Nhìn bộ dáng tự luyến của Lisa, Hàn Hướng Nhu bình tĩnh nói: “Anh ta ra khỏi WC có phải chưa rửa tay hay không?”
“……” Lisa cứng họng, một lúc sau mới phản ứng lại, thẹn quá hóa giận mà dậm chân: “Đây là trọng tâm hả? Trọng tâm hẳn là đặt trên chuyện anh hùng cứu mỹ nhân cơ mà!”
Thôi được rồi, coi như cô không tìm được đúng trọng tâm, Hàn Hướng Nhu cơ trí thay đổi vấn đề: “Cho nên cô thích anh ta dễ như trở bàn tay vậy sao?”
Lisa e lệ gật đầu rồi lại nhanh chóng lộ ra vẻ mặt ủ rũ: “Tôi hỏi anh ấy cách thức liên hệ, kết quả anh ấy nói anh ấy là đạo sĩ, không tiện có quá nhiều tiếp xúc với tôi.” Lisa ảo não dẩu miệng: “Thật là không hiểu phong tình.”
“Xong rồi.” Hàn Hướng Nhu thở dài lắc lắc đầu vẻ hơi khó xử.
“Làm sao vậy?” Sắc mặt của Lisa không được đẹp là mấy: “Thật sự tôi với anh ấy không có kết quả sao?”
Vẻ mặt Hàn Hướng Nhu nghiêm túc nhìn Lisa: “Cô và anh ta có khả năng hay không thì hiện tại tôi không biết. Tôi chỉ biết huyết quang tai ương trên mặt cô rõ ràng hơn vừa nãy. Tôi đoán đợi một lúc nữa tôi phải anh hùng cứu mỹ nhân rồi, đến lúc đó tuyệt đối cô đừng yêu tôi, bằng không cô sẽ thất tình một lần nữa mất.”
Lisa nghe vậy không nhịn được nở nụ cười: “Cô cũng biết đùa thật đấy, dỗ tôi vui vẻ đúng không? Được rồi, coi như cô đạt tiêu chuẩn!”
Hàn Hướng Nhu cạn lời: Cô nương này quá tự luyến rồi!
Trong lúc hai người nói chuyện thì từng món ăn nhanh chóng được đưa lên. Đúng là hương vị món ăn nơi này rất ngon, hai người nhanh chóng quét sạch hơn phân nửa đồ ăn trên bàn. Lúc này người phục vụ bê hai cái chén để trước mặt hai người rồi giới thiệu: “Đây là món ăn cuối cùng của hôm nay: ‘Canh Thần Tiên’ ạ.”
Lisa nhấc cái nắp chén lên, một mùi hương nồng kỳ lạ bay ra, Lisa không nhịn được nuốt nước bọt: “Thơm thật đấy!” Nói xong cô cầm thìa muốn múc lên, Hàn Hướng Nhu giơ tay chặn lại cô rồi đậy nắp chén lại và để lại vào trong khay: “Đưa canh mang đi đi.”
Nụ cười của nhân viên phục vụ cứng lại: “Quý cô này, có vấn đề gì không ạ?”
Hàn Hướng Nhu lạnh nhạt nhìn cô ta một cái: “Nói với bếp trưởng của các cô là canh này chúng tôi không có phúc để uống. Mặt khác, tôi khuyên các cô một câu, tay làm hàm nhai mới tốt, những chuyện nghịch thiên thì tốt nhất vẫn không nên làm, miễn cho một ngày nào đó bị sét đánh thì mất nhiều hơn được. Cô nói xem tôi có nói đúng không? Hoa hồng nhỏ.”
Lập tức sắc mặt của nhân viên phục vụ trắng bệch, biểu cảm trở nên hoảng loạn liếc nhìn Hàn Hướng Nhu rồi bê canh vội vàng rời đi.
Lisa cầm thìa và dùng vẻ mặt mờ mịt hỏi: “Đây là có chuyện gì vậy?”
Hàn Hướng Nhu không nói gì, một lát sau nhân viên phục vụ dẫn một đầu bếp mập mạp tới, trên mặt của hai người lộ ra biểu cảm khiếp sợ.
“Đây là canh của hai vị.” Nhân viên phục vụ cẩn thận để hai chén canh trước mặt hai người. Lisa cầm lên nhìn thì cũng vẫn là chén canh màu trắng ngà, chỉ là mùi hương không mê người như lúc nãy.
Đầu bếp hơi xấu hổ xoa xoa tay: “Đại…… Đại sư.”
Hàn Hướng Nhu múc một thìa canh lên nếm thử rồi bình tĩnh nói: “Thực ra tay nghề của ông cũng không tồi, thật sự không cần phải làm ra loại chuyện này.”
“Vâng vâng vâng!” Đầu bếp mập mạp liên tục gật đầu: “Ngài nói rất đúng, về sau tôi tuyệt đối sẽ không làm như vậy nữa.”
Lisa chần chờ nhìn bọn họ, lại thức thời không hỏi nhiều, Hàn Hướng Nhu uống hai thìa canh rồi đặt thìa xuống ngẩng đầu hỏi Lisa: “Cô ăn no chưa?”
Lisa gật đầu: “Tôi ăn no rồi.” Sau đó cô lấy thẻ từ trong túi ra đưa cho nhân viên phục vụ, nhân viên phục vụ hơi xấu hổ lùi về sau một bước. Đầu bếp mập mạp vội vàng cười: “Chuyện hôm nay là do chúng tôi sai, bữa cơm này tôi miễn phí cho hai vị, còn xin đại sư nể mặt mũi ạ.” Ông ta quay đầu hướng về nhân viên phục vụ ho nhẹ một tiếng, nhân viên phục vụ vội vàng đưa hai thẻ hội viên kim cương ra: “Đây là thẻ hội viên kim cương cấp cao nhất ở chỗ chúng tôi, ở đây có thể được ưu đãi giảm 50% và không cần đặt phòng trước, còn có thể tự chọn món ăn phục vụ.”
Hàn Hướng Nhu nhận lấy rồi đưa cho Lisa một cái: “Lần này thì thôi, lần sau lại để tôi nhìn thấy loại chuyện này nữa thì tôi sẽ không nương tay đâu.”
Đầu bếp mập mạp cảm ơn rối rít rồi cúi đầu khom lưng tiễn hai người ra ngoài. Lúc tới đình viện, Hàn Hướng Nhu dừng lại một lát trước cây hòe lớn được rào chắn quây xung quanh rồi cười với đầu bếp mập mạp: “Cây này sinh trưởng không tồi nha.”
Mồ hô trên mặt của đầu bếp mập mạp túa ra: “Không dám không dám.”
Hai người ra khỏi đình viện rồi lên xe, Lisa vừa ngắm nghía thẻ hội viên vừa nói với ngữ điệu không bình thường: “Nghe nói sau khi hội sở này thành lập thì thẻ hội viên kim cương phát ra còn chưa tới mười cái, lấy được đều là trùm nổi danh, ngay cả cha tôi còn không có đâu. Rốt cuộc cô phát hiện canh kia có cái gì mà làm cho hai người họ khẩn trương như vậy?”
“Chỉ là thứ tăng thêm mùi hương mà thôi.” Hàn Hướng Nhu nói: “Uống xong còn muốn uống nữa.”
Lisa hơi nhíu mày: “Cây Anh Túc sao? Trước đây tôi từng nghe nói có rất nhiều khách sạn lấy thứ này làm hương liệu, chỉ là không nghĩ tới hội sở tư nhân tự xưng lấy dưỡng sinh tự nhiên cũng bỏ cái này vào. Nhưng tôi thấy bộ dáng của đầu bếp kia hình như rất sợ hãi, về sau chắc sẽ không bỏ vào nữa.”
Hàn Hướng Nhu không nói gì, lúc đánh tay lái lái xe rời đi thì có quay đầu lại nhìn đình viện. Vừa rồi lúc Hàn Hướng Nhu lái xe tới đây liền cảm giác được đình viện này có yêu khí, sau khi đi vào thì phát hiện có một số hoa mộc thành tinh. Bếp trưởng của hội sở này chính là cây hòe to nhất ở đình viện kia, cũng không biết mấy trăm năm trước chủ nhân của đình viện này vì sao lại muốn trồng loại cây có âm khí nhiều như vậy tại tiền viện.
Cây hòe thuần âm nên rất nhiều chuyện xưa về quỷ đều có quan hệ với cây hòe. Mà Hòe Thụ tinh này đúng là không cất giấu quỷ gì mà là sau khi bản thân thành tinh mỗi ngày chỉ lấy nước tiết từ cây chia ra cho vào trong canh. Nước canh hòa lẫn với nước từ cây hòe sẽ cực kỳ tươi ngon, nhưng bản thân nước của cây hòe chứa một sợi âm khí, nếu ăn nhiều thì khó tránh khỏi con người sẽ sinh bệnh.
Nhưng Hàn Hướng Nhu xem ở việc bản thân Hòe Thụ tinh không có ý muốn hại người, ngược lại còn tay làm hàm nhai chăm sóc cây cối hoa cỏ trong sân nên cũng không làm ông ta khó xử mà chỉ nhắc nhở ông ta hai câu. Nếu giống như Đào Hoa yêu có ác ý hại người giống như lần trước thì Hàn Hướng Nhu sẽ không nhiều lời mà trực tiếp thả hồ lô ra bắt lại bọn họ rồi nói sau.
Hàn Hướng Nhu lái xe dọc theo đường nhỏ đi ra rồi quay đầu nhìn Lisa một cái: “Tiếp theo cô còn muốn đi nơi nào không? Nếu không có nơi khác để đi thì tôi đưa cô về nhà rồi tôi trở về đi làm.”
“Đi đạo quan đi!” Bỗng nhiên Lisa nói: “Tôi còn muốn tìm xem tiểu đạo sĩ cứu tôi lần đó, tôi còn không biết tên anh ấy là gì đâu?”
Hàn Hướng Nhu dừng xe ở ven đường rồi mở hướng dẫn ra: “Thành phố Lâm Hải có mấy đạo quan? Cô muốn đi cái nào?”
Lisa tìm tòi một lúc rồi đáp: “Đi Thanh Vân Quan đi, nghe nói nơi đó rất linh nghiệm.”
Hàn Hướng Nhu nhập ba chữ Thanh Vân Quan ở trong hướng dẫn, thấy có nhắc nhở khoảng cách tới nơi đến là 23km bèn không nhịn được rên lên một tiếng: “Ngày mai tôi cần phải hỏi tổng giám đốc Cố muốn ba ngày phép mới được, quả thực quá mệt.”
Lisa cười hì hì duỗi tay ra ôm lấy cánh tay của cô: “Đừng như vậy mà, tối nay tôi mời cô ăn cơm chiều, cô cứ chọn món thoải mái.”