“Rầm…”
Tiếng cửa bị đóng sầm lại vang lên sau tai, ngay sau đó, cả người Đường Tâm Lạc đã bị người đàn ông thúc đẩy, đè mạnh vào cánh cửa vừa mới đóng lại phía sau.
Cơ thể người đàn ông đè ép tới, hơi thở nam tính xa lạ lẫn lộn với hormone khác phái tràn ngập trong khoang miệng Đường Tâm Lạc.
Hắn… hắn dám hôn mình!
“Ưm… Chờ…” Sau khi khó khăn phát ra được hai âm thanh, tất cả âm thanh còn lại đều bị đối phương nuốt chửng vào bụng.
Kỹ thuật hôn của người đàn ông rất điêu luyện, Đường Tâm Lạc ngây ngô căn bản không phải đối thủ.
Cô bị người đàn ông hôn đến chống đỡ không nổi, dưới sự tấn công mạnh mẽ của hắn, hai chân ngày càng mềm nhũn, đến cuối cùng không thể không chủ động vòng tay lên vai hắn, mới có thể giữ cho mình không bị ngã.
Sau một nụ hôn dài và mãnh liệt, Đường Tâm Lạc chỉ còn biết há miệng thở dốc từng ngụm, không thể nói thêm được lời thừa thãi nào.
“Ghi nhớ, tôi không thích phụ nữ lắm lời.” Người đàn ông đột nhiên nắm cằm cô, nâng mặt cô lên.
Ngũ quan của hắn phóng đại trước mắt cô, mặt hai người dán sát nhau, gần đủ để người đàn ông nhìn rõ khuôn mặt nhỏ nhắn kiều diễm tinh xảo trước mặt này.
Chỉ là rất đáng tiếc, tầm mắt Đường Tâm Lạc vẫn còn một mảng mơ hồ, cô căn bản không thể nhìn rõ người đàn ông trước mặt trông như thế nào.
Mặc dù giọng nói của hắn rất dễ nghe, trầm thấp lại có từ tính.
Dáng người cũng rất cao lớn cân đối, thoạt nhìn hình như còn cao hơn Lục Kình Hạo một chút, hơn nữa vừa rồi trong lúc hai người tiếp xúc thân mật, Đường Tâm Lạc cảm nhận được từ những đường cơ bắp săn chắc của đối phương, đây là một người đàn ông yêu cầu quản lý cơ thể rất cao, thường xuyên rèn luyện.
Chính là, dù dáng người hắn có đẹp đến mấy, lỡ may hắn lại có một khuôn mặt xấu xí đến cực kỳ bi thảm thì sao!?
Mặc dù hắn có điều kiện vô cùng ưu tú, cũng không có nghĩa là, hắn có thể tùy tiện bắt mình vào đây rồi muốn làm gì thì làm với cô!
Khí đã thở lại đều, cô quyết định nói chuyện tử tế với đối phương.
“Thưa tiên sinh, tôi nghĩ có thể ngài…”
“Tôi nói rồi, tôi không thích phụ nữ lắm lời.” Bàn tay người đàn ông đang nhéo cằm cô thoáng dùng sức, người phụ nữ thoạt nhìn tinh xảo như búp bê sứ này lập tức lộ ra vẻ mặt đau đớn.
Người đàn ông không khỏi nhếch môi, vừa rồi chỉ là kiểm tra hàng theo lệ thường, lần này người phụ nữ này xem như làm hắn hài lòng.
Hắn không muốn nghe người phụ nữ trước mặt còn muốn thêm bất kỳ điều kiện gì khác, tóm lại, không có bất kỳ điều kiện nào mà hắn không làm được. Nếu đã kiểm nghiệm xong, vậy bây giờ, là lúc hắn nên hưởng thụ.
“Ngoan ngoãn im miệng, như vậy mới không làm bản thân chịu khổ.”
Người đàn ông nói xong câu này, lại không cho Đường Tâm Lạc bất kỳ cơ hội mở miệng nào, cúi đầu một lần nữa chặn môi cô lại.
“Ưm…”
Không ngờ đối phương lại hôn tới, hơn nữa điều quá đáng hơn lần trước là, hắn lại còn trực tiếp cạy mở hàm răng cô, đưa chiếc lưỡi nóng bỏng vào trong.
Đường Tâm Lạc cũng từng hôn Lục Kình Hạo trước mặt tất cả khách khứa trong đám cưới, nhưng khi đó, họ chỉ chạm nhẹ hời hợt như chuồn chuồn lướt nước mà thôi.
Cô còn chưa từng có hành động thân mật như vậy với bất kỳ người đàn ông nào khác.
Nụ hôn bá đạo của người đàn ông y hệt cảm giác mà con người hắn mang lại, nụ hôn này suýt nữa làm Đường Tâm Lạc chết vì ngạt thở.
Ngay khi cô bị hôn đến mặt đỏ tai hồng, đầu óc choáng váng, bỗng nhiên cảm thấy hai chân mình rời khỏi mặt đất.
Đợi đến khi Đường Tâm Lạc phản ứng lại, người đàn ông kia thế mà đã một tay nắm lấy eo cô, tay kia đặt lên mông cô, nhấc cả người cô lên.
“A, anh làm gì… Mau thả tôi xuống!” Đột nhiên bị nhấc bổng làm Đường Tâm Lạc theo bản năng vùng vẫy cả tay và chân.
“Phía dưới tôi chỉ quấn một chiếc khăn tắm, nếu cô không chờ được, cứ thử xem có thể làm rớt chiếc khăn tắm đó xuống ngay bây giờ không.”