Thư Kí Nóng Bỏng Câu Dẫn Tổng Tài

Chương 3: Cô cần gì phải mặc, cứ để vậy ra ngoài cho mọi người nhìn

Trước Sau

break

“Nhưng… tổng giám đốc à, quần áo của tôi ướt hết rồi. Nếu ra ngoài bây giờ, người ta sẽ phát hiện tôi… không mặc áo ngực mất.”

“Chẳng phải cô vốn không mặc áo ngực đến công ty sao? Tôi nghĩ… cô cũng chẳng ngại để người khác nhìn.” Cố Hành lạnh lùng đáp.

"Không, tôi chỉ muốn khoe với tổng giám đốc mà thôi!" Lâm Trì nhích lại gần, bởi vì cô nửa cúi người, hai bầu vυ" to kia dường như muốn chui ra khỏi áo, ngay cả núm vυ" nhỏ cũng vậy. ŧıểυ đậu đậu in rõ trên áo, để lại dấu ấn khó cưỡng trong mắt Cố Hành.

Cố Hành nhìn vào bộ ngực lớn của Lâm Trì, hắn cảm nhận được hạ bộ dưới thân vừa cứng vừa đau, muốn cắm thật mạnh dươиɠ ѵậŧ của mình vào kẽ vυ" sâu thẳm này, cảm nhận xem nó có sướиɠ như trong tưởng tượng của hắn không.

"Tổng giám đốc?" Thấy Cố Hành ngẩn người nhìn chằm vào bộ ngực lớn của mình, Lâm Trì không khỏi đắc ý, mạnh dạn dùng cặp vυ" cọ xát trên cánh tay đang đặt trên bàn của Cố Hành.

“Tổng giám đốc, tại sao anh không nói gì vậy?”

Cố Hành cảm thấy bản thân sắp không thể kìm chế nổi nữa. Lâm Trì, con tiện nhân này, chẳng biết cô ta dùng loại nước hoa gì mà khắp người thoang thoảng mùi sữa ngọt ngào. Khi cô tiến lại gần, hương thơm ấy lập tức bao trùm, quấn lấy khứu giác, khiến hắn chỉ muốn ôm chặt cô vào lòng và hít sâu một hơi.

Hơn nữa, ŧıểυ yêu tinh mê người này còn cố ý như có như không cọ sát cặp vυ" đầy đặn vào cánh tay hắn, hắn thậm chí cnf cảm nhận được hai bầu vυ" mềm mại đang kẹp cánh tay hắn căng cứng.

"Um um..." Lâm Trì rên không ngừng.

“Tổng giám đốc à, làm ơn đừng đuổi tôi ra ngoài mà…”

“Tôi làm được mà!” Lâm Trì chớp đôi mắt to tròn, long lanh vẻ vô tội đến mê hoặc. Cô khẽ hé môi, gương mặt thanh tú còn ửng hồng vì xấu hổ, ánh nhìn lướt qua đôi môi hơi khô của mình.

Cố Hành cảm thấy sợi dây lý trí cuối cùng trong đầu như đứt phựt…

“Tiện nhân này, cô đã quyến rũ bao nhiêu người bằng cách này rồi? Nói mau!”

Cố Hành kéo Lâm Trì lên bàn, nắm lấy một bên vυ", hắn bắt đầu điên cuồng xoa nắn.

Lâm Trì bị sự thô bạo của hắn làm cho bất ngờ, không thể ngăn cản Cố Hành nắm lấy vυ" của mình mà để hắn chơi đùa chúng một cách mạnh bạo, cô không thể không khóc ngay lập tức.

"Đừng mà....ưm..ô....ô..." Lâm Trì giậm chân

"Tổng giám đốc..ư...ư...nhẹ nhàng một chút đi mà, người ta đau!"

"Nhẹ nhàng?" Cố Hành tiếp tục gia tăng lực đạo trong tay, dùng ngón cái và ngón trỏ nhéo vào đầu vυ" của Lâm Trì, liên tục xoa nắn không ngừng, hắn rất chán ghét mà nhìn chiếc áo sơ mi....

Sau đó, hắn trực tiếp không kiêng nể mà xé áo của Lâm Trì.

"Aaa....Đừng mà tổng giám đốc, nếu nó bị rách thì tôi phải mặc gì ra ngoài đây."

"Tiện nhân, cô dâm như vậy, cần gì phải mặc, cứ để vậy ra ngoài cho mọi người nhìn."

"Cố tổng thật xấu. Tôi chỉ muốn cho Cố tổng xem thôi...a...a..."      

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc