Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị Ngưu Ma Vương một tay ôm một thị nữ mỹ miều đang ngồi trên đùi mình, tay kia cũng cầm một chén rượu thật lớn, thần thức hắn hoàn toàn thấy mọi việc Lý Dương đang làm. - Lão ngưu ta đã nhắc nhở rồi, Lý Dương lão đệ không được trêu tới bọn ba người Sư Đà Vương, thế mà mới một chút đã gây chuyện. Thoáng cái đã giết một Yêu Đế, mười ba Yêu Quân, ngốc tử Sư Đà Vương kia phỏng chừng không nuốt trôi nổi cục tức này. Ngưu Ma Vương trong lòng thầm nghĩ, trên mặt nhưng lại có một tia hưng phấn. "Đã lâu không có chiến đấu một trận nào thật lớn, chỉ một mình Sư Đà Vương không bõ để ta đánh, nếu cả Sư Đà Vương và Dã Tượng Vương cùng đến, cũng miễn cưỡng cho lão ngưu ta dãn gân giãn cốt mà thôi, lúc trước tử hầu tử kia một đánh với ba, lần này lão ngưu ta cũng muốn nếm loại cảm giác này." Trong lòng Ngưu Ma Vương tự nhiên bộc phát ra rất nhiều chiến ý. Tu yêu Ngưu tộc cơ hồ mỗi người đều có ý chí chiến đấu mãnh liệt, Ngưu Ma Vương thân là Đại Lực Ngưu Ma Vương, lực lượng có một không hai khắp cả Yêu giới. Tôn Ngộ Không được xưng Yêu giới đệ nhất Đại Thánh, Ngưu Ma Vương chính là Yêu giới đệ nhị Đại Thánh. Công kích của hắn thật ra mạnh tuyệt đối, cực mạnh. Trở thành Yêu giới Đại Thánh, Ngưu Ma Vương đã rất nhiều năm qua không chiến đấu rồi. Lúc trước cũng là Tôn Ngộ Không thường xuyên động thủ với hắn cho vui, bây giờ hắn thường xuyên bế quan trong "hang chuột", không chịu chiến đấu nữa, tự nhiên không có người nào đấu với Ngưu Ma Vương. "Ngưu Ma Vương ta đấu với tam Đại Thánh, ha ha, lần này có thể đánh với ba đứa chúng nó…" trong lòng Ngưu Ma Vương đối với việc đánh nhau với ba vị Đại Thánh cũng không nắm chắc lắm, nhưng chính là vi không nắm chắc, với sự tình kích thích như thế mới làm Ngưu Ma Vương hưng phấn. Đao Phách cấp bậc bán thần khí, tốc độ không hề kém hơn chút nào so với thần kiếm Tử Điện, nếu so với tốc độ thần khí bình thường thì còn nhanh hơn. tỷ như nói về tốc độ của thần khí phá không của Hạng Vũ vẫn chậm hơn một chút so với tốc độ toàn lực của Lý Dương. Hai ngàn dặm mà thôi, với tốc độ Lý Dương, cũng chẳng mấy chốc đã tới Ma Vân sơn. Ngoài Ngưu Ma Vương cung điện. Ngưu Ma Vương đang đứng ngoài cửa, cố ý làm mặt nghiêm trọng nhìn Lý Dương. - Ngưu Ma Vương đại ca! Lý Dương thấy Ngưu Ma Vương trong lòng cả kinh, lúc này mỉm cười nhẹ nhàng nói: - Ngưu Ma Vương đại ca đứng ở ngoài cửa để chờ ta hả? Ngưu Ma Vương khịt mũi một tiếng, một luồng khí trắng phun ra. - Trong mắt ngươi còn có đại ca này hả? Lý Dương lão đệ, lão ngưu ta đã nói với ngươi rồi, bảo ngươi không được trêu vào bọn ba người Sư Đà Vương Đại Thánh, ngươi vẫn dám chọc vào bọn họ, nếu chỉ là Sư Đà Vương và Dã Tượng Vương, lão ca của ngươi cũng chẳng thèm để ý, nhưng Bằng Ma Vương nhưng rất khó nhá đó. Ngưu Ma Vương cố ý nói. Lý Dương cũng cảm thấy khó xử. Ngưu Ma Vương đã nói rất rõ với mình, không được trêu vào tam Đại Thánh, nhưng mình vẫn làm. Rồi lại còn đem mấy người trong Thiết Quắc nhất tộc tới nơi này, dù sao Lý Dương không quen ai ngoài Ngưu Ma Vương tại Yêu giới. - Ngưu Ma Vương đại ca, ngươi biết hết rồi à? Lý Dương thản nhiên cười, nghe Ngưu Ma Vương nói như thế, hiển nhiên thần thức Ngưu Ma Vương đã hoàn toàn quan sát mọi chuyện mà mình vừa làm, Lý Dương lúc này vung tay lên, lúc này hơn sáu trăm người của Thiết Quắc nhất tộc được đưa ra ngoài. - Ngưu Ma Vương đại ca, chính là những người này. Tin rằng với thực lực của Ngưu Ma Vương đại ca, việc che chở cho mấy trăm người này chắc dễ dàng thôi. Hôm nay ta cầu Ngưu Ma Vương đại ca ngươi giúp đỡ cho, Thiết Oa Chân Nhân này vốn có ân với ta, lại là bạn tốt của nghĩa phụ ta, hơn nữa cũng giữ gìn cho tông phái của ta ở Nhân giới. Lý Dương khom người nói. - Lý Dương tiền bối, vãn bối Đàm Lí, Nhị trưởng lão Thiết Quắc nhất tộc, vãn bối xin tạ ơn tiền bối cứu tộc của ta, giúp Thiết Quắc nhất tộc ta thóat khỏi nguy cơ diệt tộc. Yêu Quân trung kỳ Thiết Quắc duy nhất mà Lý Dương gặp lúc trước quỳ sụp xuống nói. - Tạ ơn tiền bối! Mấy trăm người còn lại cùng quỳ xuống, kể cả Thiết Oa Chân Nhân. Vô luận là Yêu giới hay Ma giới, kể cả giới khác, bối phận là dựa theo công lực tu vi mà nói. cao thủ cấp bậc Yêu Vương phải xưng hô với cao thủ cấp bậc Yêu Quân là tiền bối. Vì không người nào trong Thiết Quắc nhất tộc thấy rõ được Lý Dương, tự nhiên phải xưng là tiền bối. - Mau mau đứng lên cho. Ma nguyên lực khổng lồ của Lý Dương tỏa ra, ngoại trừ Thiết Oa Chân Nhân cùng với Quan Nam, những người khác trong Thiết Quắc nhất tộc do công lực bị phong ấn, tự nhiên bị ma nguyên lực của Lý Dương ép tới, rốt cuộc không quì xuống được. - Đàm lý trưởng lão, không cần xưng ta là tiền bối, ta còn xem như vãn bối của Thiết Oa Chân Nhân, gọi ta Lý Dương là được. Lý Dương lúc này nói. Nếu không có quan hệ gì, việc gọi mình là tiền bối Lý Dương sẽ không có cảm giác gì, nhưng với Đàm lý trưởng lão, người có bối phận trưởng thượng hơn rất nhiều so với Thiết Oa Chân Nhân, bây giờ Đàm lý trưởng lão gọi mình tiền bối, Lý Dương tự nhiên cảm thấy không thoải mái. Lại đến cả yêu hạch bị phong ấn cũng không chịu giải trừ. Ngưu Ma Vương phất tay áo, một cổ yêu nguyên lực kinh khủng từ trong cơ thể hắn bạo phát ra, trong nháy mắt đã đến tất cả Thiết Quắc tộc nhân, công lực Thiết Quắc tộc nhân trong tích tắc hoàn toàn khôi phục. Đàm lý vừa thấy đến động phủ Ngưu Ma Vương, lại thấy bộ dáng Ngưu Ma Vương, nhất thời mắt đứng tròng. - Tiền bối là Ngưu Ma Vương Đại Thánh? Đàm lý khó có thể nói tin, trong lòng mọi người ở Yêu giới, Đại Lực Ngưu Ma Vương này có địa vị cực cao. Trong Yêu giới thất Đại Thánh, Ngưu Ma Vương trong lòng mọi người là rất kinh khủng. - Hừ! Ngưu Ma Vương hừ lạnh một tiếng, không để ý tới. Hắn có thân phận gì chứ? Đâu đến một Yêu Quân thiếu chút nữa diệt tộc có khả năng nói chuyện với hắn? - Ngưu Ma Vương đại ca, làm ơn che chở cho Thiết Quắc nhất tộc được không? Lý Dương dò hỏi. Ngưu Ma Vương khó mà cười được: - Tính ra, ngươi muốn những người này đến trọ ở nhà lão ngưu này hả? Lão ca nể mặt ngươi đó, để cho Thiết Quắc nhất tộc này tùy tiện tìm kiếm một chỗ nào đó ở lại trên Ma Vân thảo nguyên. Ma Vân thảo nguyên rộng lớn khôn cùng, bọn họ một tộc với mấy trăm người, cũng dễ dàng tìm được chỗ. - Vậy phải cám ơn Ngưu Ma Vương đại ca rồi! Lý Dương trong lòng mừng rỡ, lúc này chắp tay nói. Có những lời này của Ngưu Ma Vương, Thiết Quắc nhất tộc xem như có thể không có vấn đề gì nữa. Ngưu Ma Vương nói như vậy thì cũng coi như giúp đỡ rồi. Dù sao Ngưu Ma Vương chẳng những thực lực rất mạnh, hơn nữa tu người yêu ở Ngưu tộc cũng rất cường hãn. - Ta là nể mặt Xi Vưu Đại Tôn mới trợ giúp ngươi, bất quá ngươi lần này gây họa quá lớn. Nếu chỉ cứu Thiết Quắc nhất tộc, ngốc tử Sư Đà Vương kia có thể nể mặt lão ngưu ta mà không tìm ngươi phiền toái, nhưng ngươi lại... giết Yêu Đế của hắn, thắng bại là chuyện thường của binh gia, nhưng ngươi giết đến mười ba Yêu Quân! Ngưu Ma Vương trừng mắt. - Yêu Đế, ngươi biết không? Sư Đà Vương dưới tay có tổng cộng có ba Yêu Đế thôi, nhưng hắn lại bắt tộc trưởng Thiết Quắc nhất tộc là Cầu Kim Yêu Đế. Nói thật, công cụ thực sự dưới tay Sư Đà Vương, cũng chỉ có Thạch Đông Yêu Đế và Ngân Nguyệt Yêu Đế, ngươi mới ra tay đã tiêu diệt mất một, hắn há có thể chịu nổi chứ! Ngưu Ma Vương vừa nói xong, Lý Dương cũng chỉ biết lắc đầu cười. Giết một Yêu Đế, hắn tự nhiên hiểu được sẽ xảy ra hậu quả gì. Bất quá thấy Thiết Quắc tộc bị hàng hạ, hắn không chịu được, nổi lên sát ý. Hơn nữa vì để có thể dễ dàng cứu người, Lý Dương phải quyết định giết Thạch Đông thôi. Làm người hà tất quá mức cố kỵ, cần giết là giết, huống chi Lý Dương cũng tò mò, mình trải qua vài lần hiểm cảnh mà không hiểu sao không chết một cách kỳ diệu. Vô luận là thế giới của Lưu Ly, hay là hạch tâm cấm vực, đều có những điều khó hiểu một cách kỳ diệu. Hắn cũng muốn xem, nếu đúng là Sư Đà Vương đến đây, mình có thể giết hắn không? - Lý Dương lão đệ, bất quá ngươi yên tâm, ngươi đã ở đây rồi, lão ngưu ta sẽ bảo vệ cho ngươi vô sự. Hừ, chiêu bài của ta là Đại Lực Ngưu Ma Vương tưởng chuyện đùa sao, lão ngưu ta đã can thiệp vào, ai dám phóng túng chứ? Ngưu Ma Vương vỗ vai Lý Dương, có vẻ rất nghĩa khí, đồng thời một cổ hào khí khí phách tự nhiên phát ra. Trên thực tế trong lòng Ngưu Ma Vương cũng đang điên cuồng gào thét: "Đến đây đi, mấy người Sư Đà Vương các ngươi đến đây đi, lão ngưu ta đã lâu không có điên cuồng đánh nhau rồi." Tập 10: Tam Sanh Thạch