ngươi, ngươi, ta giao cho ngươi một việc."
"Lúc này Đấu Long Tông ta mới bắt đầu nhận người, cho nên nội bộ đặc biệt hỗn loạn, ngươi đã từng ở Phù Vân Cung, ta hiện tại bổ nhiệm ngươi làm phong chủ của một ngọn núi, ngươi chỉnh đốn lại những thành viên mới tuyển vào. Ngoài ra ta còn lập ra một bộ tông quy, ngươi truyền những tông quy này xuống, người gia nhập Đấu Long Tông phải chấp hành nghiêm ngặt tông quy, nếu không có cách nào chấp hành tông quy, trực tiếp đuổi ra ngoài."
"Nếu như đợi đến khi Đấu Long Tông ổn định lại, có người dám cả gan làm xằng làm bậy, trực tiếp theo tông quy xử trí."