Thốn Mang

Chương 219: Đồ lục (Tàn sát)

Trước Sau

break
Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Ảo Quang chân nhân, Lý Phong Du thấy Tiêu Diêu tán nhân và Lý Dương trở ra bèn lập tức đi lên nghênh tiếp, nhưng đột nhiên tình thế đại biến, không ngờ Lý Dương lại bị đánh bay xuống Hoàng Tuyền hải, Tiêu Diêu tán nhân cũng tự lao theo xuống đó.
Phàm là người tiến nhập vào Hoàng Tuyền hải, vô luận là ai đều chẳng thể sống mà trở lại.
Nghĩ đến một sự thực đã được khắp cả Côn Luân tiên cảnh công nhận, mấy người Ảo Quang chân nhân và Lý Phong Du hệt như bị thiên lôi đánh trúng vậy.
- Vù!
Ảo Quang chân nhân, Lý Phong Du mấy người lập tức lao đến bên bờ Hoàng Tuyền hải.
- Lý Dương, tôn nhi của ta!
Ảo Quang chân nhân nhìn Hoàng Tuyền hải đen ngòm hắc ám, sóng cuộn ầm ầm thì vô lực mà quỳ xuống, lệ tuôn ào ào.
Dưới Hoàng Tuyền hải chính là nơi mà tu ma giả ở, trong hoàn cảnh của Hoàng Tuyền hải, cho dù là một vài tán tiên tiên nhập vào bên trong thì cũng chẳng thể sống mà trở ra.
Lý Dương nhìn xuống Hoàng Tuyền hải với vẻ khó có thể tin nổi.
Hiện nay Hoàng Tuyền hải đã hồi phục lại được vẻ bình thường, cho dù có hai người đã tiến nhập vào bên trong thì nó cũng chẳng bị chút ảnh hưởng nào.
Khi Tiêu Diêu tán nhân lao xuống Hoàng Tuyền hải, lão đương nhiên đã biết đến đại danh của nó! Chỉ là khi một người ngay cả chết còn không sợ thì còn sợ gì Hoàng Tuyền hải nữa sao?
Một luồng năng lượng đặc thù ào vào thân thể Tiêu Diêu tán nhân, tiên nguyên lực của Tiêu Diêu tán nhân đã bắt đầu bị nguồn năng lượng quỷ dị đó thôn phệ.
Thần thức của Tiêu Diêu tán nhân cẩn thận tra xét, đồng thời tiên nguyên lực tinh thuần trong thể nội lão tiến nhập vào Quy Nguyên châu, một kim sắc quang tráo lập tức được sinh ra, tuy lão không sợ chết, nhưng ít nhất cũng phải tìm thấy được Lý Dương đã. Thời khắc này Tiêu Diêu tán nhân chỉ biết đến duy nhất một chuyện, đó là tìm được nghĩa tử của mình.
- Lý Dương!
Thần thức của Tiêu Diêu tán nhân đột nhiên phát hiện ra Lý Dương, thân hình lão lập tức tăng tốc mà tiếp tục lao vào sâu trong Hoàng Tuyền hải.
Sắp rồi, mắt Tiêu Diêu tán nhân đã nhìn thấy thân ảnh của Lý Dương, lúc này, trên thân Lý Dương đầm đìa máu tươi, vùng bụng còn có một lỗ thủng vô cùng đáng sợ. Nhưng nguồn năng lượng thần bí trong Hoàng Tuyền hải lại bắt đầu làm cho nhục thể của Lý Dương tươi nhuận trở lại, vết thương cũng đang dần dần hồi phục.
Tu ma giả ở phía sâu trong Hoàng Tuyền hải.
Tiêu Diêu tán nhân hiểu rằng, năng lượng ở Hoàng Tuyền hải này chắc chắn là có lợi đối với tu ma giả.
Lý Dương đầu hướng xuống dưới, hắn không ngừng chìm xuống.
- Lý Dương!
Tiêu Diêu tán nhân đưa tay ra muốn túm lấy Lý Dương, khi mắt thấy đã gần túm được rồi thì đột nhiên...
- Bùm!
Một luồng hồng quang cự đại vô biên lóe lên, khắp cả một vùng mấy trăm mét dưới Hoàng Tuyền hải không ngờ lại đều có một cấm chế cự đại.
Cấm chế này bao bọc toàn bộ Hoàng Tuyền hải, nói một cách chuẩn xác thì đây không phải là cấm chế, bởi vì nó là do thiên địa hình thành.
Đây là một bức tường ngăn, bức tường ngăn tu ma giả trong Hoàng Tuyền hải và Côn Luân tiên cảnh, bức tường này đã hoàn toàn ngăn cách hai bên.
Đây là do thiên địa hình thành, phạm vi trải khắp cả Hoàng Tuyền hải.
Tu ma giả có thể từ trên bức tường ngăn đó xuyên xuống phía dưới, trở về thế giới của tu ma giả, nhưng họ lại chẳng thể từ bên dưới bức tường ngăn này lao lên. Vô số tu ma giả trong Hoàng Tuyền hải lại không có một ai có thể tiến vào lục địa của Côn Luân tiên cảnh.
Đây cũng là nguyên nhân của việc tại sao không có bất kì một tu ma giả nào tiến nhập vào lục địa của Côn Luân tiên cảnh.
Tiêu Diêu tán nhân chính là tiên nhân, tự nhiên chẳng thể xuyên qua nổi bức tường ngăn đó, nhưng Lý Dương lại là tu ma giả, hắn tự nhiên có thể xuyên qua đó để tiến vào khu vực tu ma giả. Nhưng bây giờ hắn đã chẳng còn cách nào để trở lại lục địa của Côn Luân tiên cảnh nữa rồi.
- Phá cho ta!
Tiêu Diêu tán nhân mắt thì sắp túm được Lý Dương nhưng đột nhiên lại bị bức tường đó ngăn cản, lão không khỏi cảm thấy vô cùng lo lắng.
- Bùm!
Thần kiếm Tử Điện hóa thành một đạo hồng quang lăng lệ mà mãnh liệt đánh xuống, nhưng bức tường ngăn cự đại này chẳng hề động đậy đến một chút.
Bức tường ngăn mà thiên địa hình thành há lại có thể dễ dàng phá sao?
Tuy thần kiếm Tử Điện là bán thần khí nhưng thực lực của Tiêu Diêu tán nhân chỉ đạt đến Đại La Kim Tiên tiền kỳ, uy lực của thần kiếm Tử Điện chỉ có thể phát huy ra được một phần mười mà thôi.
Đối phó với một Đại la Kim Tiên bình thường, dựa vào thần kiếm Tử Điện thì lão có thể dễ dàng đối phó. Cho dù là Cửu Thiên Huyền Tiên lão cũng có thể miễng cưỡng đối phó được. Nhưng đối mặt với Tiên Quân thì lão chỉ có thể chạy trốn mà thôi. Một Đại La Kim Tiên sử dụng bán thần khí, uy lực được bao nhiêu chứ? Làm sao có thể phá nổi bức tường mà thiên địa hình thành.
- Phá!
- Tiêu Diêu tán nhân nhìn thấy thân ảnh Lý Dương càng ngày càng chìm sâu xuống, hãm nhập vào tít sâu dưới Hoàng Tuyền hải.
- Bùm!
Thần kiếm Tử Điện lại một lần nữa chẳng làm gì được mà bị bật trở lại.
Thân ảnh của Lý Dương đã dần dần tiêu thất trong tầm mắt của Tiêu Diêu tán nhân rồi.
- Phá, phá, phá, phá đi!
Công lực của Tiêu Diêu tán nhân ào ra, lập tức thần kiếm Tử Điện lập tức giồng như phát điên mà phong cuồng công kích vào bức tường ngăn mà thiên địa hình thành.
- Bùm! Bùm! Bùm! Bùm! Bùm! …
Tiếng thần kiếm Tử Điện công kích không ngừng vang lên, Tiêu Diêu chân nhân đã ở vào trạng thái cuồng loạn, đầu tóc rối tung, trong mắt toàn là một vẻ điên cuồng, sắc mặt càng ngày càng trắng bệch, công lực tiêu thoát càng ngày càng nhiều, lão cứ như vậy mà điên cuồng công kích. Lão chẳng thể khống chế nổi đầu óc của mình, hồi ức về những ngày ở cùng Lý Dương cứ không ngừng hiện lên...
- Phốc!
Tiêu Diêu tán nhân phun ra một ngụ máu tương, lúc này công lực lão đã tiêu hao quá nửa, thần kiếm Tử Điện cho dù có phát ra công kích lực lớn nhất nhưng cũng chẳng làm bức tường ngăn của thiên địa này rung động chút nào, đến rung động cũng không.
- Lý Dương, nghĩa phụ xin lỗi con a!
Tiêu Diêu tán nhân nước mắt tuôn trào.
Hối hận, vô cùng hối hận!
Nếu lúc đó trong lòng núi lão dứt khoát một kiếm giết luôn Hữu Di đi thì Hữu Di làm sao có cơ hội giết nghĩa tử Lý Dương của lão chứ?
- Không ngờ thiện tâm của ta lại nổi lên, không ngờ ta lại cảm động, không ngờ ra lại vì ả tặc nhân Hữu Di mà cảm động, không ngờ ta lại tha cho ả, ha ha, không ngờ ta lại tha cho ả, để ả giết chết nghĩa tử của ta. Đao phách vỡ nát, hồn phách tan, ha ha, Lý Dương a. Là nghĩa phụ, là do nghĩa phụ a!
Tiêu Diêu tán nhân đột nhiên ho lên vài tiếng, mỗi lần ho là máu tươi lại trào ra…
Đao phách vỡ, hồn phách tan, một tu chân giả phi đao nhập đạo, đặc biệt là những người còn chưa đạt đến cảnh giới Thiên Tiên. Linh hồn của hắn chưa đạt đến cảnh giới Nguyên Thần, không thể rời khỏi đao phách của mình, một khi đao phách vỡ nát thì linh hồn tự nhiên cũng sẽ vỡ nát theo.
Một khi linh hồn vỡ nát thì tự nhiên là sẽ chết đi.
Năng lượng ẩn chứa trong Hoàng Tuyển hải khiến cho Tiêu Diêu tán nhân căn bản chẳng hồi phục được chút nào, tại nơi đây chỉ có ma sát khí và một số luồng năng lượng quỷ dị đặc thù không ngừng ăn mòn quang tráo của lão. Cho dù là tiên nguyên lực của Đại La Kim Tiên cũng có thể bị năng lượng đó ăn mòn chứ đừng nói đến tán tiên.
Một khi tán tiên tiến nhập vào trong, có lẽ sau mấy lần hô hấp sẽ hoàn toàn bị nguồn năng lượng đó nuốt trọn. Bởi vì Tiêu Diêu tán nhân có loại tiên khí phòng ngự như Quy Nguyên châu nên mới có thể kiên trì được trong một thời gian dài như vậy.
- Tằng Phong, Hữu di, Thượng Thanh cung!
Đột nhiên Tiêu Diêu tán nhân ngừng ho lại.
- Từ hôm nay trở đi, mục tiêu để Tiêu Diêu tán nhân ta sống trên thế giới này chỉ có một, đó là tiêu diệt Thượng Thanh cung, bao gồm cả Thượng Thanh cung ở Tiên giới. Một năm không được thì một trăm năm, trăm năm không được thì vạn năm, vạn năm không được thì vạn vạn năm! Cuối cùng sẽ có một ngày ta nhất định sẽ tiêu diệt toàn bộ đệ tử của Thượng Thanh cung để bồi táng cho nghĩa tử của ta!
Lúc này trong mắt Tiêu Diêu tán nhân giống hệt như đang có một hắc động đen ngòm đang muốn thôn phệ tất cả mọi thứ.
Nếu trước đây nói Tiêu Diêu tán nhân là hàn băng thì bây giờ lão chính là hắc ám đáng sợ.
- Xoẹt!
Thân thể Tieu Diêu tán nhân sau nháy mắt đã hóa thành một đạo quang mang mà xuyên qua khỏi Hoàng Tuyền hải.
Giết!
Tất cả đệ tử của Thượng Thanh cung, tất cả đều phải giết!
- Vù vù…
Vừa ra khỏi Hoàng Tuyền hải, tâm thần đã đạt tới Tiên Quân tiền kì của Tiêu Diêu tán nhân bèn điên cuồng hấp thu linh khí, một lượng lớn thiên địa linh khí sau nháy mắt đã hóa thành thực chất mà ào ạt dồn vào trong thể nội Tiêu Diêu tán nhân, thân hình lão "xoẹt" một tiếng và xuất hiện trước thi thể Tằng Phong.
Một đạo kiếm khí bắn ra, huyết nhục trên thi thể Tằng Phong sau nháy mắt đã bắn ra tung tóe, mấy đệ tử đứng bảo hộ thi thể Tằng Phong bị luồng kiếm khí đó quét trúng thì liền lập tức hóa thành tro bụi.
- Thượng Thanh cung, giết!
Mái tóc dài bạc trắng của Tiêu Diêu tán nhân phất phơ trong gió, ngay sau đó một tia hồng quang xuất hiện, hồng huyết sắc trên kiếm thể của thần kiếm Tử Điện hóa thành một đạo hồng quang lăng lệ và bắn về phía tất cả những đệ tử của Thượng Thanh cung ở đó. Đệ tử của Thượng Thanh cung tại Vân Vụ sơn có đến mấy nghìn người, Tiêu Diêu tán nhân hôm nay đã đại khai sát giới.
- Bùm! Bùm! Bùm! Bùm! Bùm! …
Nhục thể của mỗi đệ tử Thượng Thanh cung đều vỡ tan thành từng mảnh, kiếm khí tung hoành khắp trời đất. Tất cả các tu tiên giả tu yêu giả xung quanh đều kinh hoàng chạy trốn vì lo lắng bị làn kiếm khí đó đánh vào.
- A! A! A!
Những tiếng kêu thảm liên tục vang lên, không có một người nào dám đến gần, bao gồm cả Đại La Kim Tiên Nam Cung Lam trong đó.
- Có lẽ Lý Dương đó đã chết, Tiêu Diêu tán nhân thật sự muốn đồ sát toàn bộ Thượng Thanh cung rồi!
Nam Cung Lam cảm thán nói.
Nam Cung Lam không xuất thủ, bởi vì thời khắc này y căn bản chẳng phải là đối thủ của Tiêu Diêu tán nhân.
- Trốn đi, Tiêu Diêu tán nhân đó phát điên rồi!
Một đệ tử của Thượng Thanh cung hét lớn, tiếp đó liền lập tức ngự phi kiếm muốn trốn đi. Nhưng một đạo quang mang huyết hồng sắc lóe lên, thân hình hắn đã bị phân làm hai nửa, từ phần đùi trở xuống vẫn còn trên phi kiếm, nhưng phần thân trên của hắn lại lập tức nổ tung ra, bởi vì nguyên anh của hắn sớm đã bị luồng kiếm khí đáng sợ đó làm cho vỡ nát rồi.
- Vù! Vù! …
Mấy nghìn đệ tử của Thượng Thanh cung đều đã sợ hãi mà điên cuồng chạy trốn.
Đột nhiên, một đạo kiếm khí dài đến cả trăm trượng được chém ra, phía trước chính là các đệ tử Thượng Thanh cung. Theo luồng kiếm khí cự đại đó ché xuống, lập tức máu thịt bắn ra tơi bời, máu tương phụt ta tung tóe, nhất thời bàu trời phảng phất như đã trở nên đỏ sẫm, các tu chân giả xung quanh đều đã bắt đầu chạy trốn rồi.
- Bày trận, bày trận!
Cung chủ Thượng Thanh cung hét lớn, nhưng một đạo kiếm khí đã lập tức xuyên qua thân thể của hắn.
- Bùm!
Máu thịt của cung chủ của Thượng Thanh cung sau nháy mắt đã bắn tung ra tứ phía.
- Kim Kiếm a, trở về Thục Sơn thôi, từ nay về sau, Thục Sơn kiếm phái trên dưới đều không được đối địch với Tinh Cực tông, ta trở về Tiên giới đây!
Nam Cung Lam ra lệnh xong bèn lập tức thở dài một hơi, tay y lóe lên một cái, ngay sau đó thân thể liền hóa thành một đạo kim quang mà bay thẳng lên bầu trời rồi phá không mà trở về Tiên giới.
Kim Kiếm tôn giả nhìn theo Nam Cung Lam rời đi, sau đó liền lập tức dẫn người của Thục Sơn kiếm phái trở về.
Tiêu Diêu tán nhân đã độ qua lần thiên kiếp tán tiên thứ chín, phóng mắt nhìn khắp Côn Luân tiên cảnh chẳng có ai là địch thủ của lão, có thêm thần kiếm Tử Điện, cho dù là Đại La Kim Tiên nhìn thấy lão cũng phải tránh né.
Giết!
Hơn năm nghìn đệ tử Thượng Thanh cung dưới Vân Vụ sơn thì đã có đến hơn bốn nghìn bị đồ sát sạch sẽ rồi. Còn có hơn một nghìn thì đang bị Tiêu Diêu tán nhân đuổi theo truy sát.
- Chạy trốn?
Tiêu Diêu tán nhân có thần kiếm trong tay, tốc độ nhanh đến mức căn bản chẳng có tu tiên giả nào tưởng tượng nổi. Không một ai có thể chạy thoát.
Tất cả đệ tử của Thượng Thanh cung đều không có một thi thể nào còn hoàn hảo.
Lúc đầu chính là bởi vì bản thân không kiên quyết hủy đi nhục thể của Tằng Phong, tha cho Hữu Di một mạng nên mới dẫn đến nghĩa tử bị nứt vỡ đao phách, hồn phách tiêu tán. Hiện nay Tiêu Diêu tán nhân sao có thể để cho các đệ tử của Thượng Thanh cung còn được lưu lại những thi thể hoàn chỉnh nữa chứ?
Trong Thượng Thanh cung.
- Tằng Thăng trưởng lão, mau chạy đi, Tiêu Diêu tán nhân đó giết tới rồi! Đây là tin tức mà một đệ tử vừa chết dùng truyền tấn ngọc bội truyền về.
Một đệ tử lập tức nói với Tằng Thăng, Tằng Thăng mệnh rất lớn, bởi vì công lực quá yếu nhược nên khi gặp phải áp lực từ cấm chế đó liền bị Tằng Phong và Hữu Di lệnh cho phải trở về.
- Gấp cái gì chứ? Vân Vụ sơn đó ít nhất cũng cách Thượng Thanh cung ta một ngày đường!
Tằng Thăng vẫn có thể coi là ổn định.
Đáng tiếc, tốc độ của Tiêu Diêu tán nhân nhanh đến mức cho dù là Đại La Kim Tiên có lẽ cũng chỉ bằng được một phần trăm của lão mà thôi.
Không tới một tuần trà thời gian Tiêu Diêu tán nhân đã đến được Thượng Thanh cung.
- Ách!
Tằng Thăng vừa mới đi ra khỏi phòng thì đã liền nhìn vào lỗ thủng trên ngực mình với vẻ khó tin. Giờ phút này nguyên anh của hắn đã vỡ nát.
Nhục thể của Tằng Thăng sau nháy mắt đã nổ tung thành từng mảnh vụn.
- Đồ lục!
Thần thức của Tiêu Diêu tán nhan bao trùm lên tất cả, không có một người nào có thể chạy thoát, khắp Thượng Thanh cung vang lên những tiếng gào thét trong tuyệt vọng. Làn hồng sắc kiếm quang đoạt mệnh đó không ai có thể ngăn nổi, hồng sắc kiếm quang đi đến đâu là máu thịt bắn tung tóe đến đó, đồng thời nguyên anh cũng vỡ tan thành từng mảnh vụn.
Nửa ngày sau.
Tiêu Diêu tán nhân xuất hiện tại Tinh Cực tông.
Trong phòng của Ảo Quang chân nhân tại Tinh Cực tông.
- Hai thanh chủy thủ này đều là trung phẩm tiên khí, đều có thể sử dụng như phi đao được!
Tiêu Diêu tán nhân đặt hai thanh chủy thủ lên bàn, ngay sau đó mục quang của Tiêu Diêu tán nhân liền hướng về phía Ảo Quang chân nhân nói:
- Ảo Quang, lúc trước ta đã hứa sẽ bảo hộ Lý Dương, nhưng, ta đã thất tín rồi, ta xin lỗi các ngươi.
Dứt lời Tiêu Diêu tán nhân liền rời khỏi căn phòng.
- Liệu Lý Dương còn hi vọng sống sót không? Không phải nó có Hạnh Linh đan sao?
Ảo Quang chân nhân đột nhiên nói.
Tiêu Diêu tán nhân thân hình ngưng lại một lát.
- Đao mang của nó vỡ rồi!
Sau đó thân hình của Tiêu Diêu tán nhân đã tiêu thất luôn.
Ảo Quang chân nhân sắc mặt tái nhợt.
- Đao phách vỡ?
Sau nháy mắt Ảo Quang chân nhân đã có vẻ già đi rất nhiều.
- Đao phách vỡ rồi, như vậy thì linh hồn cũng tiêu tan, Hạnh Linh đan chỉ có tác dụng khi có linh hồn thôi a!
Tiêu Diêu tán nhân về đến nơi ở của mình.
- Đao phách vỡ? Nguyên thần của Hạng Vũ đó ở trong thể nội Lý Dương, nếu Hạng Vũ phản ứng nhanh thì sẽ có thể kịp thời dung nhập vào trong đao phách, có lẽ vẫn còn có thể bảo hộ được linh hồn Lý Dương. Có lẽ vẫn còn khả năng đó!
Tiêu Diêu tán nhân trong lòng chợt nghĩ.
Bất quá Tiêu Diêu tán nhân cũng hiểu được một điểm, đao phách và linh hồn đã dung hợp với nhau, đó là một sự dung hợp tuyệt đối, đao phách luôn ngăn trở những luồng năng lượng từ bên ngoài tiến nhập vào. Nếu nguyên thần của Hạng Vũ chưa từng tiến nhập vào trong đao phách thì sẽ không quen thuộc với cách phòng ngự của đao phách, khi đó hắn không thể đột phá lớp phòng ngự của đao phách mà tiến vào trong được.
Hơn nữa tốc độ công kích của Hữu Di cực nhanh, Hạng Vũ có muốn bảo hộ có lẽ cũng chẳng kịp.
- Hạnh Linh đan, Hạnh Linh đan chỉ có tác dụng khi hồn phách còn chưa tiêu tan, một khi hồn phách tiêu tan thì cho dù có Hạnh Linh đan cũng là vô dụng a!
Tiêu Diêu tán nhân bắt đầu suy nghĩ một cách tỉnh táo, nghĩa tử của lão còn có một hi vọng sống sót rất nhỏ.
Thời khắc này, tại phía sâu trong Hoàng Tuyền hải.
Lý Dương đang khoanh chân ngồi, linh lực cường đại trong cơ thể hắn không ngừng bành trước ra, một viên Hạnh Linh đan vừa được hắn nuốt vào bụng, lúc này khóe miệng hắn đang có một tia tiếu ý...
Hết Tập 6 - Mời đón xem tập 7
Tập 7: Kim sắc huyết dịch
break
[H++] Đụng Chạm Da Thịt
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Hệ Thống Xuyên Không Dục Nữ
Ngôn tình Sắc, Xuyên Không, Cổ Đại
Thái Tử Tỷ Phu Và Cô Em Vợ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc